Chương 1: Xuyên thành vai ác

Thư ký trẻ tuổi xinh đẹp uốn éo chiếc eo nhỏ chậm rãi đi đến, một cái ly sứ tinh xảo xinh đẹp nhẹ nhàng đặt ở trên bàn làm việc bằng gỗ đặc.

Thẩm Tố ngồi trong chiếc ghế thủ công to rộng bị động tĩnh rất nhỏ này làm bừng tỉnh, hai mắt mở to.

Thẩm Tố hơn ba mươi tuổi, dốc sức làm mười mấy năm mới có thành tựu như ngày hôm nay, ngày thường cũng là người vô cùng nghiêm túc không chút cẩu thả, mang theo cặp mắt kính phó tơ vàng rất có cảm giác thanh cao nghiêm nghị không thể xâm phạm, thanh tâm quả dục.

Nhưng diện mạo của y trắng nõn văn nhã, trên người phong độ trí thức trang trọng, mang theo sự nhập nhèm mờ mịt mới vừa thức tỉnh ngơ ngẩn mà nhìn cô thư ký trước mắt.

Nhưng bộ dạng này không giống dáng vẻ của ông chủ một công ty lớn.

Thư ký dừng một chút, thanh âm vừa nhẹ vừa dịu dàng: “Ông chủ, anh có muốn đi nghỉ ngơi một chút không?”

Thẩm Tố tháo kính xuống, xoa xoa hốc mắt nhức mỏi, nhẹ giọng nói: “Không cần, tôi còn có rất nhiều chuyện cần phải xử lý.”

Cái ly trên bàn đang dâng lên từng đợt từng đợt hơi nước nhè nhẹ, trong không khí mở ra một luồng mùi hương cà phê nồng đậm tràn ngập.

Thẩm Tố với tay quá rồi ngừng ở giữa không trung lại chậm rãi thu về, ngữ khí trầm thấp nói: “Tôi không muốn uống cà phê, cô đi đổi một cốc trà đi.”

Ban đầu y vốn nghĩ Thẩm Tố là do cuồng công việc dẫn đến chất lượng giấc ngủ rất kém, giấc ngủ đã không tốt vậy mà còn thích uống cà phê.

Cứ uống hết một ly cà phê này đi, đến buổi tối ngủ không được, lúc đó khẳng định sẽ rất thống khổ.

Kỳ thật hiện tại Thẩm Tố đã không phải Thẩm Tố chân chính của thân thể này, Thẩm Tố này cũng tên Thẩm Tố, bởi vì ở trên hệ thống tìm kiếm ngẫu nhiên tên của mình, trong lúc vô tình lại quay ra một quyển tiểu thuyết, thật trùng hợp, thấy nhân vật vai ác trong tiểu thuyết lại trùng tên trùng họ với mình nên y mới tò mò thoáng nhìn qua một chút.

Thẩm Tố trong sách là một kẻ vô đạo đức lòng dạ hiểm độc, là một lão tư bản chính cống, y cưỡng chế bắt nhốt nam chủ giam lỏng hắn trong căn hộ, cha mẹ nam chủ làm lụng vất vả nhưng vẫn không trả hết tiền căn hộ, vì thế Thẩm Tố vô đạo đức liền phái người đi phá dỡ, trong lúc điên cuồng đập phá không cẩn thận hại chết cha mẹ nam chủ, y định tính cho Cố Vũ một số tiền bồi thường để nhanh cho qua chuyện.

Cố Vũ bi phẫn đan xen, hắn không ngừng báo án, ý định tố cáo Thẩm Tố độc ác.

Đáng tiếc vợ Thẩm Tố cưới về lại là con gái của thủ lĩnh đứng đầu băng đảng xã hội đen, lại còn là hắc bạch không ăn, Cố Vũ chẳng những không cáo ngược được Thẩm Tố, trái lại chính mình bị Thẩm Tố lòng dạ hẹp hòi không ngừng trả thù, sống gian nan khốn cùng giãy giụa mười năm.

Sau đó, Cố Vũ trọng sinh trở về thời điểm trước khi bi kịch xảy ra, hết thảy mọi chuyện chưa bắt đầu, cha mẹ vẫn còn sống.

Hắn dựa vào hiểu biết tương lai mười năm sau của mình, điên cuồng tích lũy tài sản, từng bước lên trời, hung hăng trả thù Thẩm Tố, chẳng những đội cho Thẩm Tố chiếc mũ xanh rờn lên đầu, còn khiến Thẩm Tố cửa nát nhà tan, chết oan chết uổng.