- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Thanh Xuân
- Xuyên Thành Vai Chính A Sau Đem Pháo Hôi O Khiêng Chạy
- Chương 10: Sống cùng tôi
Xuyên Thành Vai Chính A Sau Đem Pháo Hôi O Khiêng Chạy
Chương 10: Sống cùng tôi
Khâu Chấn Dương dùng hơn 3 tiếng đồng hồ xem tin tức trên Tinh Võng, nhìn đến mức mắt cũng cay, lúc này, từ ngoài cửa sổ, hắn mới nghe thấy tiếng phi hành khí đang đáp xuống.
Hắn tắt đầu cuối, qua cửa sổ nhìn xuống dưới, quả nhiên là Khâu Chương cùng Khâu Hạo Lân đã trở về.
Khâu Chấn Dương đứng trước gương sửa soạn lại một chút, sau đó mở cửa xuống lầu.
“Hừ, đợi đến giờ cơm mới về, không thể về sớm hơn được sao?” Chu Thấm đã sớm chờ đến mất hết kiên nhẫn, đôi tay ôm ngực không cao hứng mà trừng mắt nhìn chồng mình đang bước vào cửa.
Thượng tướng trước mặt người ngoài luôn uy nghiêm tức khắc bị nghẹn lại, bất đắc dĩ nói: “Vợ à, chuyện ở quân bộ đâu phải bà không biết, chúng ta có thể xin nghỉ về sớm đã rất không tồi rồi.”
Khâu Hạo Lân cũng gật đầu theo, nhìn Khâu Chấn Dương đang xuống lầu lập tức tiến lên cười hỏi: “Thế nào rồi, qua rồi sao?”
Đối mặt với người anh trai hơn mình năm tuổi này, Khâu Chấn Dương cảm thấy thật thân thiết, nhướng mày nói: “Đương nhiên phải vậy, không thể khiến gia đình chúng ta mất mặt được.”
“Làm tốt lắm.” Khâu Hạo Lân bề ngoài là một trung tướng ít nói, nhưng đối với người em trai này lại rất nhiều yêu thương, cười đấm hắn một quyền.
“Lúc trước cha còn nói, nếu không lọt top 3 thì không cho em về nhà, em làm sao dám lơ là chứ.” Vừa nói, Khâu Chấn Dương vừa bĩu môi về phía lão cha đang đứng kia.
Khâu Chương hừ một tiếng, ưỡn ngực trung khí mười phần, nói: “Là con trai của Khâu Chương ta, chắc chắn phải nằm trong top 3! Nhưng nhìn bộ dạng con như thế này, chẳng lẽ cầm được hạng nhất rồi?”
Khâu Chấn Dương lập tức vẫy vẫy tay: “Thiếu chút nữa thiếu chút nữa, chỉ cầm được hạng hai thôi, đợi đợt khảo nghiệm sau, bảo đảm sẽ cầm hạng nhất về cho mọi người.”
“Được rồi, ta nhớ rồi.”
Thấy bọn họ phụ tử ba người bọn họ nói chuyện sôi nổi, Chu Thấm cao hứng đẩy ba người bọn họ vào phòng ăn, miệng không ngừng nhắc: “Nhanh lên nhanh lên, ăn cơm nhanh thôi, các ngươi không thấy Dương Dương gầy đi rất nhiều sao, lát nữa để cho hắn ăn nhiều thịt một chút.”
Một nhà bốn người cười nói ngồi xuống, mỗi người ngồi một góc bàn, bắt đầu dùng bữa tối.
Tuy rằng đồ ăn rất khó ăn, nhưng cảm nhận được không khí của người thân với nhau, trong lòng Khâu Chấn Dương thấy rất ấm áp.
Trước khi xuyên qua hắn là kẻ cô đơn, cũng đã sớm quen với cảm giác cô đơn từ lâu rồi. Bây giờ đi qua thế giới khác, lại có được những thứ mà trước đây không dám nghĩ tới, nói thật, Khâu Chấn Dương kỳ thật rất biết ơn lần xuyên qua này.
“À đúng rồi, năm ngày nữa Dương Dương khai giảng đúng không? Học viện Tinh Tế bắt buộc phải ở lại trường, mấy ngày nữa sẽ cần phải mua những thứ cần thiết cho con ở lại trường.” Đang ăn, Chu Thấm đột nhiên nhớ đến quy định của trường Khâu Chấn Dương.
“Vâng.” Khâu Chấn Dương thuận miệng đáp ứng.
Học viện Tinh Tế quản lý theo hướng nửa quân đội, yêu cầu về thời gian tương đối nghiêm khắc, hơn nữa để tránh lãng phí thời gian không cần thiết, trong việc quản lý học viên cũng cần phải có những quy định nhất định, quy định của học viên là cần phải ở lại trường, mặc kệ ngươi có bối cảnh gia đình như thế nào, đều phải tuân thủ quy tắc của học viện, nếu không sẽ trực tiếp đào thải ra ngoài.
Đối với chuyện ở lại trường Khâu Chấn Dương cảm thấy không thành vấn đề gì, dù sao ở thế giới cũ khi đi học hắn cũng ở lại trường.
“Không cần lo lắng, Dương Dương vừa mới trở về, để cho hắn nghỉ ngơi một ngày đi, hôm sau rồi hẵng đi, nhớ mai theo bảo tiêu.” Khâu Chương uống chút rượu, suy xét cẩn thận. Dù sao thân phận của bọn họ có chút đặc thù, khi ra ngoài cũng nên chú ý một chút.
“Biết rồi biết rồi, từ nhỏ đến lớn ta đã dẫn Dương Dương ra ngoài không biết bao nhiêu lần rồi, có lần nào không an toàn sao?” Chu Thấm không kiên nhẫn mà bĩu môi, thập phần tự tin.
Khâu Hạo Lân nhìn mẫu thân bộ dáng trẻ con nháo loạn, nhìn Khâu Chấn Dương, hai anh em đều yên lặng nở nụ cười.
Ăn xong bữa tối, Khâu Chấn Dương ở lại nói chuyện với mọi người một lát, mắt thấy đã 10 giờ rồi, mới từng người trở về phòng nghỉ ngơi.
Sau khi tắm xong, Khâu Chấn Dương thả lỏng mà nằm ở trên chiếc giường lớn mềm mại, nhìn trần nhà trên đỉnh đầu, chỉ cảm thấy thoái mái về thể xác vẫn tinh thần.
Nguyên thân được sinh ra gia đình rất tốt, có cha mẹ cùng huynh trưởng yêu thương, cuộc sống thật sự thực hạnh phúc.
Nghĩ đến điều này, Khâu Chấn Dương cảm thấy mỹ mãn nhắm mắt lại, thả lỏng đi vào giấc ngủ.
Buổi sáng hôm sau, Khâu Chương cùng Khâu Hạo Lân đã sớm đi quân bộ. Bọn họ là hai người có địa vị cao, ngày thường đều tự mình trực tại vị trí của mình. Tuy nói hiện tại Liên Bang tinh hệ tương đối yên bình ổn định, nhưng cho dù là yên ổn hay lâm nguy thì đó cũng là chức trách của họ.
Khâu Chấn Dương dành cả ngày rảnh rỗi, bồi mẫu thân uống trà nói chuyện phiếm, nói chút chuyện thú vị trong đợt khảo nghiệm vừa rồi, cảm giác ở bên người khiến hắn cảm thấy rất thích thú.
“Dương Dương lần này trở về có chút khác lạ a.”
Sau khi cùng Chu Thấm ăn xong cơm chiều, Khâu Chấn Dương đang muốn đứng dậy đi lên lầu, Chu Thấm đột nhiên cười nói một câu.
Khâu Chấn Dương trong lòng chợt động, trên mặt lại lộ ra vẻ bình tĩnh, còn ra vẻ kinh ngạc: “Con? Con khác chỗ nào, chẳng lẽ là càng đẹp trai hơn sao?”
Chu Thấm bị con mình chọc cười, cười mắng hắn một câu, lại lắc đầu nói: “Không phải, chỉ là lúc trước lúc cùng con nói chuyện con cũng không thoải mái với mẹ như vậy, hoặc là, có thể là do tuổi dậy thì, con luôn có vẻ rất thiếu kiên nhẫn.”
Đối với điểm này, có lẽ là điểm khác biệt rõ ràng nhất giữa Khâu Chấn Dương cùng nguyên thân thôi.
Suy cho cùng, tình thân là thứ mà Khâu Chấn Dương trước đây luôn khao khát nhưng không thể có, nhưng bây giờ cuối cùng cũng cảm nhận được chút ấm áp, vui sướиɠ trong lòng cũng vì vậy mà không giấu được.
Nhưng sau khi nghe thấy mẫu thân đại nhân nói như vậy, Khâu Chấn Dương cảm thấy thật nhẹ nhõm.
“Có lẽ là giai đoạn dậy thì đã qua, tóm lại thời điểm ở cùng mẹ, thật sự rất vui vẻ.” Khâu Chấn Dương nhếch môi lộ ra hàm răng trắng, đứng dậy đi về phòng còn quay đầu lại nói, “Vậy mẹ, con về phòng trước đây, nghỉ ngơi thật tốt nha.”
“Đi đi, đi đi ~” Chu Thấm bóng lưng của con trai, trong mắt tràn đầy từ ái.
Ngày hôm sau, Chu Thấm nghe lời Khâu Chương mang theo vài bảo tiêu, khiến cho Khâu Chấn Dương có chút không được tự nhiên.
Nhưng hắn cũng không cự tuyệt, mình ra ngoài một mình thì còn được, nhưng nếu đi cùng mẫu thân, cẩn thận một chút vẫn hơn.
Đoàn người đi dạo một vòng, mua không ít đồ dùng sinh hoạt hằng ngày, ngay cả gia cụ cũng mua lại một bộ khác, rồi để cho người ta đưa đến ký túc xá trước. Chuyện về ký túc xá, Chu Thấm đã sớm sắp xếp cả rồi.
Kẻ có tiền đều rất ít khi có chứng khó khăn trong việc chọn đồ, cho nên bọn họ dạo phố rất nhanh, đến 3 giờ chiều là xong.
Chu Thấm mang Khâu Chấn Dương đến học viện trước, nhận phòng ký túc xá, để cho bảo tiêu và quản gia sắp xếp tất cả mọi thứ thật tốt, lúc này mới mang theo Khâu Chấn Dương chuẩn bị về nhà.
Nhưng thời điểm phi hành phí bay qua cổng trường, Khâu Chấn Dương mắt sắc nhìn thấy Lăng Mộc, lập tức kêu tài xế dừng phi hành khí lại.
“Mẹ, con mới vừa nhìn thấy được một người bạn, con xuống chào hỏi một chút, mẹ về nhà trước đi, lát nữa con tự về.”
“Vậy con tự chú ý, cẩn thận một chút, ta để A Khuê ở lại cổng trường chờ con.” Chu Thấm dặn dò một phen, thấy Khâu Chấn Dương quay trở lại khuôn viên trường, mới cho tài xế chở về.
Một đường đi theo Lăng Mộc đến văn phòng của hiệu trưởng, Khâu Chấn Dương nấp bên cửa sổ thông gió đang mở, yên lặng lắng nghe động tĩnh bên trong.
“… Bạn học Lăng Mộc, tình hình của cậu chúng ta đã báo cho những Omega khác, nhưng không có ai đồng ý chung phòng với cậu cả.” Âm thanh của hiệu trưởng nghe có chút bất đắc dĩ, “Phòng của Beta thì Omega không thể vào ở được, cho nên cậu chỉ có thể nghĩ biện pháp khác.”
Khâu Chấn Dương dựa vào cửa, cắm tay vào túi quần hơn ngẩng đầu lên, yên lặng lắng nghe.
“Hiệu trưởng, vậy nếu như ta ở phòng hai giường ngủ thì sao?” Thanh âm của Lăng Mộc vẫn lành lạnh như vậy, cho dù là đang đối mặt với hiệu trưởng, cũng không có nửa phần thay đổi.
Hiệu trưởng lại càng bất đắc dĩ: “Hai giường một phòng, một học kỳ cần tiêu tốn hai vạn đồng liên bang, cậu có nhiều tiền tiết kiệm như vậy không?”
Lăng Mộc nhíu chặt mày, y đúng là không có nhiều như vậy, thậm chí chi phí cho một chiếc giường y cũng có phần hơi quá sức.
Ngày thường đi làm thêm cũng không tiết kiệm được bao nhiêu, chẳng những phải chi trả cho học phí của mình, còn muốn chi trả cho học phí của muội muội, tiền tiết kiệm trên người không có nhiều.
“Bạn học Lăng Mộc, tình hình của cậu nhà trường đã xác minh được, xác nhận tình trạng của mẹ cậu không thích hợp để chăm sóc trẻ nhỏ, cũng không có người thân nào khác để hỗ trợ. Chuyện mang theo muội muội vào ở, học viện có thể hiểu được, cũng phá lệ cho phép, nhưng phí dụng cho giường ở thì nhà trường không hỗ trợ được.” Hiệu trưởng có chút khó xử.
Sau khi nghe nhiều như vậy, Khâu Chấn Dương đại khái cũng biết vấn đề của Lăng Mộc là gì rồi.
Sau khi bị từ hôn, Lăng Mộc cùng mẫu thân và muội muội bị đuổi ra khỏi Lâm gia, ở bên ngoài, cuộc sống của ba người chỉ dựa vào tiền làm công của Lăng Mộc mà sinh sống. Mà hiện tại Lăng Mộc trúng tuyển vào học viện Tinh Tế, bắt buộc phải ở lại trường, để muội muôi ở bên ngoài y không yên tâm, sợ mẫu thân say rượu đánh chửi, cho nên y muốn xin trường học đem muội muội vào trong trường ở cùng y.
Chỉ là chuyện mang muội muội vào thì nhà trường cho phép, nhưng ở chuyện khác lại gặp phải vấn đề.
Khâu Chấn Dương hai tay ôm ngực, hít sâu một hơi.
Âm thanh Lăng Mộc từ bên trong lại vang lên: “Hiệu trưởng, không có cách nào khác sao ạ?”
Hiệu trưởng tức khắc cảm thấy đầu trướng lên: “Tình huống hiện tại của cậu, Omega khác không muốn chung phòng, dù sao muội muội của cậu là một Beta, mà cậu lại không đủ tiền thuê phòng riêng, cách khác, ta cũng không có.”
“Ta đây có thể, thanh toán trước một giường không? Còn dư lại một giường hai tháng sau ta trả được không? Hai tháng sau ta nhất định trả.” Lăng Mộc có chút xấu hổ, hai tay rũ bên người nắm chặt. Y biết mình yêu cầu quá vô lý, nhưng y thật sự không còn cách nào khác.
Hiệu trưởng thở dài một hơi, ông rất muốn đồng ý, nhưng học viện không cho phép a!
“Thật xin lỗi, quy định của học viện không thể phá được.” cuối cùng ông vẫn lắc đầu.
Học viện Liên Bang tinh tế có nhiều học viên tranh nhau muốn vỡ đầu để được vào đây, rất nhiều quy định của học viện yêu cầu học viên phải tuân thủ một cách nghiêm ngặt, bởi vì nhất cử nhất động của bọn họ đều bị nhân dân toàn tinh tế chú ý đến.
Mắt thấy ánh mắt của Lăng Mộc ảm đạm xuống, trong lòng hiệu trưởng cũng có chút khó chịu.
Ông nghĩ đến việc muốn lấy tiền của mình cho Lăng Mộc mượn một ít, dù sao chỉ cần không ai biết thì sẽ không có vấn đề gì, hơn nữa nhìn đứa nhỏ này thật sự rất khó khăn…
Ngay lúc hiệu trưởng nhịn không được muốn mở miệng, cửa phòng đột nhiên vang lên một trận tiếng đập cửa.
“Hiệu trưởng,” Khâu Chấn Dương khóe miệng mang ý cười xuất hiện ở cửa, quay qua nhìn, Lăng Mộc cũng đang nhìn lại đây, lông mày cong lên, “Ta có đề nghị này, không thì để cho Lăng Mộc và muội muội của y ở cùng ta đi.”
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Thanh Xuân
- Xuyên Thành Vai Chính A Sau Đem Pháo Hôi O Khiêng Chạy
- Chương 10: Sống cùng tôi