Chương 42: Thân Phận

"A, nếu con không biết chữ, tông môn có Chủ Học Các, có thiết lập các văn tự dạy học, con có thể đến đó học tập."

Thẩm Thanh Nhất gật gật đầu.

"Đệ tử có thể nhận mặt một ít chữ."

Xa Tử Giang cười ôn hòa gật đầu.

"Là tiên sinh ở thư viện kia dạy cho?"

"Đúng vậy, đệ tử có khả năng đi tới tông môn cũng là do tiên sinh chiếu cố."

Nghe thấy trong lời nói của đồ đệ nhà mình có sự cảm kích, đáy mắt Xa Tử Giang ý cười càng lớn.

Nàng là người biết báo ơn.

Vui mừng và tán thưởng đồng thời xuất hiện, đương nhiên Xa Tử Giang cũng không quên chỉ điểm cho nàng.

"Sư phụ cùng các trường lão đều đã biết, tông môn sẽ đưa cho hắn rất nhiều khen thưởng. Tất nhiên hắn đã giúp Thanh Nhất, sư phụ cũng sẽ để cho người phía dưới chuẩn bị một phần tạ lễ."

"Sư phụ..."

Xa Tử Giang nhanh chóng đánh gẫy lời nói của Thanh Nhất.

"Thanh Nhất, hắn giúp con, là hắn có thiện ý. Nhưng mà người tu tiên một khi đã vào tiên môn, vậy thì những thứ nên quên liền phải quên, những thứ nên bỏ xuống cũng phải bỏ xuống.

Con đường tu tiên dài đằng đẳng, muốn tu thành đại đạo thì nữ nhi tình trường hay tình cảm thông thường đều sẽ khiến tiền đồ bất lợi."

"Hắn có thiện ý, cũng đã nhận được báo đáp. Sư phụ đưa cho hắn một phần lễ, đó là trả hắn sự thiên ý kia, phần nhân quả này đã được giải quyết. Đương nhiên sư phụ không phải là đem tất cả những thứ này và Thanh Nhất ra làm lợi ích giao dịch."

"Bên trong tu tiên giới, mặc dù lấy tu hành làm chủ, thế nhưng muốn đi xa thì trí lực, tài lực, nghị lực và vận khí đều không thể thiếu."

"Hắn giúp đỡ con, là do duyên số giữa gai người, con có thể ghi nhớ phần thiện ý này, nhưng không thể rơi vào đó."

Thẩm Thanh Nhất vẫn còn có chút nghi hoặc, mặc dù nàng chân chính không phải cô bé chín tuổi nhưng tuổi tác thật sự cũng không lớn.

Chưa từng trải qua khó khăn, sóng gió gì. Giờ phút này nghe thấy Xa Tử Giang nói, nàng vẫn thấy có chút hiểu, lại có chút không hiểu.

Thấy trong mắt Thẩm Thanh Nhất đều là mê mang, Xa Tử Giang vuốt ve đầu nàng lần thứ hai.

"Con bây giờ tuổi còn nhỏ, nghe không hiểu cũng không sao. Huống hồ, có một vài việc, cũng không phải sư phụ nói con nghe là hiểu được."

"Chờ con trường thành, trải qua mọi việc trên thế gian này, lúc đó tự bản thân lĩnh ngộ, con sẽ hiểu rõ lời nói hôm nay, như thế nào mới là tu tiên."

Có đôi khi... đạo lý mà ai cũng hiểu.

Người khác nói "thiên hoa loạn trụy" * cũng không bằng chính mình tự cảm thụ.

*Thiên hoa loạn trụy: ngàn hoa rơi loạn ( thành ngữ bên TQ) ý nói ba hoa chích chòe, nói nhiều...

"Bây giờ niệm tình con còn nhỏ tuổi, sự tình của con, tông môn và sư phụ sẽ phụ trách xử lý."

Thẩm Thanh Nhất gật đầu.

"Cảm ơn sư phụ."

Xa Tử Giang bật cười.

"Con nha, là đồ đệ thứ năm của sư phụ, phía trên con còn có ba sư huynh, một sư tỷ. Đại sư huynh gọi là Lâm Tần, hiện tại đã nửa bước tu vi Kim Đan.

Nhị sư tỷ Cố Minh Tuyết có tu vi Trúc Cơ trung kỳ.

Tam sư huynh Ngọc Lương là tu vi Trúc Cơ sơ kỳ.

Còn có tứ sư huynh Lục Cảnh Kình, tu vi luyện khí trung kỳ."

"Bây giờ con là tiểu ngũ ở Thiên Thủy phong Lạc Hồng điện."

Xa Tử Giang quay đầu, liền nhìn thấy Thẩm Thanh Nhất đang trố mắt tại nơi đó.

"Làm sao vậy?"

Trái tim Thẩm Thanh Nhất nhảy loạn.

Giờ phút này, nàng cuối cùng mới hậu tri hậu giác nhớ đến một chuyện khác.

Sư phụ nhà mình nói người là Thiên Thủy phong nguyên anh chân quân, nhưng mà trong nguyên tác Thiên Thủy phong nguyên anh chân quân chỉ có một người.

Ở tu tiên giới, Thiên Thủy phong có thanh danh vô cùng lớn. Bảng danh sách thiên kiêu chi tử đạo môn, trong mười thứ hạng đầu tiên tuyệt đối có tên Lâm Thủy.

Mặc dù tên thật của Lâm Thủy chân quân trong nguyên tác từ lúc bắt đầu cũng không có gì nổi bật, nhưng chân chính để hắn nổi danh lại là một chuyện khác.

Hắn một đời là thiên kiêu chi tử, là đạo môn thiên tài nổi tiến. Thiên thủy linh căn khó gặp, hơn nữa còn thông minh hơn người.

Chỉ là Thiên Thủy phong Lâm Thủy chân quân vốn là phong chủ luôn đắc ý về ái đồ của mình, thái độ làm người luôn giản dị.

Cho dù bên ngoài đem hắn tung hoa đến siêu quần, nhưng đối với thế nhân ở tu tiên giới, cũng không có bao nhiêu tu sĩ gặp qua chân quân.

Mà nguyên bản Lâm Thủy chân quân giản dị như vậy, là bởi về sau xảy ra một việc oanh động cả tu chân giới.