Chương 12: Tiền bối Lê Chân

Ký túc xá khu Đông rất lớn, mỗi căn biệt thự nhỏ đều cách nhau một khoảng cách nhất định, môi trường sống tốt hơn khu ký túc xa thường rất nhiều, thậm chí còn thiết lập mười gian bảo vệ đặc biệt.

Khâu Chấn Dương mang Lăng Mộc đến trước cửa ký túc xá của bọn họ, nâng thiết bị đầu cuối đối diện với cảm biến trên cửa, “Tích” một tiếng cửa liền mở ra.

Lăng Mộc theo hắn đi vào, phát hiện bên trong đã được dọn đẹp sạch sẽ cả rồi, thậm chí ngay cả gia cụ cũng mới tinh. Tiểu biệt thự rất lớn, lầu một có phòng khách, phòng bếp, phòng vệ sinh và phòng tiện ích, cửa sau đi ra ngoài còn có một vườn hoa nhỏ, lầu hai có hai phòng ngủ và một phòng đọc sách, còn có một gian phòng gym.

“Phòng của ta đã dọn dẹp xong rồi, căn phòng khác bên trái vốn dĩ không định sẽ có người ở, cho nên không động vào, đồ đạc bên trong đều để lại, vừa lúc để cho ngươi và muội muội vào ở.” Khâu Chấn Dương giải thích, thật ra thì người có thể vào đây ở đều sẽ mua gia cụ mới, dù sao cũng phải ở lại suốt bốn năm, bọn họ không dùng đồ của người khác để lại, dù sao bọn họ cũng không thiếu chút tiền ấy.

Điều này đối với Lăng Mộc đã là rất tốt rồi, dù sao thì nếu ở phòng ký túc xá bình thường thì cũng sử dụng những đồ mà người khác đã dùng rồi, y cũng không quan tâm đến những điều đó.

Khâu Chấn Dương dẫn y đến gian phòng ấy nhìn một chút, Lăng Mộc nhìn quanh một vòng, nhỡ kỹ những thứ cần mua, rồi chuẩn bị rời đi.

“Ai nha Lăng Mộc,” Khâu Chấn Dương thấy y xoay người muốn đi, vội vàng gọi người lại, sờ sờ mũi nói, “Ngươi cùng muội muội sớm một chút chuyển đến đi? Dù sao trước khi khai giảng cũng nên làm quen với khuôn viên trường một chút, ngày mai ta chuẩn bị dọn vào, chúng ta cùng nhau đi dạo được không?”

Loại lời nói như đang hẹn hò như vậy, Khâu Chấn Dương cảm thấy mặt có chút nóng nên.

Lăng Mộc lại nhíu mày: “Ta còn muốn đi làm thêm, một ngày trước khi khai giảng ta sẽ dọn vào.”

Làm thêm?

Khâu Chấn Dương chớp chớp mắt, đúng rồi, hắn thiếu chút nữa quên mất là có chuyện như vậy.

“Vậy… được rồi, hẹn gặp lại.” Khâu Chấn Dương vốn muốn hỏi Lăng Mộc làm thêm ở đâu, tìm thời gian đến xem một chút, nhưng là nghĩ đến tính cách của Lăng Mộc, sợ là sẽ không muốn nói với mình, nên không hỏi nữa.

Nhìn Lăng Mộc không nói một lời xoay người liền đi, Khâu Chấn Dương thở dài, xem ra nếu muốn thay đổi thái độ của Lăng Mộc đối với mình vẫn còn một con đường dài phải đi a.

Nếu như Lăng Mộc trước khai giảng một ngày mới dọn đến, Khâu Chấn Dương cũng không muốn đến sớm, dứt khoát ở nhà đợi đến choạng vàng ngày trước khai giảng rồi dọn đến.

______

“Được rồi mẹ, mẹ đi về trước đi, con đi một mình là được rồi.” Khâu Chấn Dương khoác túi lên vai, hai tay cắm vào túi quần bất đắc dĩ nhìn ánh mắt đầy trong mong của mẹ. Mấy ngày nay ở nhà, Khâu Chấn Dương vẫn luôn ở bên cạnh bà, tận hưởng tình thương ấm áp của mẹ một phen. Nhưng dù sao hắn cũng là người đã trưởng thành, linh hồn xuyên qua đây, cảm giác quyến luyến không muốn xa rời có thể kiềm chế được, bởi vậy dù có đi ký túc xá ở lại cũng cảm thấy không đến nỗi nào.

Nhưng đáy mắt của Chu Thấm đều tràn đầy nước mắt, Khâu Chấn Dương không giống Khâu Hạo Lân sớm đi quân bộ, hắn lớn lên dưới ánh mắt của Chu Thấm, yêu thương đến cực điểm, hơn nữa hắn thật vất vả vượt qua “Kỳ phản nghịch”, ngày ngày đi theo mình giống như khi còn nhỏ, lúc này lại muốn chia xa, thật sự có chút luyến tiếc.

Nhìn thấy bà lại muốn lau nước mắt, Khâu Chấn Dương vừa bất đắc dĩ vừa đau lòng, tiến lên ôm bà vào lòng, nhẹ giọng an ủi: “Được rồi mà mẹ, ngày nghỉ con sẽ về nhà, nếu mẹ có chuyện gì có thể gọi cho con, con vào trước đây.”

Bởi vì Khâu Chấn Dương không cho bà đưa mình vào, sợ bà càng buồn hơn, cho nên hai người tạm biệt ngay trước cổng trường.

Phi hành khí xa hoa của Khâu gia dừng lại bên cạnh hai người, phía sau bọn họ có mấy bảo tiêu mặt vô biểu tình mang kính đen, có không ít học viên bước vào không thể không dừng lại nhìn xem.

“Trời ạ, chiếc phi hành khí kia là là ‘Tinh Ngô Nhất Hào’ sao? Là chiếc mà toàn bộ tinh tế chỉ có năm chiếc sao?”

“Không sai không sai, ta nhận ra dấu hiệu của ‘Tinh Ngô Nhất Hào’! Nhà nam sinh kia thật giàu a, trong học viện chúng ta có người có gia thế khủng như vậy sao?”

“Học viên khóa trước thì không, nhưng tân sinh thì không chắc, ta nghe nói tiểu thiếu gia nhà Khâu gia nổi tiếng kia là tân sinh mới của năm nay đấy!”

“Khâu gia? Cái quân đoàn thế gia kia sao? Trời ạ, có trò hay để nhìn rồi, ngươi nhìn vẻ ngoài của hắn đi, nói không chừng danh giáo thảo của Chu Yến sắp phải thay đổi rồi! Càng đừng nói đến gia thế hùng hậu của Khâu gia, chậc chậc chậc, Omega của học viện chúng ta phỏng chừng sắp điên lên đến nơi rồi!”

“Còn không phải sao! Hơn nữa nghe nói tiểu thiếu gia kia ở thủ đô một đã theo đuổi Omega nào đó suốt một năm, Omega kia hình như cũng đã trúng tuyển vào học viện, dưa thật nhiều (drama), sau khai giảng ta nghĩ chắc sẽ được ăn no đấy…”

Những điều bát quái mà bọn họ bàn luận với nhau cũng không truyền được đến tai Khâu Chấn Dương, hắn thật vất vả mới có thể trấn an tốt mẫu thân, nhiều lần chắc chắn với bà rằng ngày nghỉ sẽ trở về, rồi mới có thể chậm rãi bước về ký túc xá.

Hôm nay đã là ngày cuối trước khai giảng, cơ bản chín phần học viên đã đến trường rồi, 8 giờ sáng mai chính là thời gian tập trung.

Khâu Chấn Dương một đường đi về phía ký túc xá, khóe miệng hơi câu lên, mắt phượng thích ý híp lại, trong lòng nhảy nhót đồng thời có một kia hồi hộp và hưng phấn.

Ngày hôm qua danh sách phân ban (phân lớp) đã được công bố, năm nay có một trăm lớp, Khâu Chấn Dương dựa vào việc giành được hạng hai trong đợt khảo nghiệm vừa rồi nên được phân vào ban Alpha1. Hắn còn đi đến chỗ danh sách phân ban của Omega tìm Lăng Mộc, y học ban Omega3, đứng ở giữa.

Tuy rằng bởi vì thuộc tính mà không cùng một lớp, nhưng hai người ở chung thì là chuyện ván đã đóng thuyền, Khâu Chấn Dương cũng không có gì tiếc nuối.

Nghĩ đến hai người sắp bắt đầu ở chung, khóe miệng Khâu Chấn Dương tươi cười thật tươi, nhưng đột nhiên lại bị người ta đυ.ng phải.

“Xin lỗi…” Khâu Chấn Dương lập tức lui lại một bước xin lỗi, tin tức tố của hắn rất mạnh, đồng thời đối với tin tức tố của Omega cũng càng thêm nhạy bén, sau khi phục hồi tinh thần liền ngửi được hương trái cây thoang thoảng, lễ phép kéo dãn khoảng cách.

“A thực xin lỗi thực xin lỗi, ta không phải cố ý!” Lê Chân luống cuống tay chân nhìn quần áo sạch sẽ của đối phương bị cây kem trong tay mình in lại “Hoa văn”, mặt bỗng chốc đỏ lên.

Khâu Chấn Dương cúi đầu nhận ra điều này, khóe miệng nhịn không được giật giật.

“Tôi thật sự xin lỗi!” Lê Chân cắn môi xin lỗi, thời điểm giương mắt lên nhìn nhất thời sửng sốt.

Nam nhân trước mắt này thân cao chân dài, tóc đen mắt đen da trắng, ngũ quan sắc sảo như được điêu khắc ra, cho người khác có cảm giác vô cùng đẹp trai, khiến cho người khác dù một lần liếc mắt cũng đủ chìm đắm vào. Đặc biệt là khí chất xuất chúng của hắn, trầm ổn đạm nhiên quý khí mười phần, vừa thấy liền biết hắn sinh ra đã rất phi phàm.

Mặt Lê Chân càng đỏ hơn, chẳng qua lần này không phải là xấu hổ, mà là thẹn thùng.

Học viện Tinh Tế, từ khi nào lại xuất hiện một nam sinh đẹp trai như thế này? Chẳng lẽ là tân sinh viên sao?

“Cái kia… cậu tên là gì? Thật ngại quá, nếu không ta đưa cậu đến cửa ký túc xá, ngươi thay đồ xong rồi đưa quần áo dơ cho ta, ta giúp ngươi mang đi giặt, coi như lời xin lỗi.” Lê Chân cảm thấy giọng của mình so với lúc nãy hoàn toàn không giống nhau, đôi mắt cũng không dám nhìn Alpha trước mắt cao hơn mình một cái đầu này.

“Không sao đâu, không có vấn đề gì.” Khâu Chấn Dương lại vẫy vẫy tay, dù sao hiện tại khoa học kỹ thuật tiên tiến, dùng máy giặt giặt quần áo chỉ cần năm phút là xong, còn có chức năng sấy khô, nên không có chút phiền toái nào.

“Làm sao được chứ? Vốn dĩ là ta sai, ngươi nên cho ta một cơ hội xin lỗi a!” Lê Chân nóng nảy, ngữ khí theo bản năng kích động lên, thấy ánh mắt Khâu Chấn Dương nhìn qua mang theo nghi hoặc, nhanh chóng ổn định nhịp tim, tiếp tục nói, “Vậy thì như thế này được không, ngươi cho ta phương thức liên lạc, ta mời ngươi ăn cơm được không?”

Khâu Chấn Dương mím môi dưới, hắn không phải là người thích phiền toái người, chỉ là quần áo bị bẩn thôi cũng không phải điều gì to tát.

Thấy Khâu Chấn Dương không trả lời, Lê Chân có chút xấu hổ: “Ta… hình như ta chưa từng nhìn thấy ngươi, ngươi chắc là tân sinh đúng không?”

“Đúng vậy.”

“A, vậy thì ta là học trưởng của ngươi rồi, nếu ngươi có bất cứ chuyện gì có thể hỏi ta, nếu ngươi không muốn ta mời cơm… vậy chúng ta trở thành bạn được không?” Lê Chân mặt nóng lên một cách lợi hại, từ nhỏ đến lớn Lê Chân chưa bao giờ tích cực xin phương thức liên lạc của một Alpha như vậy, nhưng nam sinh này thật sự quá đẹp! Hơn nữa tin tức tố của hắn dường như rất mạnh, trong tình trạng không cố ý phóng thích tin tức tố nhưng vẫn khiến cho Lê Chân cảm thấy đầu óc quay cuồng!

Khâu Chấn Dương nhướng mày, cảm thấy có chút không kiên nhẫn, nhưng vẫn nói: “Vậy được rồi, ta tên là Khâu Chấn Dương, đây là mã đầu cuối của ta.”

Hắn mở đầu cuối ra, đưa mã đầu cuối ra, chờ Lê Chân quét xong, rồi mình xác nhận nữa là xong.

“Ta tên là Lê Chân, là năm hai ban Omega1.” Lê Chân nói thêm, sau đó ngọt ngào cười với Khâu Chấn Dương.

“Được rồi, gặp lại sau.” Khâu Chấn Dương không có tâm tư cùng Lê Chân nói chuyện tiếp, tạm biệt xong liền xoay người rời đi, căn bản không chú ý đến ánh mắt nóng cháy e lệ của Lê Chân.

Thời điểm đến trước cửa ký túc xá, Khâu Chấn Dương tim đập có chút nhanh, hắn hít sâu một hơi, giơ tay dùng đầu cuối đối diện với cảm ứng ở cửa để mở khóa.

“A! Có người đến rồi!”

Sau khi cửa mở ra, một âm thanh giòn giã vang lên. Khâu Chấn Dương cả người cứng đơ đứng yên tại chỗ, nhìn cô bé nhỏ bị bó thành một cục ngồi trên ghế sô pha mà ngớ người.

“Di, anh là đại ca ca lần trước em gặp khi gọi cho ca ca!” Lăng Đang hưng phấn mà đứng trên sô pha vặn vẹo, một đôi mắt to sáng lấp lánh như ngôi sao trên trời.

“Lăng Đang? Em đây là bị sao vậy?” Khâu Chấn Dương phản ứng lại rồi nhanh chóng đóng cửa phòng lại, đem dây quấn trên người của Lăng Đang tháo xuống.

Thời điểm tháo ra hắn mới để ý, sợi dây cột Lăng Đang lại chỉ là một sợi dây nhảy, hơn nữa lực buộc cũng không lớn, lỏng lẻo quấn rên người Lăng Đang, cô bé có thể tự mình cởi được, vừa rồi cũng đang tự mình chơi với mình, vẻ mặt mới lạ.

Sau khi được tháo dây ra, tiểu Lăng Đang nắm nắm dây nhảy không muốn bỏ xuống, dẩu dẩu miệng nói: “Ca ca muốn dọn dẹp, chê muội quá ồn ào quá phiền, cho nên đem Lăng Đang ném xuống dưới lầu, hừ! Ca ca là đại phôi đản (kẻ xấu xa)!”

Khâu Chấn Dương bị bé con chọc cười, sờ sờ tóc mềm mại trên đầu Lăng Đang, sau đó dắt tay bé vào bếp, mở tủ lạnh lấy một ít trái cây đưa cho bé: “Lăng Đang ngoan, tự mình ăn trái cây nhá, anh lên giúp anh trai em thu dọn đồ đạc.”

Bởi vì trong nhà không có tiền, Lăng Đang khó có dịp có thể ăn trái cây. Bé con nhìn trái cây đỏ chót trong tay, hưng phấn trực tiếp nhảy lên tại chỗ, ngẩng đầu hướng về phía Khâu Chấn Dương kêu lên: “Oa, cảm ơn đại ca ca, đại ca ca thật tốt!”

“Ngoan.” Khâu Chấn Dương thật sự rất thích bé con này, vẻ mặt cũng trở nên dịu dàng hơn rất nhiều.

Sau khi thương lượng với trẻ nhỏ xong, Khâu Chấn Dương liền lên lầu, nhìn thấy cửa phòng của Lăng Mộc đang mở ra, người bên trong đang bận rộn tưng bừng khí thế dọn dẹp.

Khâu Chấn Dương mỉm cười bước vào, đón lấy ánh mắt nghi hoặc của Lăng Mộc: “Ta đến giúp một tay.”