Trong nguyên văn nam 4 kiêm nhân vật phản diện Vương gia chính là trúng loại độc dược này mà rời khỏi sân khấu, bằng không còn có thể cùng nữ chủ ngược nhau hơn mười chương.
Trong nguyên văn thiết lập, loại độc dược này quý giá mà hiếm có, là tác phẩm của sư đệ thần y nam 5 kiêm cừu nhân nữ chủ tỉ mỉ chế ra, vốn là muốn hạ cho nữ chủ, lại đánh bậy đυ.ng phải trên người Vương gia phản diện.
Bởi vì một giây trước khi xuyên không còn đang đọc tiểu thuyết, Nam Nhược nhớ rõ đoạn tình tiết này.
Sau khi làm rõ chân tướng, thần y nam 5 liền liên hợp với mấy nam phụ khác gϊếŧ chết sư đệ, những độc dược sư đệ phát minh ra cũng bị đốt cháy.
Nhưng hiện tại, độc dược tái xuất, hơn nữa còn xuất hiện trên người nguyên thân.
Trong lòng Nam Nhược không khỏi đặt dấu chấm hỏi.
Ai muốn mạng của nguyên thân?
Còn dùng độc dược trân quý và bí mật như vậy?
Ân cừu của lão cha? Tranh chấp triều đình?
Nam Nhược lật xem ký ức.
Nguyên thân tính cách ôn hòa khiêm tốn, cũng không có cùng ai kết thù hận không chết không thôi.
Đang suy tư, hắc tuyến trong lòng bàn tay bất ngờ biến mất, thân thể nhẹ nhàng theo, cả người tựa hồ buông lỏng không ít, mặc dù hắn còn chưa kịp cảm nhận được thống khổ bị độc dược xâm hại.
Đây là... Giải độc?
Nam Nhược có chút không hiểu, chần chờ hai giây, ở trong lòng kêu gọi. "Hệ thống?”
Không có phản ứng.
"Ngón tay vàng?"
"Không gian?"
"Chủ thần?"
......
Được rồi, xem ra hắn cũng không được xuyên việt đại thần chiếu cố.
Có điều độc dược biến mất, ước chừng xem như phúc lợi.
Nam Nhược thở phào nhẹ nhõm, mặc cho ai biết mình trúng độc cũng sẽ không bình tĩnh, nhìn qua "Xuyên Việt Sử", phần lớn đều là xuyên một chiều, hắn cũng không muốn vừa xuyên liền mất mạng, có lẽ có khả năng lại xuyên trở về, nhưng hắn đánh cược không nổi một phần vạn khả năng kia, thua chính là chết.
Hắn vẫn chưa muốn chết.
"Đại gia!"
Đột nhiên cánh cửa bị gõ.
Nam Nhược định thần. "Tiến vào."
Nguyên thân độc phát đột ngột, còn chưa có người phát hiện, vừa lúc thuận tiện cho hắn, bằng không một mảnh binh hoang mã loạn không nói, càng không tiện giải thích chuyện hắn như thế nào trúng độc dược tất tử còn có thể sống sót.
Gõ cửa chính là gã sai vặt Sơ Nhất bên người nguyên thân, tiến vào nói. "Đại gia, Thập Bát di nương cùng Cửu gia đã đến cửa phụ.”
Trong đầu Nam Nhược nhất thời hiện lên ký ức liên quan.
Nam 2 vào năm trước trong lúc làm bạn ở Giang Nam lại nạp một vị thϊếp, hắn có quy củ, di nương sinh con phải hồi phủ nuôi con, nửa năm trước Thập Bát di nương sinh một đứa con trai, chờ thân thể tĩnh dưỡng ổn thoả, liền được đưa tới kinh thành, hôm nay vừa mới đến.
Thập Bát di nương...
Nam Nhược nhéo thái dương.
Lật lại trí nhớ, cha nguyên thân ngoại trừ hai năm ban đầu theo đuổi nữ chủ giữ mình trong sạch, mười năm sau đó chuyện nạp thϊếp chưa bao giờ gián đoạn, con cái lại càng nối tiếp từng người một mà đến.
Tính cả Cửu gia vừa mới tới, đã có sáu trai ba gái, gom góp hai bàn mạt chược còn thừa ra một người.
Nói là đối với nữ chủ tình thâm, tình yêu đích thực này cũng quá độc đáo nhể?
Nguyên tác căn bản cũng không có nhắc tới những thứ này, chỉ nói nam 2 thâm tình cỡ nào, vì nữ chủ mà không tái hôn, khép lại chăn đơn không cưới thê nạp thϊếp.
"Biết rồi." Hắn nói.
Chuyện này nguyên thân đã sớm an bài xong, đã không phải là lần đầu tiên, sớm quen.
Hắn hiện tại chỉ cần làm một chuyện. Đi tiền sảnh chờ tôi tớ ôm Cửu đệ đến gặp hắn.
"Đợi Tam di nương cùng Triệu ma ma tới, ngươi lại đến thông báo cho ta."
Mẹ ruột nguyên thân mất sớm, nam 2 chung tình với nữ chủ nên không tái hôn, tổ phụ tổ mẫu cũng đã sớm đi, cho nên Nam Cung phủ không có nữ chủ nhân, nội trạch do vυ" nuôi của nam 2 là Triệu ma ma quản lý, Tam di nương hỗ trợ.
Trên thực tế người chân chính quyết định mọi việc chính là Tam di nương, chỉ là chuyện thϊếp thất quản gia truyền ra ngoài không dễ nghe, mới để cho Triệu ma ma gánh danh.
Tam di nương là nha hoàn hồi môn của mẹ ruột nguyên thân, dưới tình huống mẹ ruột nguyên thân qua đời, nam 2 lại không muốn tái hôn lại không ngừng nạp thϊếp, nàng đứng ra bảo vệ hắn chiếu cố hắn, nàng không có hài tử, coi như 50% là mẹ nguyên thân.
Nam 2 niệm tình chính thất đã qua đời, ít nhiều cho nàng một ít thể diện, hơn nữa nguyên thân cũng thân cận nàng, Tam di nương ở trong những di nương này địa vị cao nhất, chính nàng cũng đứng vững, có thể phục người, rất có thủ đoạn quản lý.
"Vâng." Sơ Nhất đáp một tiếng.
Cánh cửa vừa đóng lại, Nam Nhược lập tức đi tới trước bàn, cầm lấy bút – thừa dịp trí nhớ vẫn còn, viết ra tình tiết quan trọng trong tiểu thuyết gốc, đặc biệt là chuyện liên quan đến tương lai, cẩn thận nhớ lại, một chữ cũng không dám bỏ sót.
Đây cũng coi như là ngón tay vàng.
Vì để bí mật, còn phải đổi ngôn ngữ khác, nhưng có nữ chủ xuyên không ở đây, bính âm cộng thêm tiếng Anh cũng không an toàn, phải sớm học thuộc lòng toàn bộ, ghi nhớ trong đầu mới phòng ngừa vạn nhất.