Chương 79: Từ nay về sau, Diệp Kính Tửu sẽ tu luyện cùng bổn tọa

Đúng rồi! Diệp Kính Tửu đã nhớ ra rồi! Đây không phải là diễn biến cốt truyện của đại sư huynh và sư tôn ở trong nguyên tác hay sao?

... Cho nên, bây giờ vị đại sư huynh bị giam trong phòng tối đã biến thành Diệp Kính Tửu y?

Không thể nào? Lẽ nào tất cả những chuyện này đều là vì vấn đề "Thần giao" và "Tịnh thân" mà đến bây giờ y vẫn không thể hiểu nổi?

Diệp Kính Tửu trợn tròn mắt, y nhìn hành lý của mình một hồi lâu cũng không thể phản ứng kịp.

Lúc này, người giấy nhỏ đẩy cửa tẩm điện ra, sau đó nó lập tức nhìn thấy Diệp Kính Tửu hốt hoảng cất giấu một thứ gì đó, tuy nhiên nó cũng không để ý đến vấn đề này, "Cuối cùng ngươi cũng tỉnh rồi, bên ngoài trời đã tối rồi."

Diệp Kính Tửu hốt hoảng nhét máy truyền tin vào phía dưới cùng của hành lý, sau đó y lập tức thở phào nhẹ nhõm, "Tại sao ngươi vào mà không gõ cửa? Ngươi không lễ phép một chút nào!"

"Ta có gõ cửa rồi, chỉ là ngươi không nghe thấy mà thôi." Người giấy nhỏ nói, "Được rồi, ta có chuyện muốn nói với ngươi, là sư tôn phái ta tới đây."

"Sư tôn? Chuyện gì?" Diệp Kính Tửu cau mày, sau đó y nắm lấy cánh tay của người giấy nhỏ và căng thẳng hỏi, "Sư tôn sẽ không nhốt ta ở đây, đúng chứ?"

Người giấy nhỏ nghiêng đầu một chút, "Chuyện này ta cũng không biết, tuy nhiên có lẽ sư tôn chỉ muốn sau này ngươi sẽ ở cùng ngài ấy."

"Nhưng, đây không phải là chuyện mà ta muốn nói vào ngày hôm nay."

"Dường như cho đến bây giờ ngươi vẫn không biết việc "thần giao" là cái gì? Cho nên sư tôn phái ta tới đây để giải thích cho ngươi."

...

Điện Tĩnh Tu.

Sầm Lan cụp mắt xuống, nhìn vào đệ tử do tự tay mình nuôi lớn, sau khi Yến Lăng Khanh nói xong thỉnh cầu của mình, trên gương mặt của hắn lại không có một chút biểu cảm nào.

Yến Lăng Khanh trở về một cách bình an vô sự, vốn dĩ hắn nên cảm thấy vui mừng.

Tuy nói là Sầm Lan phái Yến Lăng Khanh đến Tù Uyên để dò xét tình hình bất thường, nhưng mục đích của Sầm Lan là khiến cho Yến Lăng Khanh không thể sinh ra tình cảm dư thừa đối với Diệp Kính Tửu. Nhưng bây giờ ...

Yến Lăng Khanh nói rằng hắn muốn dẫn Diệp Kính Tửu trở về.

Đại đệ tử nhẹ nhàng nói, "Lúc trước khi đệ tử còn ở Tù Uyên, đệ tử đã nhận được thư của tiểu sư đệ, đệ ấy nói rằng mình đã học xong công pháp, dường như không có việc gì làm ở điện Tĩnh Tu. Cho nên đệ tử đã nghĩ rằng, chờ đến khi đệ tử trở về, đệ tử sẽ đón tiểu sư đệ về nhà, nếu sư tôn không có chuyện gì quan trọng, thì hôm nay đệ tử sẽ dẫn tiểu sư đệ trở về."

"Yến Lăng Khanh." Sầm Lan cụp mắt xuống, nhìn vào đại đệ tử đang nhìn mình với vẻ mặt bình tĩnh, "Trước đây con đã hứa với bổn tọa điều gì?"

Biểu cảm của Yến Lăng Khanh lại không hề dao động một chút nào, hắn dịu dàng nói: "Sau khi trò chuyện với sư tôn vào ngày hôm đó, đệ tử đã nghiêm túc suy tư một lúc lâu. Đệ tử nghĩ đến sau này mình sẽ sống chung với tiểu sư đệ như thế nào... Tuy nhiên đây là chuyện cá nhân của đệ tử. Nếu mọi chuyện đúng như sư tôn đã nói, một ngày nào đó tiểu sư đệ sẽ làm tổn thương đệ tử, thì đệ tử sẽ tự gánh vác hậu quả, đệ tử tuyệt đối sẽ không oán hận sư tôn."

Yến Lăng Khanh dừng lại một chút và nói: "Huống chi, đệ tử cho rằng mắt nhìn của mình tương đối chính xác. Có lẽ tiểu sư đệ còn đơn thuần hơn... những gì sư tôn đã nghĩ."

"..."

Sư tôn không nói lời nào, nhưng Yến Lăng Khanh lại có thể cảm nhận được hơi lạnh toát ra từ trên người của sư tôn.

Tuy nhiên, Yến Lăng Khanh cũng không hề sợ hãi một chút nào, sau khi trầm ngâm một lát, hắn liền mỉm cười và nói: "Nhắc tới mới nhớ, tính cách của tiểu sư đệ tương đối hoạt bát, không biết thời gian sống chung với sư tôn trong một tháng này, đệ ấy có làm cho sư tôn tức giận hay không? Nếu bởi vì một số chuyện nhỏ khiến cho sư tôn không vui, thì đệ tử sẽ nhận lỗi với sư tôn thay đệ ấy—— "

"Bây giờ hắn đang ở trong tẩm điện của bổn tọa."

Sư tôn trực tiếp cắt ngang lời nói của Yến Lăng Khanh, ánh mắt bình tĩnh.

Yến Lăng Khanh lập tức ngẩn người, sau đó hắn lại nghe thấy sư tôn nói: "Từ nay về sau, Diệp Kính Tửu sẽ tu luyện cùng với bổn tọa."

Nụ cười trên mặt Yến Lăng Khanh dần dần biến mất, "Sư tôn có ý gì?"

"..."