Chương 281

Yêu cầu này chắc chắn không phải do Diệp Kính Tửu đưa ra. Nhưng mà Hoa Bất Tiếu lúc trẻ quả thật khác với Ma Tôn sau này, hắn ...... ừm ...... Chính trực hơn?

Nói tóm lại, hắn có khí phách của tu sĩ chính đạo. Mặc dù việc hắn tự mình săn gϊếŧ yêu thú, hoàn toàn không phù hợp với hình tượng của tu sĩ chính đạo, nhưng thái độ của hắn đối với nhân tộc lại ôn hòa lạ thường.

Diệp Kính Tửu đương nhiên sẽ không nghĩ đến người nào đó sắp xếp như vậy, hoàn toàn bởi vì sinh lòng trắc ẩn.

Nhưng khách điếm này cháy phòng nhanh quá, bọn họ chỉ chiếm được một phòng. Nói cách khác, đêm nay Hoa Bất Tiếu và Diệp Kính Tửu sẽ ngủ chung giường.

Đây là lần thứ hai họ ngủ chung kể từ khi gặp nhau.

Diệp Kính Tửu rất hoảng sợ, dù sao kỳ phát tình của y đã được ấn định sau khi trưởng thành, y không thể tưởng tượng được sau khi cơn sóng tình ập đến y có bị mất trí, mà làm những chuyện sai trái với Hoa Bất Tiếu bây giờ hay không.

Nhưng mà hiện tại Hoa Bất Tiếu dường như không muốn ở chung phòng với y, giờ phút này hắn thương lượng với chủ quán để thuê thêm căn phòng thứ hai. Không thương lượng được, hai người bọn họ chỉ có thể cùng nhau đi lên phòng trên lầu ba.

Lúc này, y chỉ có thể cầu nguyện ức tình đan của Thẩm Chi có thể giúp y kiềm nén kỳ phát tình tiếp theo, cho đến khi y tìm được viên ức tình đan mới duy trì lý trí.



Hai người Diệp Kính Tửu ở trên trong phòng đả tọa nghỉ ngơi, thảo luận về kế hoạch của Hoa Bất Tiếu.

"Lát nữa chúng ta đi đâu?" Diệp Kính Tửu hỏi.

"Chợ đen của Yêu tộc." Hoa Bất Tiếu nói với y, "Chợ của yêu tộc chỉ xuất hiện vào ban đêm, bán đủ thứ, chẳng qua thứ đặc biệt nhất vẫn là nhân tộc."

Diệp Kính Tửu: "Trong chợ có nhiều yêu tộc như vậy, ngươi định làm như thế nào? Trước mắt bao nhiêu người sử dụng ma pháp khống chế tâm trí của yêu tộc, ngươi không sợ bị phát hiện sao?"

Hoa Bất Tiếu đã làm việc này rất nhiều lần, đương nhiên không sợ bị phát hiện, " Càng có nhiều người thì càng dễ ra tay, người mua ở trên chợ đen hoặc là người bán, phần lớn đều chỉ có một người. Mà số người mất tích ở chợ đen mỗi tháng ít nhất cũng hơn mấy trăm người, vậy nên cho dù có người biến mất, cũng không có ai quan tâm."

Sau khi giải đáp nghi hoặc, kế hoạch cuối cùng đã được hoàn thành. Bọn hắn không còn trò chuyện nữa, mà im lặng chờ màn đêm buông xuống.

Cho đến tận đêm khuya, Hoa Bất Tiếu và Diệp Kính Tửu thi triển pháp thuật, ngụy trang thành bộ dạng bình thường của yêu tộc. Bọn hắn lặng lẽ nhảy xuống từ cửa sổ lầu ba, đi dọc theo con hẻm khuất hướng tới một con đường quanh co.

Bên ngoài dù đã khuya nhưng không hề im lặng. Con đường tối tăm, bước chân của hai người Diệp Kính Tửu đều im lặng, khi muốn nói chuyện thì dùng linh lực.

Mặt trăng lên cao, ánh sao ảm đạm. Sau một khoảng thời gian, bọn hắn đã tới chợ đen mà Hoa Bất Tiếu đã nói.

Nơi này quả thực rất náo nhiệt, pháp thuật ngụy trang của hai người Hoa Bất Tiếu và Diệp Kính Tửu rất ảo diệu, không có ai phát hiện hai nhân loại trà trộm vào chợ đen của yêu tộc.

Đường phố ồn ào náo nhiệt, yêu tộc trò chuyện vừa nhiệt tình vừa tự nhiên, chỉ là nội dung trò chuyện lại khiến cho người nghe lạnh sống lưng.

" Đây là những nhân loại mới trộm được từ kho dự trữ, những tu sĩ trẻ đang ở luyện khí tầng một và tầng hai, hương vị ngon hơn nhiều so với dân thường. Nếu muốn mua, một người cần hai khối linh thạch thượng phẩm."

"Nhân loại ở trong kho dự trữ sẽ để cho ngươi trộm đi? Lai lịch không rõ ràng, lại còn bán đắt như vậy, cũng không phải thiếu lương thực, ai sẽ mua của ngươi? Bớt thêm chút nữa."

" Ngươi tưởng mua rau hả? Còn cò kè mặc cả. Không mua thì cút đi."

Diệp Kính Tửu bình tĩnh nhìn xung quanh, không chỉ có yêu tộc đang mua bán, mà còn có rất nhiều l*иg sắt được đặt sang một bên.

Diệp Kính Tửu đến tiệm hải sản trước đây đã đi qua, sau khi gọi món sẽ có người phục vụ dẫn khách hàng đi chọn hải sản, rồi có đồ tể nấu nướng, cuối cùng làm thành một bữa ăn ngon rồi bày ra trước mặt khách hàng để họ thưởng thức.

Những con hải sản này ở trong một bể cá chật hẹp, ý nghĩa sống của bọn nó chính là dùng để làm đồ ăn ngon cho khách.

Hiện tại nhân tộc cũng đã trở thành món ăn ngon trong mắt các chủng tộc khác.

Những đôi mắt trong l*иg giam đều tê dại, trong mắt của bọn hắn không ánh sáng, chỉ có sự im lặng chết chóc.

Những nhân tộc bị buôn bán ở chợ đen của yêu tộc, ít nhiều đã chấp nhận kết quả bị coi như cao lương mỹ vị, sẽ không có suy nghĩ gì thơ rằng mình sẽ vô tình được giải cứu.

Còn Diệp Kính Tửu và Hoa Bất Tiếu thực sự không thể làm được.

"Ngươi đã chọn chưa?" Giọng nói của Hoa Bất Tiếu chợt vang lên trong đầu y, Diệp Kính Tửu mới hoàn hồn, lắc đầu.