Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xuyên Thành Tiểu Sư Đệ Của Vai Chính Thụ Trong Tiểu Thuyết Đam Mỹ Tu Tiên

Chương 280: Dị biến

« Chương TrướcChương Tiếp »
Từ khi Diệp Kính Tửu bắt đầu đi theo Hoa Bất Tiếu tu luyện sau núi, thời gian trôi qua nhanh chóng, chớp mắt đã qua nửa tháng rồi.

Sau nửa tháng, đã đến thời điểm mà Diệp Kính Tửu thực hiện ước hẹn, cũng chính là lúc tham gia đại hội luận võ do yêu tộc tổ chức.

Sau lần Hoa Bất Tiếu bất cẩn bị thương ở bí cảnh, đã đi một chuyến đến chủ thành của yêu tộc, sau khi trở về núi đã bắt lại rất nhiều yêu thú. Bởi vì Diệp Kính Tửu bọn họ cần những yêu thú này để luyện tập, coi như là nền tảng cần tập luyện để có thể đứng đầu trong cuộc đại hội luận võ lần này.

Mà bây giờ, yêu thú lại một lần nữa bị dọn sạch, Hoa Bất Tiếu lại phải đi chủ thành yêu tộc để bắt yêu thú.

Quan hệ của Diệp Kính Tửu và Hoa Bất Tiếu trong nửa tháng này đã dần dần trở nên quen thuộc hơn, cho nên lần này Hoa Bất Tiếu dẫn theo Diệp Kính Tửu cùng đi đến thành chủ của yêu tộc để mua hàng.

—— Thành Phù Tri.

Ngàn năm trước tại đô thành của yêu tộc, Yêu Hoàng ở nơi này nên gọi là hoàng cung của đô thành, vạn dặm trên mây.

Diệp Kính Tửu ngẩng đầu nhìn lên phía trên, y có thị lực rất tốt, nhưng cũng chỉ có thể nhìn thấy bóng dáng như có như không của cung điện.

"Đừng nhìn." Ống tay áo bị người ta kéo đi, Diệp Kính Tửu lảo đảo đi về phía trước, quay đầu lại nói, "Đại hội luận võ sẽ được tổ chức ngay tại thành Phù Tri sao?"

"Ừm." Hoa Bất Tiếu buông tay ra, ánh mắt nhanh chóng lướt qua Diệp Kính Tửu "Thời gian không còn sớm nữa, chúng ta đến khách điếm cất hành lý đã."

Diệp Kính Tửu nghe vậy có chút không hiểu, nhưng vẫn đi theo, "Nhưng bây giờ chẳng qua mới là giờ Dậu, mặt trời còn chưa có lặn đâu."

Trên đường đi, có không ít ánh mắt tham lam cùng ác ý dừng ở trên người bọn hắn, sau khi nhìn thấy bên hông bọn hắn có minh bài của gia tộc mới hậm hực thu hồi tầm mắt lại.

Chủ nhân của những ánh mắt này đều là yêu tộc, phần lớn bọn chúng đều ở trong hình dáng con người để gặp người khác, nhưng cũng có một vài tên dùng vẻ ngoài của yêu thú đang di chuyển trên đường.

Hoa Bất Tiếu: "Lúc trước quên nói với ngươi, sau giờ Dậu nhân tộc sẽ không được ra đường, người vi phạm phải tự gánh chịu hậu quả."

Hậu quả này không cần Hoa Bất Tiếu nói rõ, Diệp Kính Tửu cũng đã hiểu ý của hắn. Y chợt nhớ tới lúc trước khi đánh nhau với người sói hậu sơn, "Theo như lời ngươi nói, trước kia khi ngươi gặp phải người sói đang đánh nhau lúc đêm khuya, tại sao nữ đồng kia lại đi ra ngoài một mình vào lúc đêm khuya?"

"Có nhiều phương pháp khác nhau, chẳng qua đa số đều là ...... Dụ dỗ."

Hoa Bất Tiếu nheo mắt, nghĩ đến cảnh tượng hài tử bị moi tim vào đêm khuya, cười mỉa mai nói, "Yêu tộc không biết cái gì gọi là lễ nghĩa liêm sỉ, chỉ cần có thể no bụng, thủ đoạn gì cũng đều dùng được."

Diệp Kính Tửu mím môi, không nói gì, im lặng đi theo sau Hoa Bất Tiếu.

Chẳng bao lâu bọn họ đã đến khách điếm của nhân tộc, khách điếm đang cháy phòng, Hoa Bất Tiếu chỉ cướp được một gian phòng ở phía trên.

Phòng phía trên nằm ở lầu ba của khách điếm, phía sau có một con hẻm nhỏ, giúp hai người Hoa Bất Tiếu dễ dàng hành động ban đêm.

Đêm nay bọn hắn sẽ chọn một nhóm yêu thú để nuôi nhốt.

Lúc đầu Diệp Kính Tửu có chút phản đối cách làm này, nhưng sau nửa tháng hiểu rõ hơn về yêu thú, Diệp Kính Tửu đã ngầm cho phép hành động này, thậm chí còn tự mình tham dự vào.

Y không biết mình như vậy có tính là đã trưởng thành hay chưa, nhưng tóm lại y đã không còn mềm lòng và ngây thơ như trước.

Ngoại trừ việc lát nữa phải bắt yêu thú Diệp Kính Tửu còn lo lắng thời kỳ phát tình có thể xuất hiện bất cứ lúc nào, nó khiến y càng ngày càng hoảng sợ, mất ngủ.

Lúc trước, khi y đang ngủ trên long sàng của Lâm Thời Chiêu bỗng nhiên xuyên đến bí cảnh của Hoa gia, không mang theo bất cứ thứ gì ở trên người, càng không nói đến ức tình đan mà Thẩm Chi đã luyện chế cho y.

Kỳ phát tình có thể phá vỡ tâm trí của người khác lớn như thế nào, Diệp Kính Tửu đã trải qua một lần, y không muốn lại bị kỳ phát tình phá hủy tâm trí, rơi vào trong thống khổ vô đạo đức.

May mắn thay, sau lần ngoài ý muốn xảy ra ở bí cảnh, Hoa Bất Tiếu chủ động đề xuất ý nghĩ muốn ngủ riêng với Diệp Kính Tửu.

Diệp Kính Tửu không biết động cơ của đối phương là gì? Chê y phiền? Hay vẫn còn tức giận do bị đá? Nhưng tóm lại đề nghị này là tốt nhất với y.

Việc xây dựng một phòng ốc đơn sơ đối với tu sĩ là điều dễ dàng, sau khi Hoa Bất Tiếu giải quyết vấn đề về thân phận của Diệp Kính Tửu, họ nhanh chóng xây phòng trước khi trời tối, sau đó ngủ riêng.

Diệp Kính Tửu ngủ ở gian phòng của Hoa Bất Tiếu, Hoa Bất Tiếu ngủ ở phòng ốc đơn sơ.
« Chương TrướcChương Tiếp »