Chương 14

Hắn đang trò chuyện cùng Bạch Tử Họa thì nghe thấy tên hắn, thấy mọi người đưa mắt tìm kiếm Âu Thần-kẻ vinh dự khi được tổng tài băng giá của Cố thị đề cử, mà hắn lúc này nhìn sang Cố Dạ Bạch, thấy nàng đang mỉm cười mãn nguyện, chắc chắn là nàng giở trò, muốn làm hắn mất mặt sao, không dễ như vậy a

Quay sang mỉm cười trấn an Bạch Tử Hoạ, hắn đứng lên trong ánh mắt hâm mộ có, ghen tị có nhưng mê mệt vẫn là đại đa số, hắn cao lãnh bước lên sân khấu, hảo đi, lần này ta không thể làm theo ý muốn của ngươi, nếu ta làm theo ngươi, sau này mọi người biết ta thân phận, chẳng phải Âu thị sẽ chỉ vì ta mà mất mặt hay sao?

Âu Thần yêu cầu một cây guitar, cởϊ áσ ngoài đi, khiến cho các nữ nhân phía dưới mê mẫn với cơ bắp đang ẩn hiện dưới lớp áo sơ mi trắng kia, lộ ra tuyệt mỹ yết hầu. Tự tin, lạnh lùng rồi lại mỉm cười, làm hai con người kia nổi máu ghen a. Ngồi xuống, chỉnh lại micro, thanh âm ấm áp vang lên

"Ta là Âu Thần, ta rất vinh dự khi được ở nơi này và đặc biệt là do Cố tổng chiếu cố, nếu có gì không ổn xin mọi người bỏ qua, cảm tạ"

Ngón tay thon dài trắng nõn trên cây guitar kia đã tạo thành dễ nghe ca khúc cùng với âm thanh mê câu nhân kia

"Nếu như em là bông pháo hoa trên mặt biển, anh sẽ là bọt sóng trắng xoá để một khoảnh khác nào đó em rọi sáng cho anh

Nếu như em là Ngân hà xa xôi diệu vợi, xa xôi tới mức khiến người ta muốn rơi nước mắt, anh sẽ là người đuổi theo ánh mắt em, luôn nhìn lên bầu trời đêm những khi quạnh vắng

Anh có thể ở phía sau em, như một cái bóng đuổi bắt tia sáng trong mơ

Anh có thể đợi ở ngã tư đường này, dù em có ngang qua hay không

Mỗi lần anh ngước lên vì em, ngay cả nước mắt cũng cảm thấy tự do

Có những tính yêu như ánh nắng chứa chan hắt xuống, khi có được cũng là lúc mất đi

Nếu em là ánh đom đóm giữa đêm hè, lũ trẻ ca hát vì em, thì anh sẽ là bàn tay muốn vẽ lại em

Em nhìn mà xem, anh thật nhỏ bé biết bao, vì em còn có giấc mơ để theo đuổi. Có lẽ em sẽ chẳng dừng lại vì anh

Vậy thì hãy để anh luôn đứng phía sau em

Anh có thể ở phía sau em như một cái bóng đuổi bắt tia sáng trong mơ

Anh có thể đợi ở ngã tư đường này dù em có ngang qua hay không

Mỗi lần em ngước lên vì anh, ngay cả nước mắt cũng cảm thấy xứng đáng

Có tình yêu giống như một cơn mưa rào dù dữ dội nhưng vẫn tin sẽ có cầu vòng

Anh có thể đứng phía sau em như một cái bóng đuổi bắt tia sáng trong mơ. Anh có thể đợi ở ngã tư đường này dù em có ngang qua hay không

Mỗi lần em ngước lên vì anh, ngay cả nước mắt cũng cảm thấy xứng đáng

Có tình yêu giống như một cơn mưa rào dù dữ dội nhưng vẫn tin sẽ có cầu vòng"

Vừa hát xong, bên dưới tất cả mọi người đều đứng lên vỗ tay cho hắn, vừa nãy hắn nhắm mắt hoà mình vào giai điệu, rất bi thương, rất tuyệt vọng, luôn ở phía sau theo dõi người. Hắn không biết Bạch Tử Hoa từ lúc hắn đi lên, đã say mê bộ dáng hắn, đến khi hắn cất giọng, làm cô ngẩn người, hắn hát như vậy hay, rất có cảm xúc, là hắn như vậy nhập tâm, hay là hắn thật sự đau thương đây? Chính cô cũng không thể đoán ra

Cố Dạ Bạch thì hối hận a, nàng nào biết hắn như vậy xuất chúng, không những không làm hắn bẻ mặt mà còn giúp hắn nổi tiếng, dễ dàng liêu nhân bằng ngoại hình hoàn mỹ cùng với cao quý giọng nói kia, hơn nữa lúc nãy còn có rất nhiều nữ diễn viên tranh thủ lưu lại khoảnh khắc tuyệt mỹ kia đâu. Nàng nghe hắn hát, như vậy tài năng làm nàng không tránh một trận thất thần. Nàng nghĩ hắn ban nãy chắc chắn là giả vờ đau thương để câu dẫn người đi.

Đời trước, hắn rất thích hát nhưng giọng lại không hay cho lắm, đời này Âu Thần được trời ưu ái, giọng rất hay, nên hắn mới có thể tự tin như vậy a. Hắn đau thương không phải giả, hắn ái nàng nhưng nàng một chút cũng chưa từng nhìn đến hắn, hắn nhớ đến nàng đem hắn cấp nàng mua điểm tâm vứt vào thùng rác, nói hắn đồ vật không sạch sẽ, nhớ hắn đứng phía sau nhìn nàng nói chuyện vui vẻ cùng Lâm Chí Quân, còn nữa, hắn ngồi trên sân khấu lúc này, cũng là do nàng, nàng muốn hắn mất mặt mũi trước tai to mặt lớn ở đây, ta làm ngươi thất vọng đi

Kết thúc, có không ít nữ nhân muốn cùng hắn chụp hình, cư nhiên còn có đại minh tinh Bạch Tử Hoạ, cô ôm lấy cánh tay hắn, lấy tay hắn quàng qua eo mình để chụp, nhưng là có rất nhiều phóng viên cũng nhanh chóng lưu lại a, cô không sợ ngày mai mình xuất hiện đầu trang báo với lời văn phóng đại, nữ minh tinh Bạch Tử Hoạ công khai bạn trai hay sao, sẽ ánh hưởng cô rất nhiều đâu

Hắn ghé vào tai Bạch Tử Hoạ nói nhỏ, làm cô cả người run run

"Ngươi không sợ lên báo sao, lỡ đâu ngươi bạn trai" hắn còn chưa nói hết thì

"Ta không có bạn trai, ngươi đừng lo a"

Mà cảnh này nhìn rất giống như đang hôn nhau, trùng hợp là lại rơi vào ánh mắt Cố Dạ Bạch, đúng, nàng chính là không thể chịu nổi nữa, liền đi đến nói nàng mệt, bảo hắn đưa nàng trở về

Tạm biệt Bạch Tử Hoạ, hắn định dìu nàng ra xe nhưng nàng tránh thoát, hắn quên mất, bản thân hắn đối với nàng chính là không sạch sẽ, trở về hắn đưa nàng về phòng, ôn nhu hỏi han nàng, không nghĩ là nàng lại đối hắn như vậy nói

"Ngươi hôm nay rất vui a, mà đương nhiên, có nhiều nữ nhân như vậy thích ngươi, hơn nữa còn có thiên kim Bạch thị, ngươi hảo thu được rất nhiều chiến lợi phẩm đi"

Ngón tay hắn xiết chặt lại, đều muốn ra máu a, ánh mắt tràn đầy đau khổ nhìn người kia

"Hoá ra từ trước đến giờ, trong mắt ngươi ta chính là loại đàn ông dơ bẩn, chuyên đi bám váy phụ nữ? Ngày hôm nay ta như vậy không phải đều do ngươi ra sao? Hảo, ngươi không tin ta, ta cũng không có biện pháp làm ngươi tin"

Cố Dạ Bạch nhìn hắn rời đi, nói không nên lời đau đớn, hắn nói như vậy là sao đây, không, chắc chắn là hắn đang làm diễn viên trước mặt nàng, nhượng nàng tin hắn, rồi một bước cướp đi tim nàng, nàng không thể bị hắn lừa

P/s: phần trên ca khúc là từ bài 'Người đuổi theo ánh sáng" nhạc Trung, tớ đã ghi luôn sang lời Việt

Truyện này rất ngược a, các cậu nếu yêu thích hãy thả sao cho tớ để tớ có thêm động lực hoàn thành nha:3