Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xuyên Thành Tiểu Sư Đệ Của Vai Chính Thụ Trong Tiểu Thuyết Đam Mỹ Tu Tiên

Chương 195: Thuần khiết vô hại, cực kỳ đáng yêu

« Chương TrướcChương Tiếp »
Liễu Khuê Dao nghiêng đầu một chút, "Coi như ngươi kết thành pháp ấn, Lâm Thời Chiêu dám khởi động sao? Mạng của hắn cách nấm mồ bên kia chỉ còn nửa bước, nếu lại động đến pháp thuật, chết còn sớm hơn ta."

Pháp ấn thời gian của Hoàng tộc có rất nhiều, cái trước mắt chính là một cái trong số đó —— Lập tức, một câu thần chú khiến một người mất đi thời gian và sinh mệnh với tốc độ nhanh gấp ngàn vạn lần.

Điều kiện để pháp ấn hoạt động là phải tiếp xúc qua thân thể của mục tiêu, Liễu Khuê Dao từ trước đến nay ở hoàng cung luôn luôn cẩn thận, nhưng hắn chưa bao giờ nghe nói qua chuyên môn pháp ấn Hoàng tộc còn có thể chuyển tiếp cho người khác, chỉ bất cẩn một chút mà thật sự mắc lừa.

Chẳng qua người thi pháp cũng cần phải trả giá đại giới, giống như Liễu Khuê Dao ở Phân Thần trung kỳ, Lâm Thời Chiêu dám khởi động pháp ấn, chính là muốn đổi lấy cái chết sớm hơn.

Thẩm Chi thu tay về, biểu cảm vô tội, "Bệ hạ có ta nhìn, làm sao lại xuống mồ chứ? Liễu Các Chủ cứ yên tâm đi."

"Pháp ấn cũng giống như cái cân vậy, bệ hạ chỉ đang lo lắng Liễu Các Chủ là kẻ vô lại, cả khế ước cũng dám xé bỏ."

Thẩm Chi ngước mắt nhìn lão thái giám, đối phương lập tức ngầm hiểu, từ trong tay áo xuất ra túi trữ vật, ném xuống dưới chân Liễu Khuê Dao.

Ánh mắt Liễu Khuê Dao nhìn xuống phía dưới, Thẩm Chi nhiệt tình nói rõ cho hắn, "Đây là thù lao mà trước đó bệ hạ cùng Liễu Các Chủ đã thoả thuận, đủ để Liễu Các Chủ mua hết đồ vật trên đời này."

"Bệ hạ còn nói, ngài ấy chỉ cần dùng lô đỉnh song tính này để chữa bệnh. Khi khỏi bệnh rồi, nếu Liễu Các Chủ vẫn còn muốn, sẽ cho ngài."

“...... Cho ta sao?”

Liễu Khuê Dao nhướng mày, hắn không còn dựa vào cây cột trên tường nữa, cười nhẹ rồi nhìn chằm chằm về phía Thẩm Chi.

Đối phương nhẹ nhàng gật đầu, "Thật!"

Bộ dạng giả bộ thơ ngây này thật sự rất chướng mắt, ngay cả Liễu Khuê Dao cũng không muốn tiếp tục nhìn nữa.

Trong lòng của hắn trầm tư, bản năng thương nhân nói cho hắn biết đây là việc trăm lợi mà không có một hại, nhưng nghĩ đến Kính Tửu sau này ngoài hắn còn muốn hầu hạ dưới thân nam nhân khác ——

Hừ, cảm giác có chút khó chịu.

Rõ ràng, trước đó hắn còn nói muốn đem cúc hoa của Kính Tửu cho tiểu hoàng đế khai bao.

Bây giờ Liễu Khuê Dao lại chỉ muốn dùng dươиɠ ѵậŧ của chính mình thô bạo chọc vào những nếp uốn hồng hào khít khao.

Hắn còn chưa kịp bắt đầu, Lâm Thời Chiêu liền phái người tới.

Chút khó chịu ấy so sánh với mớ thù lao phong phú mà bản thân mới nhận được......

Liễu Khuê Dao thừa nhận mình quả thật động tâm với điều kiện mà Lâm Thời Chiêu đưa ra.

Thái độ của hắn so với vừa nãy bỗng nhiên tốt hơn không ít, sát khí vốn dĩ ở trên cổ của Thẩm Chi cùng lão thái giám cũng dần biến mất.

Liễu Khuê Dao cười mỉm "Nếu như các ngươi đổi ý lần nữa? Ví dụ như, Lâm Thời Chiêu thao sướиɠ Kính Tửu, sau đó không đồng ý cho ta chuyện này."

"Liễu Các chủ cứ yên tâm đi, dù sao chúng ta về sau còn cần hợp tác."

Đạt được sự ngầm đồng ý của Liễu Khuê Dao, Thẩm Chi nói xong liền đi vào trong nhà, đẩy cửa phòng ra, "Ma Cung cùng phái Tiêu Dao sớm muộn gì cũng sẽ tra được đến Đại Nhạn Quốc, đến lúc đó còn cần Liễu Các chủ hỗ trợ giúp đỡ. Đến lúc đó, hẳn là bệ hạ cũng đã chữa khỏi bệnh, tặng lại cho Liễu Các Chủ giúp bản thân nhẹ nhõm, không phải sao?"

"Dù sao Đại Nhạn Quốc cũng không muốn giữ củ khoai lang bỏng này trong tay. Nếu Liễu Các Chủ nguyện ý tiếp nhận, bệ hạ cao hứng còn không kịp, như thế nào lại đổi ý đâu?"

"Cho nên ——"

Thẩm Chi đang nói thao thao bất tuyệt bỗng nhiên ngừng lại, hắn kinh ngạc nhìn về phía thiếu niên đang ngủ say ở trên giường, chỉ cảm thấy bản thân mình giống như đang nằm mơ

Mái tóc dài đen nhánh, làn da trắng nõn phát sáng, lông mi đen nhánh, sống mũi thẳng cùng với bờ môi màu hồng nhạt.

Ánh nắng ở cửa sổ chiếu vào khuôn mặt trắng như tuyết của thiếu niên, mang đến cho người ta cảm giác thánh khiết.

Thẩm Chi sống mấy ngàn năm, trong suốt một đời dài của hắn, đã từng thấy qua không dưới mấy chục cái lô đỉnh song tính.

Dáng người bọn họ đều xinh đẹp tuyệt sắc, một cái nhăn mày một nụ cười cũng yêu mị mê người, mê hoặc lấy nam nhân, nữ nhân vì bọn họ mà phát cuồng.

Mà kết quả của bọn họ cũng đa số đều rất thảm, không phải bị đυ. cho đến chết, thì chính là trở thành luyến sủng của cường giả, cả đời chịu cảnh cá trong chậu chim trong l*иg, như chim hoàng yến, không thấy được người khác.

Nhưng nhìn đến thiếu niên ở trước mắt, chỉ cảm thấy thuần khiết đến vô hại, cực kỳ đáng yêu.

Cực kỳ giống như con thỏ thử thuốc mà Thẩm Chi nuôi khi còn nhỏ.
« Chương TrướcChương Tiếp »