Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xuyên Thành Vai Chính A Sau Đem Pháo Hôi O Khiêng Chạy

Chương 31.3: Đều là do cái tên Khâu Chấn Dương kia

« Chương TrướcChương Tiếp »
Trước kia Lăng Mộc cũng từng bị người khác chặn đường không ít lần, lý do chặn đường lại không nhiều, phần lớn đều là thấy y rất chướng mắt, bị cái thái độ không coi ai ra gì của y chọc giận, cho nên muốn đánh y một trận.

Nhưng lý do lần này lại có chút mới, vậy mà có người vì chuyện của Khâu Chấn Dương mà đến gây chuyện với y.

“Ngươi là bạn cùng phòng của Khâu thiếu gia đúng không?” Omega tóc vàng trước mặt này, đôi tay chống nạnh căm tức nhìn y, mười phần khí thế, đố kỵ trong mắt như sắp hóa thành thực thể.

Lăng Mộc dùng lợi thế về chiều cao mà nhìn xuống hắn, lười nói chuyện, cứ im lặng mà nhìn.

Còn Khâu thiếu gia? Trong đầu Omega này mỗi ngày đều đang suy nghĩ cái gì vậy?

“Ngươi bị câm đấy à? Có hiểu lễ nghĩa hay không vậy, ta đang nói chuyện với ngươi đấy!” Ngải Tử là một tiểu thiếu gia, gia đình rất giàu có, thường ngày ỷ vào chuyện nhà mình có tiền, mình còn là một Omega xinh đẹp, nên đâm ra kiêu ngạo, kết quả đυ.ng phải một người cứng nhắc như Lăng Mộc, lập tức sinh khí.

Lúc này Lăng Mộc mới có phản ứng, y hừ một tiếng, nhìn có vẻ như đang rất coi thường.

“Ngươi!”

Ngải Tử thở phì phì mà dậm chân, cắn răng tạm thời kiềm chế sự tức giận, dù sao thì hắn không phải tìm Lăng Mộc để cãi nhau.

Nghĩ thông suốt rồi, hắn dùng ngữ khí khinh miệt xen lẫn bố thí nói: “Ngươi hiện tại đang cùng với Khâu thiếu gia ở chung một ký túc xá đúng không? A, ta biết ngươi là quỷ nghèo, cứ bám theo Khâu thiếu gia không bỏ chính là vì tiền. Như vậy đi, ta cho ngươi mười vạn đồng Liên bang, còn đem ký túc xá của ta nhường cho ngươi, trong hôm nay ngươi dọn ra cho ta.”

Dứt lời, giống như chắc chắn rằng Lăng Mộc sẽ đồng ý vậy, Ngải Tử cúi đầu nhìn giao diện đầu cuối trên cổ tay, mở phần thanh toán lên.

“Đây, tiền này cho ngươi.” Đem giao diện đưa đến trước mặt Lăng Mộc, đối phương lại không có động tác gì, Ngải Tử không kiên nhẫn mà trừng mắt nhìn Lăng Mộc, “Nhanh lên đi có được không, ta còn phải thu xếp đồ đạc để chuyển qua đó!”

Nhìn Ngải Tử vẫn luôn đang nói chuyện một mình, Lăng Mộc híp híp mắt, thời điểm nhíu mày, vết sẹo mờ trên xương lông mày lộ rõ ra, nhìn qua biểu tình càng có vẻ âm u hơn.

“Dọn mẹ ngươi! Ngươi là cái thứ gì?”

Không mở miệng thì thôi, một khi đã mở miệng liền khiến cho người ta sợ hãi! Ngải Tử sợ ngây người: “Ngươi, ngươi mắng ta!”

“Ngươi mẹ nó thiếu mắng.” Lăng Mộc lạnh lùng quát, liếc mắt nhìn hắn một cái rồi xoay người rời đi.

“Ngươi đứng lại đó cho ta! Ta cảnh cáo ngươi, nếu ngày hôm nay ngươi không đem ký túc xá nhường lại cho ta, ta sẽ khiến cho ngươi không thể yên ổn trong cái ngôi trường này! Ngải Tử ta không phải người ăn chay đâu!” Ngải tử cắn răng uy hϊếp, hôm nay hắn muốn Lăng Mộc nhất định phải dọn đi!

Nhưng cảnh cáo không có bất kỳ tác dụng gì, bước chân của Lăng Mộc cũng không hề dừng lại.

Ngải Tử thật sự tức giận, nhanh chóng chạy đến tóm lấy cánh tay của Lăng Mộc: “Ngươi đứng lại đó cho ta, không nghe thấy ta nói gì sao?”

Trên tay truyền đến cảm xúc không quen thuộc khiến Lăng Mộc cảm thấy ghê tởm, đột nhiên xoay người hất bàn tay đó về phía sau, ghét bỏ mà gầm nhẹ: “Cút! Đừng có chạm vào ta!”

“A!”

Động tác của Lăng Mộc quá mức bất ngờ, nháy mắt rút tay về khiến cho Ngải Tử đứng không vững, thê thảm mà té ngã xuống đất. Ngải Tử được nuông chiều từ bé vành mắt lập tức đỏ lên, mang theo khóc nức nở hô to: “Ngươi đẩy ta! Ngươi chính là đồ khốn nạn! Đi chết đi đi chết đi!”

Tiếng la hét này như ma âm rót vào màng nhĩ, mặt Lăng Mộc lập tức đen lại: “Ngươi yếu thì là ngươi có lý sao?”

“Ta là Omega a! Ta yếu thì có làm sao, ngươi nghĩ rằng ai cũng đều biến dị như ngươi à!”

“Omega thì làm sao? Omega tuy rằng trời sinh thể nhược, nhưng chỉ cần muốn làm, đều có thể thông qua kiên trì luyện tập để rèn luyện cơ thể cường tráng, không có ai cả đời đều yêu đuối cả.” Lăng Mộc nhíu mày khinh thường mà nhìn hắn một cái, rất là xem thường hắn.

Mỗi người đều có thể lựa chọn con đường mà mình phải đi, thể chất của Omega tuy rằng trong lúc phân chia 6 loại giới tính đã được định là sẽ như vậy, nhưng sau đó cũng có không ít Omega không cam lòng, thông qua các loại phương pháp trở nên cường tráng hơn.

Lăng Mộc cũng không phải là một Omega ngay từ đầu đã có thể trạng vượt trội hơn các Omega khác, nhưng bởi vì từ nhỏ đã ngưỡng mộ phụ thân là quân nhân, đi theo ông cùng nhau rèn luyện thân thể, mới có được dáng người như thế này. Từ trước cho đến nay y luôn kiêu ngạo vì điều này, cũng không quan tâm đến ánh mắt của người khác.

“Ngươi như vậy là xấu, cho dù ngươi có giảo biện như thế nào cũng không thay đổi được sự thật này! Thật không biết Khâu thiếu gia tại sao có thể ở cùng với ngươi, loại người giống như ngươi, loại người như ngươi nên ngủ ở đống rác, nên là cả đời không dám ngẩng đầu, bị người khác chà đạp dưới chân mới đúng!” Quá mức tức giận khiến Ngải Tử không biết lựa lời mà nói, chỉ muốn đem người trước mặt này hạ thấp hết mức có thể!

Rõ ràng là xấu hơn mình, nghèo hơn mình, lấy tư cách gì mà làm ra bộ dáng cao cao tại thượng kinh miệt hắn! Hắn muốn hủy hoại Lăng Mộc!

“Bệnh tâm thần.” So với Ngải Tử đang phát điên, Lăng Mộc chỉ cảm thấy hắn thật ngu ngốc, trợn trắng mắt trực tiếp chạy lấy người.

Còn đứng gần cái tên ngu ngốc này thêm nữa, chắc y sẽ phát điên lên mất.

Đều là do cái tên Khâu Chấn Dương kia, không có việc gì trêu chọc nhiều Omega như vậy làm gì!

Lăng Mộc không nói chuyện này cho Khâu Chấn Dương biết, bởi vì y căn bản không để chuyện này vào trong lòng. Mà Ngải Tử là người sĩ diện, cũng không dám nói cho người khác biết chuyện mất mặt như vậy, chỉ có thể tự chịu một mình, ủy ủy khuất khuất mà ngay cả Tieba cũng rất lâu sau không hề lên xem.

Một tháng sau, chuyện kinh doanh của trà sữa Diểu Diểu đã đi vào quỹ đạo, sau khi có người máy đưa cơm, Khâu Chấn Dương cùng Lăng Mộc cũng không cần phải bận rộn như trước đây nữa, đều chỉ ngồi sau quầy mà quan sát làm được, trừ phi là khách nhân có việc gọi bọn hắn, nếu không bọn họ cũng không cần ra ngoài.

Chuyện khiến Khâu Chấn Dương tương đối kinh ngạc chính là, bởi vì thanh danh của tiệm trà sữa Diểu Diểu ngày càng cao, có không ít cửa hàng kinh doanh bên ngoài không biết từ đâu lại có được đầu cuối của hắn, phát tới rất nhiều tin nhắn, những dòng tin nhắn ấy đều ngỏ ý muốn cùng Khâu Chấn Dương hợp tác, mở một tiệm trà sữa ở bên ngoài.

Nhưng tất cả đều bị Khâu Chấn Dương cự tuyệt, còn trực tiếp điều chỉnh lại đầu cuối, cuối cùng không nhận tin từ người lạ mà chỉ nhận của bạn bè thôi.

Hắn biết nếu mình muốn làm về mảng ăn uống này, dựa vào thực lực của Khâu gia tuyệt đối có thể làm được. Nhưng Khâu Chấn Dương lại không cảm thấy hứng thú với lĩnh vực này lắm, hắn định đợi sau khi học kỳ này kết thúc, về nhà liền đem thực đơn mình chuẩn bị tốt đưa cho bà ngoại. Dù sao thì bà ngoại cũng là người đứng đầu của đệ nhất tập đoàn tài chính, là người được trời cao ưu ái về mặt phương diện kinh doanh.

Còn hắn, hắn càng muốn đem cái trò chơi về cơ giáp kia làm ra hơn.

Vì sao hắn lại có chấp niệm lớn với trò chơi cơ giáp như vậy, thật ra tất cả đều là vì Lăng Mộc. Bởi vì quy định của thủ đô tinh rất nghiêm khắc, trừ phi sử dụng cơ giáo trong việc dạy học, còn lại đều không cho phép sử dụng cơ giáp, mà đi những tinh cầu ngoài Thủ Đô Tinh cho phép sử dụng cơ giáp thì lại tương đối nguy hiểm, cho nên sợ rằng chỉ có thể ở trong game thực tế ảo, Lăng Mộc mới có thể tiếp xúc với cơ giáp nhiều hơn, mới có thể trải nghiệm được cảm giác chân thực khi sử dụng cơ giáp là như thế nào.

Còn đối với việc lên ý tưởng cho trò chơi, trong lòng Khâu Chấn Dương đã có ý tưởng cả rồi, chỉ chờ thời cơ chín muồi để đưa vào thực tế thôi.

Nhưng nói đến cơ giáp, khiến người khác mong chờ nhất vẫn là khóa thực hành cơ giáo vào thứ sáu.

Khóa học này là khóa học duy nhất thực sự có thể lái được cơ giáp, bởi vậy nên hầu như tất cả những người yêu thích cơ giáp đều tham gia học khóa này. Bởi vì nhân số đông đảo, nên lớp học thực hành được hỗ trợ riêng cho một toà nhà huấn luyện. Tòa nhà huấn luyện thực sự rất lớn, tổng cộng có tám tầng lầu cùng hai tầng hầm ngầm.

Toàn bộ tầng hầm ngầm đều được sử dụng để dạy cách sử dụng cơ giáp như thế nào, khi cần ứng dụng thì sẽ sử dụng thang máy đi lên, bốn tầng phía dưới dùng để cho bọn họ học thực hành như thế nào, bốn tầng phía trên dùng cho các học sinh khiêu chiến, chiến đấu với nhau.

“Tháng trước vẫn luôn dạy về thực hành, lần này cuối cùng có thể sờ đến cơ giáp chân chính rồi! Ta muốn một cái đánh mười cái!” Viên Thần Vũ hưng phấn mà nhìn về phía cơ giáp bên dưới, kích động mà nắm chặt nắm tay.

Gia hỏa này đối với những lý thuyết về cơ giáp thì không có hứng thú, nhưng lại rất hứng thú với việc điều khiển cơ giáp, cho nên cũng chọn học khóa này. Trác Hàng thật ra lại chẳng có hứng thú lắm, nhưng bởi vì muốn cùng các huynh đệ học chung một khóa, cho nên cũng đăng ký chọn khóa này, lúc này còn đang nhàm chán mà ngáp một cái.

Khâu Chấn Dương nhướng mày liếc mắt nhìn Viên Thần Vũ một cái, ghét bỏ nhích lại lần Lăng Mộc thêm một chút.

“Trước đó đã giới thiệu qua cho mọi người quy trình hoạt động của cơ giáp, hôm nay đến thử một chút đi. Tất cả cơ giáp ở đây đều sử dụng để dạy học, không có tính nguy hiểm, nhưng thời điểm các ngươi sử dụng cũng cần phải cẩn thận một chút, cẩn thận biên độ chuyển động quá lớn sẽ dễ bị ngã.” Giáo viên trước tiên giải thích một chút, sau đó liền bắt đầu để cho bọn họ bắt đầu thực hành.

“Lăng Mộc, chờ ta đi chung nhé.” Khâu Chấn Dương ở trong đám người câu lấy ngón tay của Lăng Mộc, khe khẽ nói.

Lăng Mộc nhướng mày: “Để làm gì?”

“Ta thao tác cơ giáp không đến nỗi nào, nếu em có vấn đề gì thì ta có thể giúp em liền!” Khâu Chấn Dương chớp chớp mắt, tự cam tâm tình nguyện “Sa đọa” trở thành công cụ hình người của Lăng Mộc!

Lăng Mộc liếc mắt nhìn hắn từ trên xuống dưới, ánh mắt tràn đầy hoài nghi. Y tuy rằng biết Khâu Chấn Dương xuất thân từ quân đoàn thế gia, có hiểu biết nhất định đối với cơ giáp, nhưng cũng nghe nói qua người này trước đây không thích cơ giáp, trình độ như thế nào còn chưa xác định được.

Nhưng Lăng Mộc cũng không cự tuyệt, Khâu Chấn Dương thấy thế liền vui sướиɠ dán chặt một chỗ với Lăng Mộc, tìm hai cơ giáp cạnh nhau rồi đi lên.

Nhìn thấy hai người như hình với bóng, cách đó không xa, có một người nghiến răng nghiến lợi, căm ghét ở trong mắt lập loè. Lâm Nặc không nói một lời tìm một đài cơ giáp rồi bước vào, sau khi ngồi vào khoang điều khiển liền đập thật mạnh vào bàn điều khiển.

Suốt một tháng qua, Lâm Nặc bởi vì thái độ trước đây của Khâu Chấn Dương, không nói lời nào với Lăng Mộc. Nhưng sau một thời gian nhập học, nhìn Lăng Mộc từ trước đến nay vốn gầy gò do trường kỳ sử dụng dịch dinh dưỡng, bây giờ lại trở nên tráng kiện, gương mặt lại có thịt không ít, trước đây trên mặt tràn đầy lệ khí càng lúc càng nhu hòa, càng lúc càng đẹp, từng ngày trôi qua càng ngày càng tốt hơn.

“Lăng Mộc, rốt cuộc thì ngươi đã sử dụng thủ đoạn gì, khiến cho Khâu Chấn Dương càng lúc càng tốt với ngươi như vậy?” Lâm Nặc phát điên lên vì ghen ghét, nếu là những người khác thì không nói làm gì, nhưng cố tình đó lại là Lăng Mộc! Là Lăng Mộc mà từ trước đến nay hắn chưa bao giờ để vào mắt! Có trời mới biết, trước đây, sau khi Khâu Chấn Dương đến Lâm gia từ hôn mình đã trào phúng châm biếm Lăng Mộc đến mức nào, nhưng tất cả những chuyện đang xảy ra, như triệt để tát vào mặt hắn vậy!

Tầm mắt ngoan độc dừng trên nút khởi động của cơ giáp, Lâm Nặc nắm chặt nắm tay, rít ra một câu từ trong kẽ răng: “A, ta khiến cho ngươi kiêu ngạo!”

Tác giả có lời muốn nói: Lăng Mộc: Đều là do cái tên Khâu Chấn Dương kia, không có việc gì trêu chọc nhiều Omega như vậy làm gì, cẩn thận thối ch**!

Khâu Chấn Dương đang chuẩn bị nấu cơm liền giật mình một cái, bộ vị nào đó đột nhiên cảm thấy lạnh.
« Chương TrướcChương Tiếp »