Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xuyên Thành Thiên Kim Thật, Ở Hoàng Cung Đánh Dấu Bị Đọc Tâm

Chương 2

« Chương TrướcChương Tiếp »
Tống Đường cùng các quý nữ tham gia tuyển tú cùng nhau rời cung.

Quý nữ được chọn quay trở về từ biệt người thân và thu dọn hành lý. Tất nhiên, người không được chọn sẽ trực tiếp về nhà.

Trên đường có người khóc lóc, có người thấp giọng nói chuyện, còn có người chỉ vào quý nữ được chọn chỉ trỏ.

Tống Đường căn bản không quan tâm, nàng chỉ là đang suy nghĩ mà thôi, nàng tựa hồ không biểu hiện quá xuất sắc, vì sao hoàng đế lại chọn nàng?

Vị hoàng đế này chắc chắn có những thói quen và sở thích khác với người thường!

Cô là một vị tướng quân đến từ thời đại Tinh Tế, trong một lần Tinh Tế đại chiến nàng cùng với chiến hạm yêu quý của mình đã bị xé thành từng mảnh.

Không biết tại sao linh hồn của nàng lại rơi xuống đại lục có tên là Đại Uyên Quốc.

Trở thành, lục tiểu thư Tống Liễu Nhi của phủ Tấn Quốc Công.

Nếu nàng là một cô nương quý tộc bình thường thì không sao, nhưng nguyên chủ từ nhỏ đã bị gia tộc coi là người không tốt, bị ném tới thôn trang nuôi dưỡng đến tuổi cập kê.

Nếu không phải hoàng đế trong kinh tuyển tú, các quý nữ vừa đến tuổi đều phải tiến cung tham gia, nguyên chủ cũng sẽ không bị tiếp trở về.

Tống Đường không có ký ức của nguyên chủ. Những điều này tất cả đều do nha hoàn Thanh Nguyệt kể lại.

Nhìn thoáng qua, Tống Đường liền cảm nhận được một ánh mắt xem thường.

Tống Tiêm Vân, con gái nuôi của Tấn Quốc công, cũng chính là Ngũ tiểu thư, lúc trước Tấn Quốc Công phu nhân đuổi nguyên chủ đi, lại đem Tống Tiêm Vân nuôi tại bên người.

Tấn Quốc công phu nhân yêu thương con gái nuôi hơn con gái ruột của mình rất nhiều.

Tống Tiêm Vân hôm nay cũng vào cung tham gia tuyển tú, nhưng không được chọn.

Sau khi đi ra khỏi cung, Tống Tiêm Vân lập tức được đám người hầu của phủ Tấn Quốc công vây quanh, nào là quạt mát, lại đưa nước cho nàng.

Mà bên cạnh Tống Đường chỉ có Thanh Nguyệt là người duy nhất, địa vị của nàng trong phủ có thể nhìn thấy được bằng mắt thường.

Tống Đường chú ý tới đôi mắt đỏ hoe của Thanh Nguyệt, hỏi: "Bọn họ bắt nạt ngươi à?"

Thanh Nguyệt liên tục xua tay: "Không, nô tỳ chỉ lo lắng cho tiểu thư thôi."

Tống Đường nhẹ nhàng vỗ vỗ cánh tay của nàng nói: "Từ giờ trở đi, ngươi sẽ cùng ta vào cung, sẽ không bao giờ bị người của Tấn Quốc công bắt nạt nữa."

"Vào cung?" Thanh Nguyệt tròn mắt kinh ngạc.

"Ừ."

"Các ngươi còn ở nơi đó nói cái gì?" Tống Tiêm Vân tức giận mắng chủ tớ hai người.

Tấn quốc Công chỉ phái một chiếc xe ngựa, Tống Đường phải đi cùng Tống Tiêm Vân.

Sau khi Tống Đường và Thanh Nguyệt lên xe ngựa, Tống Tiêm Vân không chút che giấu trợn mắt nhìn cô.

“Đây là thái độ của ngươi đối với phi tử tương lai của hoàng đế?” Tống Đường lười biếng hỏi.

Tống Tiêm Vân cười lớn: “ngươi nghĩ rằng chỉ cần vào cung là có thể được sủng ái phải không? Cho dù Bệ hạ có hứng thú với ngươi trong một thời gian, ngài ấy cũng sẽ không để một cô gái lớn lên ở nông thôn trở thành sủng phi, đó không phải là làm mất mặt Đại Uyên Quốc sao?"

Tống Đường không nói gì, chỉ tùy ý cử động cổ tay.

Tống Tiêm Vân lập tức nghĩ đến cảnh tượng mấy ma ma trong phủ bị Tống Đường dạy dỗ, nàng không dám nói thêm nữa.

Trong lòng nàng tức giận, không phải là bởi vì nàng lớn lên ở quê mạnh mẽ hơn sao? Hãy xem sau khi vào cung nàng có thể giải quyết vấn đề bằng nắm đấm hay không.

Tống Đường vui vẻ vì được yên tĩnh, đang định nhắm mắt suy nghĩ về tương lai thì một giọng nói trẻ con truyền vào tai nàng.

[Hệ thống sửa chữa chiến hạm tiểu Hạt Mè hiện đã trực tuyến]

[Xin chủ nhân hoàn thành nhiệm vụ thu thập các mảnh vỡ của chiến hạm theo hướng dẫn của hệ thống. Sau khi thu thập hết các mảnh vỡ, hệ thống có thể hoàn thành việc sửa chữa]

[Sau khi chiến hạm được sửa chữa, chủ nhân có thể lựa chọn thay đổi hình dáng cơ thể và sử dụng chiến hạm để quay về thời gian và không gian ban đầu]

Nói đến đây, Tống Đường không còn buồn ngủ nữa.

Trước đây nàng đã sử dụng hệ thống của chiến hạm để giải quyết những vấn đề nhỏ hàng ngày, nhưng không ngờ nó bị nổ thành từng mảnh vẫn có thể sửa chữa được.

"Ta nên làm gì?"

[Rất đơn giản, hệ thống đã phát hiện ra các mảnh vỡ nằm rải rác ở đại Uyên Quốc, chủ nhân chỉ cần hoàn thành hướng dẫn đăng nhập do hệ thống đưa ra và nhanh chóng đến địa điểm tương ứng trong thời gian quy định để hoàn thành việc thu thập mảnh vỡ]

Việc này không khó, nhưng nàng sau này sẽ sớm vào cung, có lẽ không dễ dàng rời khỏi, cho nên nàng nhất định phải thu thập càng sớm càng tốt.

Không đúng, Tấn Quốc Công đối xử khắc nghiệt với nguyên chủ như vậy, con ruột thì sao? Nếu không nàng mang Thanh Nguyệt chạy trốn.

Không tuân theo chiếu chỉ của triều đình. Không biết phủ Tấn Quốc Công sẽ có bao nhiêu cái đầu rơi xuống.

"Các mảnh vỡ nằm ở khu vực nào? Ngươi đã quét chúng chưa?"

[Đã làm rồi!】

Sau vài lần nhắc nhở, bản đồ khu vực mảnh vỡ hiện lên trước mắt Tống Đường.

Trên bản đồ có rất nhiều chấm nhỏ, nhỏ hơn hạt mè. Bây giờ cô cuối cùng cũng hiểu tại sao người trợ lý lại tự gọi mình là "tiểu Hạt Mè".

Khu vực tập trung nhiều hạt mè nhất lại chính là hoàng cung của Vương quốc Đại Uyên Quốc.

Được rồi, có vẻ như chúng ta phải vào cung.
« Chương TrướcChương Tiếp »