Chương 21.2

Nhận túi nhỏ trong tay đối phương , Diệp Y vội vàng mở hộp ra bên trong hộp là một chiếc đồng hồ màu đen lập tức đập vào tầm mắt, mặc dù cô không biết có đẹp hay không nhưng chất lượng nhất định là phi thường tốt, nói đùa, hơn 500 vạn đấy!

“Thế nào, còn không đem tiểu thịt tươi của cậu cầm trong tay?” Lý Cầm Cầm kéo ghế ngồi ở bên cạnh cô, ánh mắt lại rơi ở trên người Lục Trần đang tại chỉnh trang .

Cất kỹ đồ vật, Diệp Y rất sợ đυ.ng, nghe vậy nhịn không được cho cô ấy một cái ánh mắt khác thường, “có thể đứng đắn một chút hay không, mình và Lục Trần không có gì, anh ấy chỉ là thần tượng của mình mà thôi.”

Lý Cầm Cầm cũng là vòng tay lên sâu xa nói: “ cậu chẳng lẽ chưa nghe qua một câu nói? Không muốn ngủ thần tượng fan hâm mộ cũng không phải fan hâm mộ tốt.”

Diệp Y: “......”

“ một người keo kiệt như cậu vậy mà mua đồng hồ mắc như vậy cho anh ta còn nói không có gì?” Lý Cầm Cầm liếc có một cái .

Nhìn chung quanh một cái, Diệp Y lập tức kéo cánh tay cô ấy nghiêm trang nói: “ai nói mình là đưa cho anh ta, ngày mai sinh nhật Phó Cẩn Sinh, mình mua tặng anh ta ”

Vốn là cô cũng không cố gắng nghe ngóng nhưng trợ lý Lưu lần trước cố ý nói với cô, tuy cô có chút keo nhưng vị hôn phu đối với cô tốt như vậy, còn mang cô đi xem bệnh mặc dù người ta có thể không quan tâm quà của cô, nhưng cô cảm thấy mình phải biểu hiện là mình ghi nhớ ân tình này.

Mắt Lý Cầm Cầm trừng lớn , cả người cứng nhắc bộ dáng bất khả tư nghị.

Đếnlúc đạodiễn hô bắt đầu, Diệp Y mới đem đồ vật ở trên tay nàng cất kỹ, đi quay nốt cảnh quay cuối của mình.

Có thể là tất cả mọi người chờ kịp đóngmáy, mấy cảnh cuối cùng phát huy đều rất tốt , cứ vậy qua,,nhà sản xuất mời cơm nhưng Diệp Y cũng không muốn đi, mà ra xe bảo mẫu đổi quần áo, cô thề về sau tuyệt đối không quay phim hànhđộng, ngầu thì ngầu thật nhưng có thể đem người mệt mỏi gần chết.

Lý Cầm Cầm hiển nhiên đã tiêu hóa xong hung hăng đuổi theo cô phát tiết.

“Cậu khi nào thì có quan hệ tốt với Phó Cẩn Sinh như vậy? Cậu không phải rõ ràng quyết tâm không liên quan tới anhta sao!”

Lý Cầm Cầm bộ dạng phát hiện chân tướng ,như ngũ lôi oanh đỉnh nhìn lên bầu trời, quá trình xuất sắc như vậy , xú nha đầu này lại còn không nói với cô một chữ!

Đứng bên cạnh xe bảo mẫu, Diệp Y cho Lý Cầm Cầm một cái ánh mắt khác thường, “ Mình không có bản sự kia, chỉ là trả anh ta một cái nhân tình mà thôi, cậu cảm thấy nhân người ta sẽ vừa ý một kẻ sắp chết như mình?”

Chỉ có đồ ngốc mới có thể thích một người sắp chết.

“ Cậu sợ cái này sợ cái kia, tiểu thịt tươi không chịu lên, Phó Cẩn Sinh thì sợ đầu sợ đuôi, theo mình ai cũng mạnh hơn cậu, ai sẽ cùng cậu một cái người sắp chết tính toán?” Lý Cầm Cầm tiến lên ôm lấy cổ cô, âm dương quái khí cười nói: “nói không chừng lấy dương bổ âm đối bệnh của cậu có chỗ tốt.”

“Đi ra đi ra.”

Diệp Y lập tức đem cô ấy đẩy ra, một người cầm di động đi tới bên kia xe, cô muốn gọi điện cho vị hôn phu của cô, nói thế nào cũng phải đem đồ vật tặng ra ngoài.

Lý Cầm Cầm tựa ở trên cửa xe, chậm rãi đeo kính lên, cười híp mắt nhìn người bên kia gọi điện thoại .

Điện thoại vang lên chừng mấy tiếng người bên kia lập tức truyền đến một giọng nam trầm thấp , “Diệp tiểu thư?”

Nói với mình không cần khẩn trương, Diệp Y hít thở sâu , cổ vũ chínhmình nhìn lênbầu trời nói: “cái đó..... Tôi nghe nói ngày mai là sinh nhật anh, cho nên...... Cho nên có quà tặng anh, anh..... Có thời gian không?”

Cô thề, cô tuyệt đối không có ý nghĩ xấu gì, chỉ là muốn đem đồ tặng thôi.

Đầu bên kia điện thoại trầm mặc hồi lâu, giây lát mới truyền đến một giọng nam nhàn nhạt “chắc có.”

Trong văn phòng lớnnhư vậy, thư ký cầm mấy phần văn kiện đứng ở đó, nghe vậy nhịn không được lên tiếng nhắc nhở một câu, “ Phó tổng, ngài ngày mai có hai cái bữa tiệc.”

Người đàn ông nhàn nhạt nhìn cô ấy ,thư ký phía sau lưng lành lạnh, lập tức cúi đầu xuống không nói thêm gì nữa.

“Vậy thì quá tốt rồi, ngày mai tôi trực tiếp đem đồ đưa đến nhà anh nhé ” Diệp Y cầm điện thoại vội vàng nói: “vậy anh làm việc trước, tôi không quấy rầy nữa.”

Nói xong, cô liền cúp điện thoại, chỉ cảm thấy vị hôn phu của cô tuyệt đối là người dễ nói chuyện nhất , nào có bên ngoài truyền khó nghe như vậy, những người kia đúng là ghen ghét .Trần trụi ghen ghét.

“Nói muốn mời cậu ăn cơm , chút nữa có rảnh không?”

Chẳng biết lúc nào Lục Trần đổi quần áo bỗng nhiên đi tới, anh ta đội chiếc mũ đen, che khuất nửa gương mặt, có thể cặp mắt kia gắn chặt vào người cô .

Diệp Y nghe vậy ngơ ngác sờ soạng tóc mai, ánh mắt lơ lửng không cố định, lần này gặp, cô cũng không thể phân biệt đối phương là đơn thuần xem cô là bạn hay lđối với nàng có ý , cô cũng nói cô có bệnh, đối phương lại còn không tránh hiềm nghi?

Lý Cầm Cầm đứng ở đó vừa cho một thủ thế cố gắng Diệp Y nhướng mày, chỉ có thể nhìn người trước mắt nói khẽ: “tôi..... tôi chút nữa có hẹn bạn không thì...... Lần sau nhé?”

Người đại diện của Lục Trần đứng cách đó không xa gương mặt phức tạp, cũng không biết là ai mới bắt đầu thề son sắt nói không bán mình, bây giờ còn không phải chủ động đưa tới, hắn liền nói nào có người đàn ông nào không thích cô gái xinh đẹp

“Tôi biết em ý là gì.”

Lục Trần tiến lên một bước, bỗng nhiên đưa tay giữ chặt cánh tay mảnh khảnh của cô, ánh mắt tĩnh mịch, “nếu như nói kết cục là xấu , sẽ không đi con đường này, vậy đời này tôi hẳn là từ bỏ nhiều thứ.