Bạc Dực đứng đó không nhúc nhích, chỉ lạnh lùng nhìn cô.
Ánh mắt đó khiến Trầm Tòng Dung cảm thấy khó chịu toàn thân, nhưng nghĩ đến mọi thứ diễn ra ngay trước mắt, cô đành phải cắn chặt răng mà tiếp tục nói.
"Mẹ nói thừa dịp chúng ta mới kết hôn, tình cảm còn rất tốt, nên sớm sinh một đứa."
"Có con?" Bạc Dực thần sắc khó chịu, nhìn qua Trầm Tòng Dung càng là cảm thấy kỳ quái.
Trầm Tòng Dung bây giờ lúng túng vô cùng, mọi chuyện đã xảy ra vẫn chưa kịp hiểu rõ.
Nhìn thấy Bạc Dực thần sắc kháng cự, Trầm Tòng Dung vội vàng ôm lấy chăn mền đứng lên: "Thôi vậy, anh nếu là chưa muốn có con thì không có vấn đề gì , em đều nghe anh."
"Dù sao chúng ta kết hôn cũng mới có hai tháng, nên dành nhiều thời gian cho nhau một chút."
"Vậy thì ... em đi tắm trước, anh ngủ một giấc đi!"
Trầm Tòng Dung bình tĩnh nói, không đợi Bạc Dực phản ứng, cô đi thẳng vào phòng tắm, đóng sầm cửa lại rồi khóa lại.
Trong phòng ngủ, ánh mắt của Bạc Dực nhìn chằm chằm vào cửa phòng tắm.
Tân hôn?
Thế giới hai người?
Ôm cháu trai?
Bạc Dực lấy điện thoại di động của mình bên cạnh giường và gọi điện thoại.
"Mẹ, mẹ tìm Tòng Dung sao?"
Một giọng nói nhẹ nhàng vang lên: "Gần đây mẹ bận chăm sóc bố con, lâu rồi không gặp Tòng Dung. Có chuyện gì vậy? Con bé lại gây chuyện rồi à rồi à?"
"Không có."
"Con dành thời gian cho Tòng Dung nhiều một chút, con cũng đã kết hôn 3 năm , nên sớm có con đi, đừng như mẹ......"
"Mẹ nói tiếp đi."
"Tòng Dung bên kia mẹ không dám nhiều lời, sợ con bé nhớ tới chuyện thương tâm, con vẫn nên quan tâm con bé một chút."
"Con hiểu rồi."
Bạc Dực cúp điện thoại, rõ ràng trí nhớ của mình không có vấn đề.
Vậy Trầm Tòng Dung có vấn đề......
Bên trong phòng tắm.
Trầm Tòng Dung ngồi phịch xuống bồn cầu, ngửa đầu nhớ lại mọi chuyện đã xảy ra.
Cô ấy đã xuyên vào một cuốn sách, tên là【 bá cuối cùng phúc khí tiểu kiều thê】. Trong tiểu thuyết cô làm đủ trò xấu, ngăn cản nam nữ chính đến với nhau.
Trầm Tòng Dung trong sách sinh ra trong một gia đình giàu có, cha mẹ cô qua đời khi cô còn nhỏ, chú và dì của cô được thừa kế tài sản của gia đình và nhận cô làm con nuôi.Muốn gì được nấy, tính cách của Trầm Tòng Dung kiêu căng, ngạo mạn và thô lỗ.
Sau khi kết hôn với Bạc Dực, cuộc sống của cô ngược lại giống như một góa phụ.
Kết hôn nhiều năm, một ngày nọ tham dự dạ hội, gặp nam chính tiểu thuyết Lịch Cảnh Niên ôn nhu đa tình , vừa gặp đã yêu, vì thế theo tới ngành giải trí. Nhưng Trầm Tòng Dung phát hiện Lịch Cảnh Niên đã có người trong lòng. Sau khi Trầm Tòng Dung biết được, cô ta đã rất tức giận và bắt đầu tiếp tục đàn áp và tẩy chay nữ chính. Cướp kịch bản, chen đại ngôn, kéo người đến phá phách,....tất cả những việc có thể bôi đen nữ chính đều không bỏ qua.Cuối cùng, mọi thứ vỡ lở, danh tiếng của cô bị mất hết, và bị tai nạn xe hơi trước khi bước ra khỏi làng giải trí.
Bây giờ, cô đã trở thành Trầm Tòng Dung.
Trầm Tòng Dung đang mệt mỏi gục đầu xuống...... Đột nhiên đứng lên!
Không đúng!
Trong sách Trầm Tòng Dung gặp phải Lịch Cảnh Niên là hai mươi ba tuổi, cùng Bạc Dực kết hôn 3 năm .Nhưng bây giờ cô ấy chỉ mới hai mươi! Mới vừa cùng Bạc Dực kết hôn!
Mọi thứ đều có thể thay đổi!
Nếu như nàng nhớ không lầm, tác giả miêu tả Bạc Dực vô cùng điển trai, còn có phần hơn cả nam chính. Sau khi li hôn với Trầm Tòng Dung, anh vẫn đối xử không tệ với cô ấy.
Một người chồng tương lai sáng láng như vậy, sao cô ấy đi thích Lịch Cảnh Niên! Coi như không có Bạc Dực, một tiểu thư nhà giàu xinh đẹp tại sao muốn tự xuống giá mình theo đuổi người không thích mình! Trầm Tòng Dung suy nghĩ một lúc, trong nháy mắt tinh thần phấn chấn lên hẳn. Quay người muốn ra khỏi phòng tắm, ánh mắt lơ đãng trông thấy dáng vẻ của mình trong gương , ngây ngẩn cả người.
Đôi mắt đẹp đào hoa, má đào lộ vẻ cười, bộc lộ ra nét quyến rũ xinh đẹp, kiều mị mà yêu diễm.