Chương 42: Người kế xứng đôi cao hơn

Lòng Sở Hồi Chu nguội lạnh.

Hầu hết các kết quả so sánh giữa Alpha và Ngô Tuần trên màn hình đều đã xuất hiện, tạm thời chưa có kết quả so sánh pheromone nào cao hơn 90%.

Cách đó không xa, Thành chủ Bắc Thành Bang quay lại đây cùng nụ cười nham hiểm.

Mộc Liên Khê một bên nắm bắt thời gian đem hết kết quả quá trình ăn Pheromone của Ngô Tuần viết gấp cho Sở Hồi Chu, một bên âm thầm cầu nguyện.

Người kế xứng đôi cao hơn, người kế xứng đôi cao hơn...

“Chúc mừng Thượng tướng.”

“Tỉ lệ phù hợp 90%, ở Đế quốc cũng không kiếm được ai khác đâu.”

“Chúc mừng hôn sự giữa ngài và Bắc Thành Bang, không biết hôn lễ đã định ngày chưa?”

Kết quả xếp độ xứng đôi trên màn hình đã dừng lại, trong yến hội người người ai cũng vẻ mặt khác nhau, nhanh chóng tiến tới Sở Hồi Chu và Thành chủ Bắc Thành Bang chúc mừng.

Lão ta bình tĩnh gật đầu, tiếp nhận mọi lời chúc mừng, sau đó ra hiệu cho người phục vụ bưng rượu đi theo, tới chỗ Sở Hồi Chu, rót một ly rượu vang rồi đưa cho hắn.

"Thượng tướng không thích Đế Tinh, nhưng lần này chúng ta cũng không có cách nào, chỉ sợ phải ở lại Đế Tinh thêm một thời gian nữa, chờ đến khi hôn lễ kết thúc, ngài thấy thế nào?"

Tiểu ác ma căng thẳng thăm dò, đồng tử Sở Hồi Chu nhuốm màu đỏ thẫm của ly rượu trước mắt, mắt phượng xanh lam nay thêm một tầng đỏ thẫm.

... Rất giống ánh mắt lúc hắn lái chiến hạm dị tộc, oanh tạc chủ chiến hạm của tư quân Bắc Thành Bang khi đó.

Thành chủ Bắc Thành Bang đợi mãi không thấy Sở Hồi Chu trả lời, lại đưa ly rượu đỏ gần thêm một chút.

“Thượng tướng?”

Tiểu ác ma thò ra từ trong túi áo, vèo một cái đánh đổ ly rượu rơi trên mặt đất.

Sắc đỏ rượu nho tức khắc lan ra trong mảnh vỡ thủy tinh, hỗn độn trên sàn nhà.

Lòng bản tay Sở Hồi Chu xoa xoa đầu tiểu ác ma khen ngợi.

“Thượng tướng, ngài có ý gì đây?”

Thành chủ Bắc Thành Bang cứng mặt.

“Chúng ta sau này chính là người một nhà, ác ma này không có phép tắc, tôi có thể thay ngài giáo huấn nó.”

“Ông có chắc dạy được thứ mình không có không?”

“Ngài...”

Sở Hồi Chu lạnh giọng nhắc nhở.

“Ta chưa từng nói sẽ chấp nhận kết quả xứng đôi này, càng chưa nói muốn cùng Bắc Thành Bang liên hôn.”

Khách quý trong đại sảnh nghe là biết có chuyện chẳng lành, không dám đắc tội Sở Hồi Chu, càng không dám chọc phải Bắc Thành Bang, chỉ giả vờ câm điếc ăn dưa của hai bên.

“Thượng tướng không ủng hộ kết quả lần này, là nghi ngờ Tinh Võng sao? Yến hội của cuộc sắp xếp độ xứng đôi này là do hoàng gia tổ chức, ngài đang nghi ngờ bệ hạ sao?”

Thành chủ Bắc Thành Bang nháy mắt liền lấy hai cái “núi cao” này đều ụp nồi một lần?

“Ta chính là nghi ngờ Bắc Thành Bang. Cho hỏi các vị ở đây, có ai từng nghe nói qua Omega sau khi phân hóa, chỉ trong mấy ngày, Pheromone lại thay đổi cấp bậc chóng mặt như vậy?”

Người chung quanh xôn xao bàn tán.

“... Cái này, đích thực là chưa từng thấy qua.”

“Ngô Tuần từ lúc bước vào đại sảnh cũng không mở miệng nói tiếng nào, không vui không buồn, thậm chí trong lúc này cũng không có bất kỳ phản ứng nào...”

“Không phải tinh thần có vấn đề chứ? Nếu nói vậy, thành đôi với Thượng tướng cũng quá bất công đi.”

Thành chủ Bắc Thành Bang bật cười.

“Chưa từng trông thấy, không có nghĩa là không có. Đế quốc đã lâu không xuất hiện Omega cấp S, phân hóa Pheromone đỉnh cấp tính tình không giống người khác là chuyện bình thường.”

“Huống hồ nhiều lần kiểm tra đo lường đều chỉ cho ra kết quả duy nhất, nó chính là Omega cấp S, bệ hạ cũng đều xác minh qua rồi.”

“Về phần tinh thần của nó không ổn định, nó cũng không phải là bị bệnh bẩm sinh, chỉ là khi phân hóa tinh thần bị tổn thương, tuân theo luật lệ, nó có thể kết hôn bình thường.”

Mộc Liên Khê trong lòng mắng chửi, vô sỉ như vậy mà cái đồ già này còn thốt ra được.

Con cháu trong nhà bị bệnh thì không phải nên đưa đi chữa trị trước hay sao, cưỡng ép người bệnh ra viện, mang đến đây làm công cụ liên hôn, mở miệng là nhắc đến hoàng gia, bệ hạ, nói như thể lão trung quân ái quốc lắm vậy.

Chẳng trách Ngô Tuần cứ là lạ, thì ra là tinh thần tổn thương.

Nhưng rốt cuộc là quá trình phân hóa bị thương hay là bị bắt tiêm vào thuốc gì phi pháp mới bị thương thì còn chưa nói được.

“Nếu nồng độ Pheromone kiểm tra nhiều lần cũng không có vấn đề, Thành chủ lại cứ cắn chặt cái này không buông, hẳn thành chủ đây không ngại để tôi nghiệm chứng lại một lần nữa chứ.”

“Ngài muốn làm cái gì?”

Sắc mặt lão kịch biến.

“Đây là yến hội do hoàng gia tổ chức, ở đây cũng đều là danh gia vọng tộc, còn có không ít Omega ở đây, ngài dám...”

Khói súng lửa đạn quét về phía chỗ ngồi của Ngô Tuần.

Mộc Liên Khê cảm giác Sở Hồi Chu đã rất nhân nhượng, đại khái biết rõ Ngô Tuần chỉ là quân cờ bị lợi dụng. Tuy chỉ là thử nghiệm, nhưng cũng không gây áp lực quá lớn cho Ngô Tuần.

Thành chủ Bắc Thành Bang như nhìn thấy kẻ địch, lập tức phóng ra Pheromone ngăn cản Sở Hồi Chu tiến tới.

Lão già này có thể ngồi lên ghế thành chủ, Pheromone nhất định không thấp.

Pheromone Alpha hai bên giằng co vài giây, khói thuốc súng ồ ạt tràn qua người Thành chủ Bắc Thành Bang, đẩy lão liên tiếp lui về phía sau mấy bước, sắc môi tái nhợt.

Hậu quả Pheromone lan rộng, Sở Hồi Chu cố tình kiểm soát cường độ pheromone, khách quý xung quanh khó chịu lùi về sau, nhưng cũng không gây ra tình huống nguy hiểm nào khác.

Ngô Tuần trên mặt xuất hiện đau đớn, tay ôm lấy l*иg ngực phập phồng, miệng thế mà phun ra một ngụm máu tươi, nhắm mắt ngất trên sàn nhà.

Toàn bộ đại sảnh náo động.