Quyển 1 - Chương 4: Ảnh đế đỉnh lưu

Bé con ôm chặt đầu của người đàn ông, dán khuôn mặt mềm mụp nhỏ nhắn của mình lên trên gò má của Cố Hàn Thâm rất vui vẻ, thường thường còn phát ra tiếng vui vẻ hạnh phúc như một con mèo nhỏ.Cố Hàn Thâm cảm nhận được rõ ràng làn da non mềm ấm áp của bé con, cùng với mùi sữa ấm áp duy nhất trên người trẻ con.

Lúc này đại não vốn đã không nhanh nhẹn lại bị nhiều loại suy nghĩ đánh vào, một bên kháng cự trẻ con tiếp xúc thân cận theo bản năng, một bên khác lại khó có thể sinh ra một loại cảm xúc khác, anh cần thậm chí cảm thấy thân thể mình đặc biệt là nửa người dưới có cảm giác đau đớn rõ ràng giống như vừa nãy đã thật sự trải qua việc sinh con.

Anh chỉ nghĩ rằng loại ảo giác này làm cho anh cảm thấy chưa bao giờ hỗn loạn như bây giờ là biểu hiện của bệnh tình nặng thêm.

Không nghĩ tới đây là do hệ thống vì nhiệm vụ yêu cầu cảm hóa vai ác mà cung cấp cho người mới trợ giúp, điểm quyến rũ tuy chỉ có tác dụng trong một thời gian ngắn ngủi, nhưng trong lúc gà bay trứng vỡ có thể phát huy hiệu quả tới cực đại.Ví dụ như dưới tình huống bình thường, loại boss phản diện hoàn mỹ điên khùng này, cho dù là bị chuốc rượu hạ thuốc cũng sẽ đánh bay người có ý đồ bò lên giường mình, nhưng ký chủ có thêm điểm quyến rũ sẽ làm cho đối tượng nhiệm vụ dễ dàng bị đả động hơn, cũng tự động hợp lý hóa những thứ vô lý khác.

Không chỉ có làm cho vay ác chấp nhận ký chủ mà còn có ấn tượng tiếp thu lưu lại không giống người thường, một khi làm cho đối phương sinh ra cảm giác đặc thù, có khả năng rất cao có thể đảm bảo một cái lý do tốt đẹp để bắt đầu yêu đương.

Đương nhiên, cũng không phải ký chủ nào cũng đồng ý dùng thân thể để hoàn thành nhiệm vụ cảm hóa, có một vài ký trụ sẽ sử dụng điểm quyến rũ này cùng với kịch bản trở thành việc làm cho vai ác cầu mà không được.

Nhưng bất kỳ là tình huống nào, hệ thống 520 đã từng phục vụ vô số ký chủ cũng không thể nghĩ tới lại có phương pháp như thế này.

Biển là lúc nó tuần tra ở trước mắt Cố Hàn Thâm, điểm số quyến rũ kia sinh ra ảo giác... Hệ thống không nhịn nổi dùng cánh tay người máy của mình vỗ vào mặt... Cái này thật sự là thái quá lắm nha!Nhìn trên màn hình hiển thị điểm cha con tình thâm của hai người, hệ thống chết máy tê rần, một lúc sau vẫn muốn thông qua sóng điện não giao lưu cùng nhãi con: [Anh bạn nhỏ, cậu giả vờ đúng không?]

Nhãi con thật sao có thể đỉnh như zậy được?Nhưng mà bây giờ nhãi con vẫn không có đáp lại nó, hơn nữa ngay cả một chút phản ứng cũng không có, giống như là đang hoàn toàn đắm chìm trong niềm vui sướиɠ được cọ cọ dán dán, cạnh khoé miệng còn có má núm đồng tiền mềm mại ngọt ngào mùi sữa.

Đưong nhiên trước lúc đó nhãi con có phải ứng lại nhiều lắm cũng chỉ là lắc lắc trứng do bị hệ thống làm phiền, một bé một thống vẫn luôn chưa giao lưu đàng hoàng, làm cho hệ thống không có chỗ nào để xuống tay.

Trước đó nó còn cảm thấy mình cùng với quả trứng này ngôn ngữ khác biệt, bởi vì từ trước tới nay hệ thống vẫn luôn đối mặt với nhân loại bình thường, nó muốn tìm tòi số liệu của phi nhân loại đều không có chút nào.

Nhưng nhìn thấy trên màn hình một lớn một nhỏ vẫn duy trì tư thế ôm ấp thân mật kia, lại còn nằm vào trong chăn lần nữa, hệ thống cảm thấy bé trứng này chính là không muốn phản ứng lại mình.

Hình ảnh giống như yên lặng, Cố Hàn Thâm hơi cong người làm lòng bàn tay nâng bé con lên để bé có thể dán chặt vào người mình, lúc bắt đầu nhãi con còn nỗ lực dùng miệng nhỏ cọ cọ một chút, không bao lâu thì lại chậm rãi nhắm mắt lại dựa vào người đàn ông từ từ ngủ thϊếp đi.

Nếu không phải là chỉ số cảm hóa không có thay đổi, hệ thống thiếu chút nữa nghĩ rằng nhãi con trứng vàng này đã tìm được lối tắt thành công.

Hệ thống không còn chút hi vọng nào ngồi cắt hình ảnh, có ý định đi liên hệ với đồng nghiệp phụ trách phi nhân loại, nó muốn yêu cầu tra xem cái bug nhãi con này từ chỗ nào chui ra.

Nếu là hai bên trói buộc sai ký chủ, cùng lắm thì nó bỏ ra chút tích phân để đổi lại, dù như thế nào thì vẫn tin cậy hơn là để cho quả trứng vàng kia cảm hóa vai ác.

Vương Lị Lan muốn đi chuyến bay lúc 6:00 để chạy tới tỉnh Z, cho nên trời chưa sáng đã phải rời khỏi khách sạn.Tuy rằng Cố Hàn Thâm sau khi dùng thuốc đặc chế thì cả người sẽ mệt mỏi cùng cới hôn mê và thích ngủ, trước kia sau khi uống thuốc xong thì cũng ổn định hơn, nhưng nghĩ tới việc hôm qua anh bị người khác hạ thuốc say rượu, sau đó lại dùng quá liều thuốc, nên cả đêm này Vương Lị Lan cũng không dám đóng cửa, lo lắng nửa đêm Cố Hàn Thâm phát bệnh.

Sau khi ngủ dậy bà ấy lập tức chạy tới phòng ngủ nhìn qua, cũng không muốn quấy rầy Cố Hàn Thâm nên bà ấy cũng không bật đèn, chỉ nhìn theo ánh đèn ngoài phòng khách xem tình huống trong đó.

Bài trí trong phòng không có xê dịch chút nào, đã cho thấy tối qua Cố Hàn Thâm không có phát bệnh, Vương Lị Lan yên tâm không ít.

Bà ấy vừa đi ra ngoài vừa lấy điện thoại ra chuẩn bị gọi điện cho con gái, lúc chuẩn bị đóng cửa lại nghe thấy âm thanh non nớt phát ra, không giống như một người đàn ông trưởng thành có thể phát ra, giống như là tiếng em bé phát ra lúc đang ngủ.Vương Lị Lan dừng chân quay người nhìn lại, chỉ thấy mỗi Cố Hàn Thâm vẫn còn đang nghiêng người ngủ miên man, trong phòng cũng rất yên lặng chỉ nghe thấy tiếng hít thở nhợt nhạt.

Nghĩ tới suy đoán của mình trước đó, Vương Lị Lan bật cười lắc đầu, sau đó nhẹ chân nhẹ tay rời khỏi phòng rồi gọi điện cho con gái của mình.

"Đã dậy chưa?" Giọng nói của Vương Lị Lan trời sinh đã rất nhẹ nhàng, vì muốn công tác thật tốt nên bà ấy thường đè giọng nói thấp xuống, nghe thấy đã thấy rất nghiêm túc lạnh lùng, cực kỳ phù hợp với hình tượng nữ cường của bà ấy.

Nghe thấy đối diện nói đã thu thập gần xong rồi, Vương Lị Lan vừa lòng gật đầu, cúi xuống nhìn đồng hồ rồi nói: "Con có thể ngủ thêm hai tiếng nữa rồi sau đó mang đồ ăn sáng tới Vinh Phái Hiên, tối qua Tiểu Thâm uống khá nhiều, con chọn chút đồ ăn dễ tiêu hoá một chút..."

Con gái của Vương Lị Lan là Khâu Toàn Ninh hiện tại là trợ lý sinh hoạt của Cố Hàn Thâm, sau khi nghe thấy phân phó của mẹ mình thì đờ ra một lúc mới cứng rắn lại nói được.

Mẹ con ở chung không phải là mới ngày một ngày hai, Vương Lị Lan chỉ cảm thấy con gái mình là một đứa nhóc rất hay buồn bực, cái tính tình này đúng là phải chà xát một trận mới được.

Sau khi cúp điện thoại, Khâu Toàn Ninh nổ ánh mắt xem thường sau đó lên án hành vi vô lương tâm của mẹ guộc mình với bạn thân.

Đêm hôm trước thì gọi điện tới ân cần bảo cô ấy là 5 giờ sáng tới khách sạn chăm sóc cho Cố Hàn Thâm, cho tới khi cô ấy chuẩn bị xong xuôi hết rồi cũng chuẩn bị đi rồi thì lại gọi điện lại bảo cô ấy được ngủ thêm hai tiếng nữa, đây còn không phải là muốn hành xác cô ấy à?