Chương 3

Hắn từ bệnh viện trở về nhà, trước mắt hắn là một căn biệt thự màu trắng lộng lẫy, sang trọng. Nơi này hắn chỉ sống 4 năm kể từ khi xuyên qua cho đến giờ, hẳn là không xa lạ cũng không quen thuộc, lần này hắn về nhưng không báo cho ba mẹ, hắn nghĩ cho họ kinh kỉ a!

Hắn nhấn chuông, có một người phụ nữ trung niên chạy ra, người này là vυ" Nhu, theo lời kể trong tiểu thuyết thì người này là người chăm sóc hắn từ nhỏ, nên nói không cảm động là giả đi. Hắn thấy vυ" thắc mắc nhìn mình:

" Ngươi là ai?"

"Vυ" không nhớ ta sao, ta đã trở về a"

Vυ" không nhớ hắn cũng đúng vì khi hắn đi, chiều cao không có như vậy cao, gương mặt còn non nớt, không giống bây giờ, trưởng thành, kiên nghị, thiếu đi một phần tuổi trẻ, nhưng bất quá hắn là biến soái a

Vυ" ôm lấy hắn:"Ngươi là Âu Thần đây sao, hảo soái a"

Không lẽ từ trước giờ ta không soái sao? Bất quá lời này hắn vẫn không thốt ra khẩu

"Vào nhà thôi, ngươi chắc là mệt chết, lên nghỉ ngơi hảo đợi ông bà chủ về, họ đi công tác mất rồi, ngươi ba mẹ thấy ngươi sẽ rất vui a"

Hắn nhẹ giọng ân, rồi kéo vali theo vυ" vào nhà, hắn lên thẳng phòng, màu xanh là màu chủ đạo phù hợp với sở thích của hắn, nhìn đơn giản nhưng không kém phần sang trọng, hắn đứng bên cửa sổ nhìn xa xăm, hắn nhớ tới chuyện đội trưởng giao nhiệm vụ cho hắn bảo vệ hảo cô cháu gái ông, bởi nàng luôn trở thành tâm điểm, hơn nữa lại rất dễ làm nhân điên đảo vì sắc đẹp của nàng, tài giỏi, luôn có không ít người đố kỵ mà hãm hại nàng a. Ông ấy chỉ nhờ hắn bảo vệ nàng trong 1 năm, sau 1 năm, hắn sẽ chính thức trở thành đội trưởng đội phá án, hắn nghĩ từ chối nhưng ông là thầy, người thân duy nhất của hắn ở nơi đất khách quê người, hơn nữa nàng chính là nữ phụ - Cố Dạ Bạch, đời trước hắn đã nói hắn sẽ cứu vớt cuộc đời nàng a, hắn sao có thể quên?

Hắn sẽ bảo vệ nàng với tư cách là một vệ sĩ bình thường, còn 3 ngày nữa hắn phải đi làm! Hắn tưởng mua căn hộ riêng, xe nữa a, thời gian hắn ở mỹ quốc, tiền kiếm được cũng không ít cộng thêm tiền baba gửi qua, hắn bây giờ có thể là thổ hào a. Việc quan trọng là hắn làm sao mở miệng nói với ba mẹ đây, vừa về lại muốn đi làm còn dọn ra ở riêng!

Hắn ảo não thở dài, tới đâu thì tới đi, nghĩ ngơi đã, hắn vào phòng tắm, rồi đem laptop mở ra, trên màn hình là thông tin của Cố Dạ Bạch, kể cả nàng thích, ghét cái gì hắn cũng đều tra ra a, phải học thuộc thì mới có thể đem nàng đuổi tới tay đâu. Xong thì hắn tranh thủ chợp mắt, nói là chợp mắt, nhưng là đến xế chiều hắn mởi tỉnh, nghe vυ" nói giờ này hẳn là ba mẹ đã trở lại đi.

Quả nhiên, hắn xuống lầu thì thấy hai người đang dùng bữa, ba miệng thở dài:

"Thằng quý tử này, nói đi một cái liền đi không về nhà một lần a, không biết khi nào mới chịu về đây, còn công ty nữa, ai tiếp quản thay ta bây giờ"

"Ta sẽ cố gắng tìm cho ngươi một nàng dâu giỏi giang để tiếp quản công ty, còn nữa ta đã trở về đây, ba mẹ"

Hai người đồng loạt hướng nơi phát ra thanh âm dễ nghe kia, thì mama hắn nước mắt đã trào ra:

"Ngươi cuối cùng cũng trở về sao, ta còn tưởng ngươi đi luôn a"

"Ta làm sao có thể bỏ hai người mà đi đây, chúng ta dùng bữa cùng nhau đi, ta rất nhớ các món ăn này"

Thế là một buổi tối êm đềm trôi qua, cả gia đình cùng ăn trái cây, cùng nhau xem tv, quả thực rất ấm áp, hắn rốt cuộc cũng biết cảm giác có ba mẹ a.

Đột nhiên ba hắn mở lời:

"Lúc nãy ngươi nói tìm cho ta một nàng dâu, có thể nhanh một chút hảo sao, ta với mẹ ngươi còn đi du lịch đâu"

Hoá ra ba hắn muốn hắn tiếp quản Âu thị vì lý do này, quá đáng

"Lời ta nói sao có thể giả, ta sẽ cố gắng tìm thật nhanh, người yên tâm được rồi"