Chương 283

Nếu không làm sao mà giải thích được khi hắn vừa nhìn thấy tiểu khả ái xinh đẹp này, trái tim cứ đập loạn nhịp, so với việc gϊếŧ chóc còn hưng phấn hơn nhiều.

Chà, vì để có thể nhanh gặp lại tiểu khả ái này, tốt hơn hết hắn vẫn nên nhu thuận thêm một chút đi.

Hắn nhìn chăm chú vào thiếu niên bị tên đồng loại chán ghét kia lôi kéo rời đi, đến khi không còn nhìn thấy bóng dáng của thiếu niên.

Liễu Khuê Dao mới thu hồi tầm mắt, tươi cười xán lạn, đi tới gần l*иg sắt nhìn những khuôn mặt của yêu tộc đang lộ ra vẻ tham lam phát ra lời mời nhiệt tình, " Rất đói sao? Nước miếng mọi người đều chảy ra hết rồi. Nhanh đến đây ~ Thưởng thức ta đi ~"

Trạng thái của Diệp Kính Tửu rất kỳ lạ.

Là người quen sao?

Hoa Bất Tiếu nắm chặt lấy tay của Diệp Kính Tửu, không nói lời nào mà kéo y đi về hướng đường đi lúc trước. Hiện tại đã sắp đến giờ sửu, các tu sĩ yêu tộc cường đại sau nửa đêm sẽ đến đây chọn hàng. Dù sao đây cũng là đô thành của yêu tộc, có rất nhiều yêu tộc có cùng tu vi ở kỳ Kim Đan giống như bọn họ, thậm chí còn có yêu tộc có tu vi mạnh hơn bọn họ. Nếu ngụy trang bị nhìn thấu, hậu quả chỉ có một con đường chết.

Diệp Kính Tửu không nói gì, bờ môi không ngừng run rẩy, ngay cả lớp da ngụy trang yêu tộc cũng tái nhợt đi rất nhiều.

Có đáng sợ lắm không? Nhân tộc bị mất đi cánh tay vừa rồi chẳng qua mới đang ở kỳ Trúc Cơ, Diệp Kính Tửu tiện tay liền có thể bóp chết hắn, sao có thể sợ hãi như vậy?

Hoa Bất Tiếu bước nhanh hơn, đi về phía con đường nhỏ gập ghềnh, ngay lúc sắp đến đường nhỏ, hắn nheo mắt lại, dừng bước.

Đây là dị biến thứ hai trong tối nay.

Trận pháp mà Hoa Bất Tiếu bí mật thiết lập ở đường nhỏ, đã bị một yêu tộc cường đại phát hiện.

Trong nháy mắt trận pháp đã bị phá hủy, cùng lúc đó, bầu không khí trong chợ đen vốn đã ồn ào càng trở nên điên cuồng hơn, có không ít yêu tộc đang cố gắng tìm kiếm nhân tộc đã lẻn vào chợ đen. May mắn thay, bên trong l*иg giam có rất nhiều nhân tộc, đủ loại mùi vị trộn lẫn với nhau, tạm thời bọn hắn sẽ không bị phát hiện.

Bây giờ, bọn hắn phải mau chóng rời khỏi nơi này.

Hoa Bất Tiếu quay người, kéo Diệp Kính Tửu chạy về hướng khác của chợ đen.

"Phá huỷ tất cả những cái l*иg xung quanh." Hoa Bất Tiếu dùng thần thức giao tiếp với Diệp Kính Tửu, " Bây giờ chỉ có xáo trộn nơi này, chúng ta mới có cơ hội chạy đi."

Diệp Kính Tửu hoàn hồn, cứng ngắc gật đầu, y miễn cưỡng đè nén sự sợ hãi khi nhìn thấy Liễu Khuê Dao, dùng linh lực lặng lẽ phá huỷ những cái l*иg sắt xung quanh.

Hoa Bất Tiếu thì dùng thần thức điều khiển những yêu tộc khác, phá huỷ các khu vực xung quanh theo hướng và địa điểm khác nhau, hoàn toàn làm xáo trộn chợ đen vốn đã hỗn loạn. Bọn hắn hoà lẫn vào trong bầy yêu hỗn loạn, cố gắng cùng nhóm yêu này rời đi.

Có những nhân tộc không cam lòng bị yêu tộc xem như thức ăn đã trốn thoát khỏi l*иg sắt, lại bị không ít yêu tộc moi tim móc phổi ngay tại chỗ. Cũng có nhân tộc cam chịu số mệnh ngồi im lặng trong những chiếc l*иg sắt, chờ đợi tương lai bị yêu tộc thưởng thức.

Liễu Khuê Dao vừa là người trước, cũng vừa là người sau. Hắn có vài phân thân, một người phụ trách trốn thoát, một người phụ trách hấp dẫn ánh mắt của khách, còn có một người ...... Phụ trách gϊếŧ chóc.

Ánh mắt của hắn vượt qua bầy yêu này, nhìn thấy người trong mộng của hắn đang cố gắng trốn thoát khỏi nơi này, có được đường sống mới.

Việc đã như vậy, hắn đành đến giúp tiểu khả ái của hắn đi.

" Ừm, chắc là gϊếŧ không được mấy người đâu." Dù sao hắn quá yếu mà.

Nhưng là......

" Một." Hắn liếʍ liếʍ cánh môi, nắm lấy đầu của Trư yêu căm ghét mà ném xuống đất, " Kế tiếp là ......"

" Hai."

" Ba."

......

" Mười sáu!"

" Mười bảy!"

...... Mười tám ~"

Đồng thờ đầu của hắn bị một yêu tộc cường đại chém đứt trong nháy mắt, Liễu Khuê Dao nở nụ cười vừa điên cuồng vừa hưng phấn.

Hắn hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ hồi hộp khi gϊếŧ chóc.

Nhưng thật là đáng tiếc.

Tối nay ngừng ở đây vậy.

——

Hoa Bất Tiếu thu hồi ánh mắt, quay lưng về phía bầy yêu đang chiến đấu, đồng thời lôi Diệp Kính Tửu tiến vào tiểu đạo tối tăm.

Cho tới giây phút này, bọn hắn tạm thời đã an toàn.

Nhưng mà khoảng cách từ con đường này đến khách điếm mà Hoa Bất Tiếu thuê rất xa, bọn hắn không thể ngự kiếm để đi đến khách điếm, chỉ dựa vào sức chân, sợ là tốn không ít thời gian.

Cũng may tối nay không tính là không có thu hoạch, ít nhất vẫn đủ vật phẩm huấn luyện.

Bọn hắn cùng nhau đi ở trong đường nhỏ, rẽ trái rồi rẽ phải, thời gian đi rất lâu.

Diệp Kính Tửu dần cảm thấy không thích hợp.

Lúc đầu Hoa Bất Tiếu cũng không để ý, chỉ thấy tay của Diệp Kính Tửu rất nóng và đổ mồ hôi. Nhưng sau đó, hơi thở của Diệp Kính Tửu trở nên vô cùng nặng nề và gấp gáp, mãi cho đến cuối cùng, Diệp Kính Tửu dừng tại chỗ, buông tay hắn ra, lắc đầu.

...... Ngươi đi trước đi."

Trong đêm tối Hoa Bất Tiếu nhìn không rõ biểu cảm của Diệp Kính Tửu, chỉ có thể nghe được tiếng thở hổn hển của y, " Ta ...... Ta hiện tại không thoải mái."

Hoa Bất Tiếu không trả lời, hắn nhìn Diệp Kính Tửu đang ngồi xổm xuống, toàn thân run rẩy, giống như là đang cố gắng kiềm chế điều gì đó, bỗng nhiên nghĩ đến điều gì.

Hắn tới gần Diệp Kính Tửu , nâng cái cằm trắng nõn của thiếu niên lên. Khi ánh mắt chạm nhau, Diệp Kính Tửu mới bình tĩnh lại, vội vàng hất tay của hắn ra, "Ngươi làm gì vậy?!"

“...... Diệp Kính Tửu. Bí mật của ngươi, lúc trước ở bí cảnh ta đã biết rồi."

Đôi mắt Hoa Bất Tiếu thoáng loé lên, sắc mặt của hắn chần chờ, nhưng vẫn hỏi thẳng, " Ngươi thành thật nói cho ta, ngươi bây giờ, có phải là ...... Phát tình?"

Với vẻ mặt bỗng nhiên tái nhợt của thiếu niên Hoa Bất Tiếu cuối cùng đã xác định được sự nghi ngờ ở trong lòng.

Lần dị biến cuối cùng của đêm nay, chính là Diệp Kính Tửu.