Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xuyên Thành Vai Ác Thiên Kim Ta Bạo Hồng

Chương 20: Ký hợp đồng

« Chương TrướcChương Tiếp »
Nguỵ Dục lắc đầu thật mạnh, cảm thấy mình có thể điên rồi, suy nghĩ hồi lâu mới gọi điện cho Ninh Ly nói với cô rằng Lý đạo tiến cử cô đóng vai chính.

“Nữ chính?” Ninh Lê chớp chớp mắt, tò mò hỏi: “Đó là phim gì?”

“Tuý Hoa Nguyệt, một bộ phim cung đấu, được chuyển thể từ tiểu thuyết, con có thể đọc nguyên tác trước.”

Tuý Hoa Nguyệt?

Ninh Lê cau mày suy nghĩ, cảm thấy cái tên này có vẻ quen mắt.

“Đúng rồi, Cậu nhỏ, chuyện về tống nghệ như thế nào rồi?”

Nguỵ Dục: “…”

Tại sao nó vẫn nhớ thương chuyện này vậy?

Phải chăng sức hút trong Tuý Hoa Nguyệt không hấp dẫn bằng cái chương trình kia?

“Về chương trình kia, khụ” Nguỵ Dục uyển chuyển nhắc nhở: “Nghe nói công ty có hạn ngạch, nhưng cậu đoán công ty tiến cử người của mình, dù sao con cũng không phải…”

“Đơn giản a, chỉ cần ký hợp đồng thôi.”

Nguỵ Dục: “….?”

Không phải, vị đại tiểu thư này tâm tư lớn như vậy từ bao giờ?

Nó không biết có bao nhiêu công ty giải trí kiếm thêm tiền bằng cách lừa gạt người khác bán mình kiếm tiền bồi thường vi phạm hợp đồng sao?

Tuy rằng chính mình khẳng định sẽ không hố nó.

Nhưng Nguỵ Dục vẫn cảm thấy vô cùng lo lắng, sau này Ninh Lê làm sao có thể tồn tại trong giới giải trí với tính tình đơn giản như vậy?

Ninh Lê không biết Nguỵ Dục đang suy nghĩ gì, sau khi cúp điện thoại, cô nhớ đến mà Nguỵ Dục nhắc đến, cố gắng tìm kiếm trong cốt truyện chính, quả nhiên cô đã tìm được.

Chuyện này xảy ra khi Ninh Lê rời khỏi tống nghệ, Ninh Diệp lúc đó nhân khí đại bạo cũng đồng dạng quay một bộ phim cung đấu tên là , sau đó được lên sóng trùng lịch với .

Vốn dĩ trang phục, hoá trang, đạo cụ đều tốt hơn so với , cốt truyện cũng gay cấn, được khán giả đặt kỳ vọng cao hơn so với .

Tuy nhiên, nam chính của đột nhiên vướng phải bê bối đời tư, trước khi bộ phim lên sóng bị người tung tin nɠɵạı ŧìиɧ, thậm chí một đoạn video không đứng đắn bị rò rỉ, không chỉ như vậy, đoạn video bất nhã còn có những lời khinh thường fan hâm mộ, coi bọn họ như những đứa ngốc.

Chuyện này đương nhiên khiến dư luận phẩn nộ, nam diễn viên kia cũng bị phong sát.

Quá nhiều lời chỉ trích, đoàn làm phim cũng không thể từ bỏ như vậy, họ cố gắng dùng AI thay đổi khuôn mặt để cứu vớt, nhưng không thể theo kịp tiết tấu, vì thế bộ phim này cuối cùng không thể phát sóng, sau cũng biến mất, không còn tung tích.

Ngược lại, của Ninh Diệp đã trở nên nổi tiếng vì lịch phát sóng không có đối thủ, cùng với cốt truyện ổn.

Mà Ninh Diệp cũng thành công chen vào hàng ngũ tiểu hoa.

Cốt truyện chính không đề cập đến ai đóng vai nữ chính trong bộ phim này, dù sao thì chắc chắn không phải “Ninh Lê”.

Nhưng hiện tại lại tìm cô diễn, cũng không biết cô có mối nghiệt duyên như thế nào với Ninh Diệp.

___

Ninh Lê cầm ly nước, trong không khí xuất hiện một trận dao động, một đạo âm thanh điện từ đánh vỡ sự yên tĩnh trong phòng __

[Ký chủ! Ta đã trở về!]

Tiểu Lục đã biến mất nhiều ngày đột nhiên xuất hiện, khiến Ninh Lê giật mình sặc nước, ho khụ khụ nửa ngày mời hoà hoãn lại.

Hệ thống lập tức ngoan ngoãn ngậm miệng.

Ninh Lê lấy một tờ khăn giấy lau miệng, sau đó thở dài: “Tiểu Lục, trong khoảng thời gian này ngươi đã đi đâu?”

Hệ thống hiển nhiên biết mình sai, thanh âm so với vừa rồi nhỏ đi không ít.

[ Ký chủ, ta đến tổng bộ báo cáo tình hình, trước đó không phải ngài luôn cảm thấy Ninh Diệp có vấn đề sao? Cốt truyện diễn biến cũng kì lạ, đúng là đã xảy ra chuyện.]

Ninh Lê tò mò: “Có vấn đề gì?”

[Sau khi được tổng bộ điều tra có lẽ vận khí của nữ chủ có vấn đề.]

“Vận may nữ chủ?”

[Đúng vậy, vận khí trong thế giới tiểu thuyết này đều thuộc về Ninh Diệp, cốt truyện vốn dĩ tập trung vào cô ấy, nhưng không hiểu vì sao tổng bộ lại phát hiện vận khí nữ chủ của cô ấy gần đây không ổn định, thỉnh thoảng còn biến mất, cho nên cốt truyện và nhân vật cũng đã thay đổi.]

Ninh Lê đại khái đã hiểu, cô gật gật đầu: “Sau đó thì sao?”

[Sau đó….đã không còn, chỉ thị từ tổng bộ vẫn là dựa trên cốt truyện chính, còn lại quan sát.]

“Được a.” Ninh Lê thất vọng: “Ta còn tưởng rằng không cần cùng Ninh Diệp dây dưa nữa.”

Hệ thống trong lòng có chút chột dạ, không trả lời Ninh Lê.

Trên thực tế, kỳ thực còn một chuyện quan trọng nó không nói ra.

Đó chính là tổng bộ kiểm tra đo lường ra vận khí biến mất của Ninh Diệp được phát hiện trên người Ninh Lê.

___

Nguỵ Dục vốn tưởng Ninh Lê chỉ tuỳ tiện nói, y cũng không để trong lòng, không ngờ Ninh Lê hành động nhanh kinh người, ngày hôm sau đã mang theo lý lịch sơ lược đến công ty tìm y.

Nguỵ Dục thấy bộ dáng háo hức muốn thử của cô, không biết nên khuyên can như thế nào: “Con thực sự muốn ký hợp đồng à? Chuẩn bị về sau đi con đường diễn viên này?”

Ninh Lê kiên định gật đầu: “Thật ạ, con đã nghĩ kĩ rồi.”

Nguỵ Dục không biết cô là hứng khởi nhất thời hay thật sự nghĩ kĩ rồi, chỉ có thể thở dài: “Được, đi theo Cậu.”

Ninh Lê theo sau Nguỵ Dục đi thang máy lên tầng mười sáu, đi ngang qua phòng hợp lớn của bộ phận quản lý tìm kiếm người mới, cách lớp kính mờ nhìn thấy mười mấy nam nữ xinh đẹp đang ngồi bên trong chăm chú lắng nghe người đối diện nói gì đó.

“Bọn họ đang phỏng vấn.” Nguỵ Dục giới thiệu với cô: “Đó là những người không qua đào tạo chuyên nghành, chủ động đến ký hợp đồng.”

“Con cũng cùng bọn họ phỏng vấn à?” Ninh Lê tò mò hỏi.

Nguỵ Dục lắc đầu: “Không cần, trực tiếp ký tên là được, người mới không có quan hệ mới phải phỏng vấn.”

Ninh Lê trầm ngâm gật đầu.

Đời trước cô có xuất thân chính quy, khi còn là sinh viên năm nhất, một đạo diễn đã đến trường tìm diễn viên và trực tiếp chọn cô.

Sau khi có chút danh tiếng cô ký hợp đồng với một công ty quản lý, nên đương nhiên cũng không trải qua quá trình phỏng vấn.

Không ngờ lần này được thăng cấp thành người có quan hệ, tựa hồ vẫn như cũ không cần phỏng vấn.

Gõ cửa văn phòng giám đốc, Nguỵ Dục đưa Ninh Lê đi vào, trước tiên chào hỏi qua, giám đốc nhìn thấy Ninh Lê cũng không lấy gì làm ngạc nhiên.

“Cô ấy chính là người mà cậu nói đến?”

Ninh Lê chớp chớp mắt, không nghĩ tới Nguỵ Dục thế nhưng trực tiếp mang cô tới chổ Dương Vĩ Hoa thế này, Dương Vĩ Hoa xem như tổng phụ trách của Vân Dật giải trí, làm người không tồi, ít nhất Vân Dật giải trí hiếm khi nháo ra các loại scandal liên quan đến tranh chấp hợp đồng nghệ sĩ.

“Ừ, chính là cô ấy.”

Nguỵ Dục đưa cho gã bản lý lịch của Ninh Lê, sau đó kéo Ninh Lê đến trước mặt gã, bắt đầu bán cô: “Lớn lên tốt, kỹ thuật diễn cũng ổn, nhân phẩm tôi có thể cam đoan, được chứ?”

Dương Vĩ Hoa tuỳ tiện lật lật sơ qua lý lịch Ninh Lê.

Đại học chuyện ngành quản trị kinh doanh, lý lịch diễn xuất gần như trống rỗng, chỉ có một dòng ngắn gọn là đóng vai phụ một webdrama.

Gã nhướng mày, ngẩng đầu nheo mắt nhìn Ninh Lê.

Đúng là đẹp đến nao lòng, ngay cả gã, người đã nhìn quen với người đẹp trong giới giải trí cũng không khỏi kinh ngạc.

Cũng có thể nhìn thấy khuôn mặt này chưa hề bị đυ.ng chạm dao kéo, dáng người cũng rất chuẩn, rõ ràng mạnh hơn rất nhiều nghệ sĩ đã ký hợp đồng với công ty.

Dương Vĩ Hoa theo thói hỏi: “Nhìn sơ yếu lý lịch của cô, hình như chưa từng học qua bất cứ trường lớp nào liên quan đến diễn xuất. Làm sao cô lại nghĩ đến việc gia nhập làng giải trí?”

Ninh Lê suy nghĩ, sau đó trả lời: “Chuyên ngành là người nhà chọn, sở thích của tôi vẫn luôn là diễn xuất.”

Nguỵ Dục nghe vậy, liếc cô một cái, y cho rằng vị đại tiểu thư này thật giỏi bịa chuyện.

Dù sao cũng là người đại diện của công ty đích thân dẫn đến nên Dương Vĩ Hoa cho y chút mặt mũi, giơ mấy ngón tay về phía Nguỵ Dục: “Tám – năm, được chứ?”

Phải biết rằng công ty bọn họ ký hợp đồng với người mới như thế này, cơ bản đều là bảy – ba, thời hạn hợp đồng là mười đến hai mươi năm, đây đã là một sự nhượng bộ lớn rồi.

Nguỵ Dục lắc đầu, sau đó duỗi tay, “năm – năm, 5 năm.”

Ninh Lê kinh ngạc nhìn y.

Dương Vĩ Hoa sửng sốt một chút, đột nhiên cười nói: “Cậu quả thực suy xét cho cô ấy, nói thật, cô ấy là gì của ngươi?”

Nguỵ Dục do dự nửa ngày, rồi mới thành thật thừa nhận: “Đây là cháu gái của tôi.”

Dương Vĩ Hoa lộ ra biểu tình hiểu rõ: “Ồ…ra vậy.”

Gã lại cẩn thận đánh giá gương mặt Ninh Lê một chút, không biết có phải do hiệu ứng tâm lý hay không lại cảm thấy cô và Nguỵ Dục có chút giống nhau.

Sau khi Nguỵ Dục và Dương Vĩ Hoa trao đổi ánh mắt, liền xoay người đẩy Ninh Lê ra khỏi phòng: “Con ra ngoài đợi Cậu một chút, Cậu trao đổi với Dương tổng rồi ra ngay.”

Ninh Lê ngoan ngoãn đi ra ngoài, đứng ở cửa văn phòng chờ người.

Thình thoảng những ánh mắt tìm tòi nghiên cứu lại đổ dồn vào cô.

Ninh Lê làm ngơ những ánh mắt đó, quay đầu nhìn khung cảnh bên ngoài cửa sổ, mơ hồ nhớ đến mình cũng ký hợp đồng với Vân Dật là năm – năm. Sau đó bởi vì danh khí của mình càng ngày càng lớn, lúc gia hạn hợp đồng liền tăng lên hai – tám, cô lấy tám phần.

So với nhưng công ty quản lý hỗn tạp, thì Vân Dật đối với nghệ sĩ đã thật sự không tồi.

Không lâu sau, Nguỵ Dục đẩy cửa bước ra, sau đó tươi cười hướng Ninh Lê làm động tác ‘ok’ : “Xong rồi.”

Ký hợp đồng xong, Ninh Lê liền ngẩng đầu hỏi Nguỵ Dục: “Vậy bây giờ con có thể tham gia tống nghệ không?”

Nguỵ Dục nghe vậy cau mày: “Con vì cái gì lại chấp nhất tham gia chương trình đó đến như vậy?”

Nói như thế nào cũng là Nguỵ Dục giúp đỡ cô, hơn nữa y cũng quan tâm đến chuyện của cô, Ninh Lê cũng không tính gạt y, liền thành thành thật thật khai báo: “Bởi vì Ninh Diệp sẽ tham gia.”

“….Tại sao lại liên quan đến cô ta?”

Sắc mặt Nguỵ Dục khó coi, y nhớ rõ ràng Ninh Lê lần đầu tiên tìm mình yêu cầu tham gia vào đoàn phim cũng là vì Ninh Diệp.

Ninh Lê bĩu môi: “Cậu xem, nói sự thật cậu lại không vui.”

“Không đúng, tôi nói này đại tiểu thư, con cùng cô ta tranh cao thấp làm cái gì? Chỉ vì chuyện này mà ký hợp đồng với công ty?”

Nguỵ Dục càng nghĩ càng cảm thấy thái quá, trong giọng nói không giấu được hận sắt không thành thép.

Nhìn đến bộ dáng rũ mắt uỷ khuất của Ninh Lê, Nguỵ Dục lòng mềm nhũn, cơn tức giận cũng yếu đi:

“Cậu biết, sau khi chị đi rồi, Ninh Hoành Nghiệp lại kết hôn lần nữa làm con rất khó chịu, nhưng con đã trưởng thành rồi, cũng đã dọn ra ngoài sống, không cần phải cùng cô ta đối chọi gay gắt. Hơn nữa con mới là con gái của Ninh Hoành Nghiệp, cô ta chỉ là con gái riêng thôi, không phải sao?”

“Không, cô ta cũng là con gái Ninh Hoành Nghiệp,” Ninh Lê dừng lại một chút, lại bổ sung một câu: “Ruột thịt.”

Nguỵ Dục sửng sốt một chút, y rất nhanh đã hiểu được ý trong lời nói của Ninh Lê, tức giận nói: “Ý của con là, tên khốn Ninh Hoành Nghiệp đó nɠɵạı ŧìиɧ?!”

Nguyên chủ cũng nghĩ như vậy, cho nên lúc trước mới có thể bỏ ra ngoài sống.

Chỉ là Ninh Lê đã xem qua cốt truyện, lắc lắc đầu: “Cũng không hẳn.”

Cô đem hết mọi chuyện kể cho Nguỵ Dục, kể cả chuyện xảy ra với cô trên trong đoàn làm phim, sau đó mới nói: “Bất quá con cũng không hận ba ba như vậy, nhưng Ninh Diệp lại luôn nhằm vào con, chẳng lẽ con phải nuốt cục tức này?”

Nguỵ Dục hiểu biết ngọn nguồn sự việc cũng đã bình tĩnh lại, chỉ là sắc mặt vẫn như cũ rất khó coi.

Y trầm mặc hút thuốc hồi lâu, cuối cùng đưa tay xoa xoa đầu Ninh Lê: “Con yên tâm, cậu nhất định sẽ tìm cách nhét con vào chương trình này.”
« Chương TrướcChương Tiếp »