Chương 11: Thượng tướng bước vào kỳ mẫn cảm...(2)

Ở tinh tế đế quốc, nuôi dưỡng một dị tộc không phải chuyện lạ.

Theo luật của hoàng thất, định nghĩa dị tộc trong tinh tế đế quốc là nô ɭệ và thú cưng, đồng thời không cấp cho họ nhân quyền nào, coi như vật phẩm tùy ý mua bán.

Đế tinh còn có hội đấu giá đặc biệt dành cho dị tộc. Những dị tộc có ngoại hình và tài năng xuất chúng sẽ được chọn để bán đấu giá công khai như những thú cưng quý hiếm. Đặc biệt, những tiểu ấu tể càng có giá trị, hơn nữa giống như ngọc trai hóa từ nước mắt Giao nhân, móng vuốt của Lang nhân, cùng vảy Rồng đều thuộc hàng trân quý dị phẩm.

Các quý tộc thượng lưu coi đây là trào lưu, một số gia đình bình thường cũng sẽ mua nô ɭệ dị tộc để làm một số công việc nặng nhọc, bẩn thỉu.

Với thân phận như Sở Hồi Chu, cho dù trong nhà có mấy chục dị tộc làm thú cưng và nô ɭệ cũng không ai dám lên tiếng chỉ trích.

Nhưng đừng nói là dị tộc, nhà hắn thậm chí còn không có quản gia hay người quét dọn.

Kể cả sau khi dẫn quân quét sạch sào huyệt của bọn Hải tặc tinh tế, anh vẫn thả toàn bộ người dị tộc bị mắc kẹt ở đó, thay vì thưởng cho cấp dưới của mình những dị tộc bị bắt làm nô ɭệ như những vị tướng khác.

Có mấy vị tướng trong quân đội không ưa Sở Hồi Chu, tung tin đồn rằng hắn ta cấu kết với dị tộc, nếu không thì tại sao lại đối tốt với chúng như vậy?

Hội nghị Đế tinh đối với Sở Hồi Chu chỉ trích thì có nhưng chưa từng đình chỉ quyền hạn của hắn, hơn nữa binh quyền và công huân của Sở Hồi Chu ngày càng lớn, những tin đồn thật thật giả giả cũng ngày càng gay gắt hơn.

Đặc biệt trong lần đàm phán hòa bình này, phe đối lập của đế tinh ngấm ngầm đưa ra đề xuất loại bỏ mọi chức vụ và danh dự của Sở Hồi Chu, khiến thẩm phán Tòa án Tinh tế phán xét hành vi phạm tội của hắn.

Phó quan trong lòng sóng to gió lớn, nhưng lại không dám biểu hiện ra ngoài.

Chẳng lẽ thượng tướng của bọn họ cũng để ý một chút đến những lời đồn bên ngoài, dự định nuôi một ác ma làm thú cưng, để tin đồn cấu kết với dị tộc bị bác bỏ?

Chỉ là tiểu quỷ này...

Phó quan theo tiêu chuẩn chợ đấu giá xem xét một chút.

Bộ dạng này có thể bán được giá cao ngất trời, miễn cưỡng xứng đôi với thượng tướng của họ.

"Nghe nói ác ma rất thích đồ ngọt. Thượng tướng, ngài có thể thêm chút dầu hào và đường vào canh."

Sở Hồi Chu không có giải thích thân phận của tiểu quỷ cho cấp dưới nghe, gật đầu đáp lại, nhàn nhạt bổ sung thêm một câu.

“Bảo nhân viên y tế chuẩn bị một ít thuốc ức chế pheromone Alpha cấp S sẵn đi.”

Vẻ mặt Phó quan nghiêm túc.

"Thượng tướng, ngài... ngài sắp tới kỳ mẫn cảm à?"

Bóng tối hiện lên trong đôi mắt phượng hẹp của Sở Hồi Chu, anh đổ canh thịt bò rau xanh trong nồi vào một cái bát.

"Ta tới kỳ mẫn cảm, toàn bộ thuốc đem theo... đã tiêm hết sạch rồi.”

Pheromone Alpha cấp bậc càng cao thì khả năng kiểm soát pheromone càng mạnh và kỳ mẫn cảm trôi qua càng lâu.

Alpha có pheromone cấp S chỉ có kỳ mẫn cảm khoảng 2-3 lần một năm, nhưng đồng thời, các triệu chứng trong kỳ mẫn cảm nghiêm trọng hơn bình thường.

Thuốc ức chế pheromone Alpha cấp S là loại thuốc đặc chế. Nói chung, một mũi tiêm là đủ để vượt qua giai đoạn mẫn cảm một cách an toàn.

"Thượng tướng, ngài đã tiêm bao nhiêu liều thuốc ức chế?"

"Năm."

Phó quan hít một hơi: "Tại sao lại như vậy? Tôi nhớ kỳ mẫn cảm của ngài mới qua cách đây hai tháng thôi mà...”

Mộc Liên Khê nín thở lắng nghe những thông tin "cơ mật quân sự" này.

Có lẽ chính là bộ dáng "ngây ngốc" không nói nên lời của anh khiến Sở Hồi Chu thích thú, nói chuyện với Phó quan cũng không kêu anh tránh đi.

Anh nhân tiện học lỏm một số kiến thức về pheromone, chất ức chế và kỳ mẫn cảm.

Dù sao thì bây giờ anh cũng bị pheromone của Sở Hồi Chu ảnh hưởng. Nếu sau này tuyến thể đột nhiên hồi xuân, anh đương nhiên là không thể thiếu thuốc ức chế được.

Hóa ra Sở Hồi Chu đã rơi vào kỳ mẫn cảm. Chẳng trách hôm nay anh có thể ngửi thấy mùi pheromone của đối phương.

Nhưng năm ống ức chế pheromone... tuyến thể của hắn thực sự không bị thương?

Phó quan: “Tôi sẽ liên hệ ngay với bác sĩ y tế… Ngài bắt đầu kỳ mẫn cảm khi nào?”

"Sáng nay."

Sở Hồi Chu dừng một chút, thanh âm có chút khàn khàn

"Tại thành chủ Hoang Tinh gặp được một Omega cùng cấp, hắn ta hẳn là thủ lĩnh dị tộc."

Mộc Liên Khê phút chốc ngửi được pheromone Alpha dao động mãnh liệt trong không khí.

Là khi nhắc đến "Omega".

Cặp mắt phượng xanh bao phủ màu lạnh như sông băng, mang ý vị cười mà không cười, trong chốc lát nhuốm chút mùi vị ngọt ngào của gió biển và dừa.

"Thủ lĩnh dị tộc? Anh ta không phải có tuyến thể tàn tật sao...?”

“Nhưng ta có thể chắc chắn trên hoang tinh này không người nào có được pheromone Omega đẳng cấp như thế.”

"Tôi hiểu rồi. Tôi lập tức yêu cầu quân y điều động thuốc ức chế và đưa đến trong quân. Bây giờ tình trạng của ngài... có ổn không?"

Sở Hồi Chu rũ mắt xuống, tiểu quỷ dưới chân có đôi mắt tròn xoe, đang chăm chú nhìn hắn, nhìn thấy hắn liếc tới, Mộc Liên Khê giả vờ “lại ông tôi không ở bụi này” dời mắt chỗ khác, chóp sừng đỏ lên vì căng thẳng.

Nam nhân cười nhẹ.

"Còn khá tốt, trước khi trở lại trong quân có lẽ sẽ không có vấn đề gì.”

Thông tin liên lạc bị cắt đứt, màn hình biến mất.

"Cứ nhìn chằm chằm vào ta, muốn ăn cơm sao?"

Sở Hồi Chu bưng một bát canh đầy ắp đi tới bàn ăn, thuận tay xách tiểu quỷ ngồi lên bàn.

Mộc Liên Khê ngửi thấy mùi pheromone Alpha ngày càng rõ ràng của đối phương, không lên tiếng.

Đầu sừng của tiểu quỷ càng ngày càng đỏ.

"Nãy giờ, ngươi cứ nhìn ta chằm chằm..."

Sừng của anh bị cào một cái.

Xem vẻ mặt và giọng điệu của Sở Hồi Chu cũng không khác gì thường ngày.

"Yên tâm đi, tuy ta đang trong kỳ mẫn cảm, không tới mức phát điên, sẽ không làm tổn thương ngươi."

---------------------------------

Tác giả có lời muốn nói:

Mộc Liên Khê: Ngươi tốt nhất nên...!