Chương 244: Tất cả sẽ thành hư vô

Thiếu niên trong lòng thở dài, vẻ mặt rất nặng nề, nhưng vẫn là gật đầu, hứa hẹn với Thẩm Chi, "Là thật, ta sẽ không lừa ngươi."

Thẩm Chi xoa xoa má Diệp Kính Tửu, đẩy thanh niên xuống giường, vui vẻ cười nói: "Vậy Tiểu Cửu, khi nào thì chúng ta kết hôn? Không bằng chọn ngày lành tháng tốt gần nhất, ta lấy Tiểu Tửu làm đạo lữ của mình." Phu nhân!"

Người thiếu niên bị ném trên giường nhíu mày, "Tại sao là ngươi lấy ta...?"

Thẩm Chi không biết xấu hổ, vội vàng đổi lời, cười nói: "Vậy Tiểu Tửu cưới ta cũng được! Ta làm phu nhân của Tiểu Tửu, được không?"

"..."

Diệp Kính Tửu không tiếp tục cãi nhau với Thẩm Chi, y không thể dễ dàng chấp nhận Thẩm Chi trong nhất thời nửa khắc, chỉ là xuất phát từ cảm giác ta lỗi và trách nhiệm nên mới đồng ý chịu trách nhiệm với hắn ta.

Nhưng thành thân với Thẩm Chi, loại chuyện kết thành đạo lữ này, hiện tại y vẫn chưa thể làm được, bởi vì từ lúc bắt đầu y muốn cùng với………….

‘Chờ ngươi thành niên rồi hẵng nói.’’

Diệp Kính Tửu giật mình, y liếc nhìn thời gian, đã đến lúc gặp lại Lâm Thời Chiêu, trong lòng lại nặng trĩu, "Hơn nữa, còn có Lâm Thời Chiêu, hôm nay ta phải đi gặp ngài ấy."

"Thành niên ? Lâm Thời. . . Khụ, bệ hạ? ừm……..."

Hắn ta thực sự đã đào cho mình một cái hố lớn.

Diệp Kính Tửu có chút nghi hoặc nhìn hắn ta, Thẩm Chi tủm tỉm cười, ngoan ngoãn gật đầu: "Ta hiểu rồi, sau này khi ta lớn lên, Tiểu Tửu, chúng ta thành thân được không?"

Có lẽ là nhận ra mình quá mức ép buộc, Thẩm Chi cũng không có ép Diệp Kính Tửu đồng ý với hắn ta, chuyển đề tài sang Lâm Thời Chiêu, "Nói đến, ngày hôm qua bệ hạ bệnh tái phát, hôm nay Tiểu Tửu có thể nghỉ ngơi rồi nha."

Bệnh của Lâm Thời Chiêu tái phát?

... Ha, thật đáng đời.

Nghe được Thẩm Chi nói như vậy, Diệp Kính Tửu có chút động dung, "Nghỉ ngơi? Ý là hôm nay không thể đến nơi ở của Lâm Thời Chiêu?"

"Chà... Ta e là không."

Thẩm Chi lắc đầu, sau khi mặc quần áo chỉnh tề, chải búi tóc cho Diệp Kính Tửu, "Tiểu Tửu và bệ hạ thân thể rất hợp nhau, hiện tại bệ hạ bệnh tình tái phát, vô cùng đau khổ. Tiểu Tửu ở bên cạnh bệ hạ có lẽ bệ hạ sẽ cảm thấy khá hơn một chút."

Việc này vốn dĩ nằm trong kế hoạch của Thẩm Chi, nhưng sau sự cùng Diệp Kính Tửu trải qua ta qua, giờ trong lòng hắn ta rất hối hận.

Thí nghiệm huyết mạch của Lâm Thời Chiêu với Diệp kính Tửu, rốt cuộc cái nào quan trọng hơn?

Ban đầu, cán cân lệch về một phía đang dần nghiêng đi...

Người thiếu niên trước gương trang điểm có nước da bình đạm, đôi môi tái nhợt tô lên chút đỏ son, lập tức tô điểm thêm cho khuôn mặt thanh tú của y.

Thẩm Chi chải mái tóc dài của thiếu niên, trầm giọng nói: "Tiểu Tửu, thực xin lỗi, hiện tại không thể mang ngươi rời khỏi bệ hạ, cho ta thêm chút thời gian…..

Nhanh thôi. thí nghiệm huyết mạch của Lâm Thời Chiêu sắp kết thúc rồi.

Đợi huyết mạch yêu tộc của Lâm Thời Chiêu thức tỉnh đến mức không thể kìm hãm …..

Thẩm Chi nhìn thiếu niên rủ mắt trong gương, ánh mắt thâm thúy, trong mắt hiện lên hưng phấn.

Tiểu Tửu, ta sẽ cho ngươi thấy một màn trình diễn hoành tráng và tuyệt vời chưa từng có.

Khi thời điểm đến, Lâm Thời Chiêu - kẻ khiến ngươi thống hận, ta sẽ giúp ngươi tiêu diệt hắn ta bằng chính đôi tay của mình.

Lý tưởng của hắn ta, khát vọng của hắn ta, mọi thứ hắn ta cố gắng đạt được và sở hữu.

Tất cả sẽ thành hư vô.

Lâm Thời Chiêu có khuôn mặt đẹp trai mà thế giới đều công nhận. Dù bệnh tật đang chuyển biến và đang hấp hối, nhưng đôi mắt sâu thẳm u ám và đôi môi tái nhợt không còn chút huyết sắc vẫn toát lên một vẻ đẹp kì dị và lạ lùng. Hơi thở của hắn ta rất nhẹ, cho dù Diệp Kính Tửu ta gần, cũng khó có thể nghe thấy tiếng động.

Diệp Kính Tửu đứng bên giường Lâm Thời Chiêu, nhìn hàng lông mi đen nhánh như lông quạ của hắn ta nhắm chặt, dưới mắt hắn ta nổi lên một tầng màu xanh lam, khuôn mặt tái nhợt không khác gì người chết.

Thẩm Chi nói với Diệp Kính Tửu rằng quá trình điều trị của Lâm Thời Chiêu đã kết thúc, bây giờ hắn ta có thể hồi phục sau khi tỉnh dậy.

Trong khi Lâm Thời Chiêu hôn mê, Diệp Kính Tửu cần ở bên cạnh Lâm Thời Chiêu.

Thẩm Chi nói xong liền bị lão thái giám đuổi đi, để lại một mình Diệp Kính Tửu.

Lão thái giám khi đối mặt với Lâm Thời Chiêu là một con chó trung thành, nhưng khi đối mặt với Diệp Kính Tửu lại vô cùng u ám, coi y không vào đâu, trên mặt lộ ra nụ cười như không nhìn y, yêu cầu y nắm chặt tay Lâm Thời Chiêu.