Quyển 1 - Chương 25: Ảnh đế đỉnh lưu

Hướng gió nháy mắt đổi chiều:

“Tôi nói Trần Tuấn Phàm có thể nhảy nhót lung tung như vậy sao lần này lại an tĩnh vậy, chắc là đang là quân sư cho Mang Thước Châm!”

“Nào là thuỷ quân, hot search, account marketing, không thiếu sao không tự mua đi? Tin nóng đúng là tin nóng, ăn dưa cả ngày suýt nữa bị lừa dối, tôi thật sự được mở mang đầu óc!”

“Kỹ thuật diễn xuất của Mang Thước Châm tốt như vậy sao không để dành mà dùng? Thật mẹ nó ghê tởm, mẹ nó ghê tởm mở cửa, ghê tởm về đến nhà!”

“Ai không phải, Huy Tinh đấu đã nghiêm trọng vậy mà ông chủ lớn vẫn mặc kệ sao?”

“Lầu trên nghe nói Cố Hàn Thâm vẫn luôn muốn mang phòng làm việc thoát khỏi Huy Tinh, quan hệ trong đó đúng là khó nói.”

“Mang Thước Châm rác rưởi còn muốn bò giường? Nhìn thoáng qua là có thể thấy Cố Hàn Thâm thiệt thòi lớn! Tôi khinh! Nghĩ như thế nào! Cũng thật không biết xấu hổ! Tôi nói ra lời này, nếu gặp Mang Thước Châm tôi sẽ mang theo chứng cứ mắng một lần!”

“Tôi kể mọi người nghe chuyện vui, ông chủ của tôi thấy Mang Thước Châm muốn bùng nổ, thừa dịp giá cả không tăng tới tìm hắn ký hợp đồng đại diện, kết quả hợp đồng ký còn chưa được nửa ngày đã bị như vậy ha ha ha ha ha ha ha!”

“Bổ sung một chút, hợp đồng yêu cầu bồi gấp ba, lão đại đang chờ chúng ta phát bao lì xì “

“Rất hài lòng! Mạnh mẽ dẫm lên Cố ảnh đế để được một ngày làm đỉnh lưu, cũng không biết ngày sau tính phí marketing là bao nhiêu!”

“Không sao cả, Trần Tuấn Phàm sẽ thành toán, là do hắn xứng đáng…"

Nửa đêm, điện thoại Cố Hàn Thâm đột nhiên vang lên, đầu tiên bị cậu ấn nút tắt tiếng, im lặng một lát xác nhận bé con trong lòng ngực chỉ là cựa quậy một tiếng, cũng không thức dậy, Cố Hàn Thâm mới nhẹ nhàng ra khỏi phòng.

"Điện thoại gọi đến là bố Cố Hàn Thâm đang ở bên kia đại dương nghỉ dưỡng với hai mẹ con kia, hiện tại tốc độ truyền tin tức internet nhanh đến kinh người, bên cạnh cha Cố Hàn Thâm còn đôi mẹ con tin tức cực kỳ nhanh.

Mọi chuyện bất lợi của cậu đều bị mẹ kế truyền ra ngoài, mặc dù Cố Hàn Thâm đã từ bỏ công ty tiến vào giới giải trí nhưng cũng không làm mẹ kế yên tâm.

Trên thực tế Cố Hàn Thâm viết rõ người không nên yên tâm vẫn luôn là cha mình.

Đối phương sợ cậu đột nhiên sinh ra một đứa trẻ khỏe mạnh, một lần nữa đạt được sự thiên vị của ông nội, tài sản sẽ giao cho con trai và cháu trai của cậu, huấn luyện cậu trở thành người thừa kế.

Thân thể của ông nội ngày càng yếu, khả năng này rất nhỏ nhưng cũng không phải hoàn toàn không có, là một người thừa kế nhưng vẫn bị nghi ngờ là không có năng lực, vị trí lão thái tử của ông ta nhiều năm qua cũng không chắc chắn.

Nghe cha mình kịch liệt chỉ trích, mẹ kế lửa cháy đổ thêm dầu, Cố Hàn Thâm xóa huyệt Thái Dương, choáng váng duỗi tay chống xuống bàn, thân thể đong đưa, bên tai vang lên tiếng cười nhạt.

Tiếng cười từ xa tới càng thêm bén nhọn, trong đó còn xen lẫn tiếng khóc bất lực của cậu bé: “Mẹ, con là tiểu Thâm, đau quá, mẹ con thở không nổi…”

Tiếng cười của người phụ nữ càng thêm cuồng loạn: “Không cần gọi tao là mẹ! Mày là đồ con hoang!”

Đến khi đau đớn bên thái dương dừng lại, trước mặt Cố Hàn Thâm đều là màu đỏ tươi, khoang miệng cũng tràn ngập mùi máu.

Cậu dùng cuối cùng bình tĩnh cắn răng nói: “Ông yên tâm, tôi sẽ tìm người thay đứa nhỏ này viết giấy chia tài sản, nó cũng giống như tôi không có liên quan đến Sở gia.”

Điện thoại bị ngắt, cậu mất khống chế mà đập nó vào tường, bộ phận vỡ ra bắn ngược lại khiến cậu chảy máu, Cố Hàn Thâm giống như hoàn toàn không có cảm giác, muốn dọc theo miệng vết thương xé đến huyết nhục.

Đầu Cố Hàn Thâm đau muốn nứt ra, tinh thần hoảng hốt nhưng cậu biết mặt mình rất quan trọng, hiện tại không thể hủy diệt.

Hắn bước nhanh rời đi thư phòng, tính toán đi xuống tầng hầm, nơi đó có càng nhiều chỗ phát tiết.Nhưng mà Cố Hàn Thâm vừa mới đến thư phòng, liền nghe được tiếng khóc oa òa vang lên từ phòng ngủ chính.

Người Cố Hàn Thâm đột nhiên run lên, cảm xúc đã tan rã, theo phản xạ rùng mình.