Chương 111: Cảm thấy có lỗi với đại sư huynh

Nếu đại sư huynh cảm thấy tất cả mọi chuyện đều do y hại sư tôn tẩu hỏa nhập ma, thì y phải làm thế nào?

Nếu thật sự là bởi vì y mà sư tôn xảy ra bất trắc, nếu lỡ như phái Tiêu Dao muốn trừng phạt đại sư huynh, thì y phải làm thế nào?

... Dù sao y cũng phải tính toán mọi chuyện vì đại sư huynh.

Diệp Kính Tửu càng nghĩ càng loạn, sau đó bên tai của y lại truyền tới một tiếng rêи ɾỉ đau đớn của sư tôn.

Diệp Kính Tửu lập tức tỉnh táo trở lại, y nhìn thấy sư tôn đang cau mày thật chặt, mồ hôi lấm tấm trên trán.

Diệp Kính Tửu do dự một chút, sau đó y cầm ống tay áo của mình để lau sạch mồ hôi lạnh trên trán của sư tôn, cuối cùng y nhìn vào sư tôn và thấp giọng nói, "Sư tôn, nếu đệ tử không thần giao với sư tôn, thì sư tôn cũng sẽ trở nên tốt hơn, đúng không?"

Sư tôn không nghe thấy câu hỏi của Diệp Kính Tửu, lúc này chỉ có âm thanh nghẹn ngào đau đớn được phát ra trong cổ họng của hắn.

"Sư tôn ... Người không thể ép đệ tử."

Diệp Kính Tửu nắm chặt tay áo, y cảm thấy mình cực kỳ khó chịu, bẩn thỉu, "Nếu đệ tử tiếp tục thần giao với sư tôn, thì đệ tử sẽ có lỗi với đại sư huynh, người cũng biết rõ đêm đó đệ tử và đại sư huynh đã —— "

Sư tôn đột nhiên phun ra một ngụm máu lớn, máu đen đặc sệt nồng đậm rơi xuống y phục khiến cho người khác bất giác sợ hãi. Gương mặt tuấn tú lạnh lùng của sư tôn dần dần mất đi huyết sắc, nhiệt độ cơ thể lạnh lẽo không khác gì người chết.

Diệp Kính Tửu ngẩn người, không nói nữa.

Diệp Kính Tửu trầm mặc ngồi ở bên cạnh sư tôn, y cúi thấp đầu, tóc dài che khuất gương mặt, khiến cho người khác không thể thấy rõ biểu cảm, dường như y đang đưa ra một quyết định cực kỳ quan trọng.

Một quyết định liên quan đến tương lai của y.

Vào lúc này, Yến Lăng Khanh đã chạy tới nơi ở của bọn họ, sau đó hắn lập tức nhìn thấy tiểu sư đệ của mình đã không còn ở đây, hắn liền biết rằng nhất định là do người giấy của sư tôn làm chuyện xấu.

Yến Lăng Khanh kìm nén sự tức giận và đi tới điện Tĩnh Tu, nhưng hắn lại không nhìn thấy hình dáng của người giấy nhỏ ở trước cửa, lúc này, hắn không hề do dự mà nghiêm mặt đi đến tẩm điện của sư tôn, đúng như dự đoán của hắn, người giấy nhỏ đang canh giữ ở chỗ đó.

Yến Lăng Khanh lạnh lùng chất vấn: "Ngươi đã ép buộc đệ ấy?"

Người giấy nhỏ ngồi trước ngưỡng cửa và lắc chân, "Ta chưa từng ép buộc người khác, tất cả mọi chuyện đều do bản thân các ngươi quyết định."

Yến Lăng Khanh không muốn nói nhảm với người giấy nhỏ, hắn lập tức muốn đá văng cánh cửa và cưỡng ép bước vào tẩm điện, nhưng người giấy nhỏ đã vội vàng kéo hắn lại, "Yến Lăng Khanh, ngươi điên rồi à? Tẩm điện của sư tổ đã được thi hành bí pháp, bây giờ chỉ có một mình Diệp Kính Tửu mới có thể bước vào, người khác bước vào chỉ nhận được một con đường chết!"

"... A, đây mới là lý do tại sao ngươi lại khăng khăng muốn để Kính Tửu đi cứu sư tôn, đúng không."

Yến Lăng Khanh hất người giấy nhỏ ra, người giấy nhỏ được tạo thành một cách vội vàng, tuy là cảnh giới của nó ngang hàng với Yến Lăng Khanh, nhưng bây giờ Yến Lăng Khanh đã mạnh hơn người giấy nhỏ rất nhiều, lúc này, Yến Lăng Khanh lại cương quyết xông vào tẩm điện của sư tôn.