Chương 55: Trúc cơ hậu kỳ

Diệp Kính Tửu là kiểu người không tim không phổi, cho nên chỉ trong chớp mắt, y liền quên mất linh cảm bất ổn ở trong lòng mình, y chỉ hơi hoài niệm về chuyện của đêm qua với dáng vẻ chưa hề thỏa mãn.

Diệp Kính Tửu chưa từng nghĩ đến việc tiến vào ý thức của người khác lại có thể sung sướиɠ như vậy, thậm chí y còn muốn thử lại một lần nữa.

Nếu như đối tượng là đại sư huynh, thì chuyện này nhất định sẽ càng sung sướиɠ hơn...

Diệp Kính Tửu duỗi người, liếc nhìn thời gian, đã đến lúc tu luyện với sư tôn.

Khi Diệp Kính Tửu đến đó, y lại không nhìn thấy sư tôn. Trong bụng Diệp Kính Tửu có chút bất ngờ, nhưng y vẫn ngồi thiền để tu luyện trước, y bắt đầu tụ tập linh khí luân hồi ở trong người. Sau quá trình này, Diệp Kính Tửu mới phát hiện ra một số thay đổi đáng ngạc nhiên.

Thần thức của mình đã trở nên lợi hại như vậy từ lúc nào? Giống như y đã đạt đến tu vi ở tầng Trúc cơ hậu kỳ? Nhưng tại sao nó lại không phù hợp với tu vi của cơ thể?

Diệp Kính Tửu lập tức nghĩ tới chuyện sư tôn tiến vào biển ý thức của y vào ngày hôm qua, sau đó y đột ngột dừng lại một chút, cuối cùng y vẫn không ngờ trên đời này lại còn có chuyện tốt như thế này.

Nếu sư tôn tiến vào biển ý thức của y nhiều hơn, thì chẳng phải thần thức của y sẽ tiến bộ một cách nhanh chóng hay sao! Thậm chí cho dù cơ thể có tu vi Trúc cơ trung kỳ, thì nó cũng sẽ nhanh chóng tăng vọt? !

Không được, Diệp Kính Tửu phải nghĩ cách để khiến cho sư tôn tu luyện với mình thêm vài lần. Đây là một chuyện tốt giống như một chiếc bánh rơi từ trên trời, sau khi cơ hội này vụt mất, thì y sẽ không thể tìm được một cơ hội nào tốt đẹp như vậy!

Diệp Kính Tửu càng nghĩ càng cảm thấy hưng phấn, y chỉ chờ sư tôn đến, sau đó y định cầu xin sư tôn tu luyện và tiến vào biển ý thức của mình một lần nữa giống như ngày hôm qua. Vậy mà sau khi trôi qua một buổi sáng, sư tôn vẫn không tới. Ngược lại có một người giấy tí hon hung hăng chạy tới do sư tôn phái đến, chúng bảo là muốn truyền thụ công pháp thiên cấp cho y.

"Sư tôn đâu?"

"Sư tổ có việc, ngài ấy bảo tôi tới đây để truyền thụ công pháp cho ngươi."

"Ngươi là người giấy nhỏ, sao ngươi có thể truyền thụ công pháp cho ta?"

Không phải Diệp Kính Tửu xem thường người giấy nhỏ kia, dáng vẻ của nó rất mỏng, mỏng đến mức khiến y không nhịn được mà muốn đánh nó.

Biểu cảm của người giấy nhỏ biến thành một khuôn mặt tươi cười, ngay sau đó, một ngón tay làm bằng giấy đã đánh gục Diệp Kính Tửu với tốc độ nhanh đến mức không thể thấy được bằng mắt thường, "Ta là người giấy được sư tổ đại nhân gấp, tu vi của ta có lẽ là tầng Nguyên anh hậu kỳ. Đại sư huynh ở tầng Kim đan trung kỳ của ngươi cũng sẽ bị ta đánh bại bằng một đầu ngón tay giống như lúc nãy. Ta thừa sức truyền dạy công pháp thiên cấp cho ngươi!"

Diệp Kính Tửu: "... Xin thỉnh giáo."

"Vậy chúng ta liền bắt đầu đi." Người giấy nhỏ vung nắm đấm.

Diệp Kính Tửu: "..."

Sao y lại có một loại cảm giác không ổn?

Vì vậy ...

Trong ba ngày tiếp theo, Diệp Kính Tửu không hề gặp được sư tôn của mình dủ chỉ một lần, y bị người giấy nhỏ đánh cả ngày cho đến khi kêu cha gọi mẹ. Người giấy nhỏ muốn Diệp Kính Tửu nắm giữ bí quyết tu luyện công pháp thiên cấp trong vòng một tuần, Diệp Kính Tửu có thiên tư thông minh, vì để không bị đánh, cho nên y đã nắm giữ được bí quyết công pháp vào ngày thứ tư, y đã bị người giấy nhỏ đánh đến mức sưng mặt, y chỉ có thể tu luyện công pháp với dáng vẻ tủi thân, sau đó kiểm nghiệm thành quả.

"Ngươi đã đạt yêu cầu rồi."