Chương 30

Mộc Liên Khê trong lòng mắng chửi, vô sỉ như vậy mà cái đồ già này còn thốt ra được.

Con cháu trong nhà bị bệnh thì không phải nên đưa đi chữa trị trước hay sao, cưỡng ép người bệnh ra viện, mang đến đây làm công cụ liên hôn, mở miệng là nhắc đến hoàng gia, bệ hạ, nói như thể lão trung quân ái quốc lắm vậy.

Chẳng trách Ngô Tuần cứ là lạ, thì ra là tinh thần tổn thương.

Nhưng rốt cuộc là quá trình phân hóa bị thương hay là bị bắt tiêm vào thuốc gì phi pháp mới bị thương thì còn chưa nói được.

“Nếu nồng độ Pheromone kiểm tra nhiều lần cũng không có vấn đề, Thành chủ lại cứ cắn chặt cái này không buông, hẳn thành chủ đây không ngại để tôi nghiệm chứng lại một lần nữa chứ.”

“Ngài muốn làm cái gì?”

Sắc mặt lão kịch biến.

“Đây là yến hội do hoàng gia tổ chức, ở đây cũng đều là danh gia vọng tộc, còn có không ít Omega ở đây, ngài dám...”

Khói súng lửa đạn quét về phía chỗ ngồi của Ngô Tuần.

Mộc Liên Khê cảm giác Sở Hồi Chu đã rất nhân nhượng, đại khái biết rõ Ngô Tuần chỉ là quân cờ bị lợi dụng. Tuy chỉ là thử nghiệm, nhưng cũng không gây áp lực quá lớn cho Ngô Tuần.

Thành chủ Bắc Thành Bang như nhìn thấy kẻ địch, lập tức phóng ra Pheromone ngăn cản Sở Hồi Chu tiến tới.

Lão già này có thể ngồi lên ghế thành chủ, Pheromone nhất định không thấp.

Pheromone Alpha hai bên giằng co vài giây, khói thuốc súng ồ ạt tràn qua người Thành chủ Bắc Thành Bang, đẩy lão liên tiếp lui về phía sau mấy bước, sắc môi tái nhợt.

Hậu quả Pheromone lan rộng, Sở Hồi Chu cố tình kiểm soát cường độ pheromone, khách quý xung quanh khó chịu lùi về sau, nhưng cũng không gây ra tình huống nguy hiểm nào khác.

Ngô Tuần trên mặt xuất hiện đau đớn, tay ôm lấy l*иg ngực phập phồng, miệng thế mà phun ra một ngụm máu tươi, nhắm mắt ngất trên sàn nhà.

Toàn bộ đại sảnh náo động.

Ông nói tinh thần chỉ tổn thương một chút, là Omega cấp S, một chút áp lực như vậy đã không chịu đựng nổi rồi a?

Ở đây cũng có Omega, sao người ta không tới mức hộc máu như vậy chứ?

Mộc Liên Khê nhìn tới Sở Hồi Chu.

[Ngô Tuần sẽ không...]

“Không đâu, có lẽ Pheromone của cậu ta đã bạo loạn từ đầu, nhất thời chịu chút áp lực thì mất khống chế.”

Thành chủ Bắc Thành Bang cuống quýt chạy tới đỡ Ngô Tuần dậy, kiểm tra hơi thở, vẻ mặt mới thả lỏng một chút, sau đó quay sang lạnh giọng chất vấn Sở Hồi Chu.

“Thượng tướng bây giờ ỷ có quân công và binh quyền, ở trong yến hội của hoàng gia cũng dám ra tay với một Omega?”

“Thượng tướng, ngài cho dù bất mãn hôn sự này đến đâu, cũng không thể ra tay gi.ết người như vậy chứ?”

Y Vụ Quan của hoàng thất chạy tới, làm sơ cứu đơn giản cho Ngô Tuần, cậu ta mở mắt tỉnh dậy, Mộc Liên Khê lại cẩn thận nếm một ngụm Pheromone của cậu ta.

Vẫn hỗn loạn như cũ, mùi vị như bông hoa sắp suy tàn héo úa.

Sở Hồi Chu gọi Y Vụ Quan lại dò hỏi bệnh tình của Ngô Tuần, Y Vụ Quan cung kính trả lời.

“Pheromone của Ngô Tuần thiếu gia bị mất khống chế, nghỉ ngơi vài ngày là sẽ khỏe thôi.”

“Có thể làm thêm một lần kiểm tra đo lường Pheromone không?”

“Cái này…… Đương nhiên có thể, ngài có thể tự mình tới xem quá trình kiểm tra đo lường.”

Để đối phó với những trường hợp khẩn cấp, trong trang viên có một bệnh viện nhỏ có đầy đủ trang thiết bị y tế.

Mộc Liên Khê nhìn bác sĩ để ống chiết xuất pheromone của Ngô Tuần vào dụng cụ kiểm tra, sau đó cẩn thận quan sát biểu tình của Thành chủ Bắc Thành Bang.

Lão ta có vẻ hơi tức giận nhưng cũng không quá lo lắng.

[Nếu kết quả đo được vẫn là cấp S, anh định làm sao đây?]

Sở Hồi Chu cúi đầu rũ xuống lông mi, trấn an xoa nhẹ đầu anh, dùng âm thanh hơi nghiêm trả lời.

“Vậy chỉ có thể dựa vào binh quyền, ỷ thế h·iếp người.”

"Hoàng gia không muốn bị các Thành Bang khác khống chế, tạm thời không thể thiếu đi ta."

“Nhiều nhất…… Quốc hội muốn cách chức bãi nhiệm ta, người của Tinh tế Đế quốc biết chuyện này, nhiều nhất mắng ta vài câu thôi.”

Sở Hồi Chu bình tĩnh nói chuyện, thậm chí hắn còn có tâm trạng nghịch sừng của anh.

Nhưng Mộc Liên Khê không hề bỏ sót màu đen sâu thẳm trong đáy mắt hắn.

Đối phương còn trẻ đã nắm giữ quân binh, công quân hiển hách, rất được lòng các binh sĩ trong quân đội, còn đề nghị cùng dị tộc đàm phán hòa bình, trở thành cái gai trong mắt của nhiều gia tộc.

Nếu Sở Hồi Chu công khai vi phạm luật lệ của đế quốc, hiện tại hắn có binh quyền có thể an toàn, nhưng khi hắn bị cách chức thì sao?

Sợ là phải hứng chịu vô số trả thù.

Hơn nữa, hắn còn từ chối hôn sự với một Omega cấp S, có thể bị Bắc Thành Bang phóng đại và lan truyền tin vịt, trong mắt người dân Đế quốc không biết sự thật, đây là hành vi vi phạm luật pháp một cách trắng trợn, dựa vào uy quyền đả thương người khác.

Đến lúc đó, danh tiếng của Sở Hồi Chu trong lòng dân sẽ xấu đi rất nhiều.

Nhưng rõ ràng Sở Hồi Chu không hề có lợi gì từ chuyện này.

Một quân nhân làm tròn nghĩa vụ, không nên bị đối xử như vậy.

Báo cáo kiểm tra pheromone xuất hiện, Y Vụ Quan đưa báo cáo cho Sở Hồi Chu.

"Thượng tướng, sau khi kiểm nghiệm, mặc dù pheromone của Ngô Tuần thiếu gia có chút hỗn loạn, nhưng quả thực là cấp S, hoàn toàn không có sai sót nào cả."

Lời vừa dứt, trên mặt Thành chủ Bắc Thành Bang hiện lên tia mỉa mai.

“Thượng tướng lần này còn muốn nói lời gì? Không lẽ vẫn còn nghi ngờ kết quả kiểm tra đo lường sao?”

“Đương nhiên, Bắc Thành Bang ta thế yếu, nếu ngài kiên trì không thừa nhận độ xứng đôi lần này, ta cũng không có cách nào, chỉ là tội nghiệp Tuần Nhi nhà ta……”

Đây rõ ràng là nói cho khách quý có mặt nghe, Sở Hồi Chu nếu không chịu thừa nhận, thì chính là ỷ thế hi.ếp người.

[Nói với lão, hiện tại chỉ có kết quả xứng đôi với những vị khách tham dự yến hội, dữ liệu đối sánh của toàn bộ Đế Tinh cũng chưa được công bố. Có lẽ trong số đó còn có người phù hợp cao hơn. 】

Đầu ngón tay Sở Hồi Chu khẽ cử động, ánh mắt đờ đẫn nhìn anh một lát, sau đó nói ra những gì anh đã viết.

Thành chủ Bắc Thành Bang căn bản không tin trên đời có thể có chuyện như vậy, tự tin đồng ý kiểm tra một lần.

“Thượng tướng nói cũng có lý, nói không chừng dân gian còn có Omega đỉnh cấp có độ xứng đôi cao với Thượng tướng, vậy từ từ xem đi, xoát kết quả trên toàn Đế Tinh này, còn có thể tìm ra được đó.”

Không gian xung quanh yên lặng, tất cả mọi người đều đang chờ đợi kết quả cuối cùng.

Độ xứng đôi pheromone 90% chính là trăm năm có một, gặp một người như vậy đã là tốt rồi, muốn gặp thêm một người nữa, gần như là không thể.

Mộc Liên Khê lăn lộn trong túi áo Sở Hồi Chu, dùng chứng minh thân phận mở ra mục thông tin, kết nối với Tinh Võng.

Nhìn chăm chú vào báo cáo độ xứng đôi của anh và Sở Hồi Chu một lúc, không chút do dự, anh quét mã QR trên đó, đưa toàn bộ báo cáo vào Tinh Võng.

[Dữ liệu pheromone của bạn đã được ghi lại.]

Anh lén lút làm xong mội việc, sau đó nhẹ nhàng cọ vào lòng bàn tay Sở Hồi Chu.

Trái tim không ngừng đập thình thịch.

Trên Tinh Võng, độ xứng đôi pheromone đã bắt đầu đếm ngược.

Sở Hồi Chu nhận ra tim của anh đập quá nhanh, lại nhìn xuống, môi mỏng cong lên, đưa tay vuốt nhẹ vào lông tơ trước ngực của anh.

"Tể Tể?"

"Oa."

Tiểu ác ma vươn ra hai sừng, vỗ nhẹ vào lòng bàn tay của hắn.

Quá trình xếp độ xứng đôi trên Tinh Võng chính thức kết thúc, màn hình mở ra.

Tất cả mọi người nhìn chăm chú lên màn hình.

Trên màn hình, xuất hiện dòng chữ [Mức độ xứng đôi pheromone 90%, Người xứng đôi Ngô Tuần].

Thành chủ Bắc Thành Bang cười lớn.

"Thượng tướng, ngài đã thấy chưa? Bây giờ ngài còn có gì muốn nói nữa..."

Lão ta còn chưa nói xong một câu, trên màn hình bỗng nhiên dừng lại, sau đó xóa đi kết quả.

[Phát hiện pheromone xứng đôi mới, đang tiến hành xếp lại...]

"Sao lại thế?"

"Đây là lần đầu Tinh Võng mắc phải tình huống sai lầm như vậy."

"Chẳng lẽ có Omega khác có độ xứng đôi cao hơn xuất hiện?"

Nụ cười của Thành chủ Bắc Thành Bang tắt ngúm, lão ta khó tin mà nhìn, nghe người xung quanh thì thầm, nhìn chăm chú vào màn hình như thể muốn lấy cây búa đập nát nó.

Mộc Liên Khê ở trong túi áo Sở Hồi Chu quan sát biến đổi trên màn hình.

Có thể là anh đã tải báo cáo phù hợp quá muộn, dẫn đến Tinh Võng xảy ra lỗi.

Tim lại càng đập nhanh hơn trước, khi tay Sở Hồi Chu chạm vào, nó càng đập càng loạn.

"Tể Tể."

Sở Hồi Chu nghiêm nghị.

"Ngươi đã làm cái gì rồi?"

Tiểu ác ma tránh ánh mắt của hắn, trên màn hình lại xuất hiện dòng chữ.

[Quá trình sắp xếp kết thúc.]

[Độ xứng đôi phe 99% (vô cùng gần 100%)]

[Người xứng đôi Mộc Hữu Nhân.]

Khi câu "Độ xứng đôi pheromone 99%" xuất hiện trên màn hình, hiện trường ồn ào náo động.

"Có nhầm không vậy? Sao có thể có người có độ xứng đôi cao như vậy?!"

"Tinh Võng chưa bao giờ có lỗi... có thể Mộc Hữu Nhân cũng là một Omega cấp S, xứng đôi cao với Sở Hồi Chu là điều bình thường."

"Nhưng tôi nhớ trong Đế quốc, không có thế gia nào họ Mộc cả?"

"Chắc là con cái của gia đình bình thường rồi."

"Độ xứng đôi 99%, xem ra không cần phải liên hôn với Bắc Thành Bang nữa."

Ở phía khác, bên cạnh gương mặt trống rỗng của Ngô Tuần, mặt của Thành chủ Bắc Thành Bang đã trắng bệch như tờ giấy.

"Sao có thể... sao có thể có độ xứng đôi 99% được? Chuyện này không có khả năng... không có khả năng..."

"Sở Hồi Chu, ngươi đã động tay với Tinh Võng rồi phải không?!"

"Mau đi kiểm tra người tên Mộc Hữu Nhân lập tức, đưa anh ta đến đây, làm lại kiểm tra pheromone một lần!"

Tiểu ác ma tiềm trảm hậu tấu*, bị Sở Hồi Chu bóp mạnh vào sau cổ đánh phạt.

*chém trước tâu sau, làm rồi mới nói, vào nhà rồi mới bấm chuông