Chương 20.2

Diệp Y liền sợ phiền phức người khác, thấy đối phương không còn chấp nhất, cô cũng thở phào một hơi, chắc là có việc thật ,chưa nói mấy câu Phó Cẩn Sinh đã đi rồi nhưng dù là có việc gấp, anh nhìn cũng rất chỉnh tề, Diệp Y cảm thấy người như vậy do đại gia tộc bồi dưỡng ra đương nhiên, một ít cặn bã không tính.

Ăn sáng xong cô cùng trợ lý Lưu phụ cung tế đường, vốn muốn cùng đối phương hỏi thăm một chút tình hình Phó gia trợ lý Lưu phụ tá nhìn bề ngoài hòa khí, miệng dùng thuổng sắt đều không cạy ra, trơn như cá trạch.

Đợi đến nơi vẫn như cũ đứng xếp hàng, Diệp Y đương nhiên không cần xếp hàng, xem như khách VIP trực tiếp tiến vào phòng trong, không bao lâu con gái Viên lão tiên sinh ra châm cứu cho cô, nhìn đống kim như rừng kia cô lại cảm thấy rằng.

Cởϊ qυầи áo ra nằm trên giường, cô vốn cho rằng sẽ rất đau, bất quá chỉ cảm giác như kiến bò ở trên lưng , gọi cho Trần Viện đến đón mình, châm cứu nửa tiếng mới xong.

“Về sau mỗi tuần Diệp tiểu thư tới một lần là được rồi, bình thường chú ý làm việc và nghỉ ngơi thời gian, tốt nhất đừng thức đêm, hoặc quá độ mệt nhọc.”

Sửa quần áo ngay ngắn, Diệp Y nghe vậy tự nhiên là gật gật đầu, “làm phiền cô.”

Sau khi châm cứu cô cảm giác giống như đi đường đều nhẹ nhàng không ít, thần thanh khí sảng, ra khỏi phòng Trần Viện đã chờ ở bên ngoài gặp.

Thấy cô muốn tự về, trợ lý Lưu cũng không kiên quyết muốn đưa nàng, “vậy tôi đi trước , Diệp tiểu thư nhớ kỹ uống thuốc.”

“Tôi biết.” Diệp Y cũng khách khí cùng Chào anh ta.

Sau đó cùng Trần Viện lên xe, thẳng đến xe rời đi, Trần Viện mới nhịn không được hỏi một câu, “đây là......”

Xé vỏ kẹo, cắn kẹo que, Diệp Y từ từ nhắm hai mắt nói khẽ: “ trợ lý vị hôn phu của em, đúng, ngày mai em còn phải đi quay mấy cảnh, đến lúc đó ra trailer hoặc cảnh chiếu trước gì đó, chị nhất định muốn nhớ kỹ lấy cho em xem trước một chút, đừng đem những cảnh không ra gì đi chiếu. ”

Cô xem nhiều tin tức như vậy, cảnh đẹp cắt để cảnh xấu để câu , giờ có cái đặc quyền này , chắc chắn được bản thân giữ cho mình.

Ngược lại Trần Viện rõ ràng chỉ chú ý tới câu đầu tiên của cô, chính xác hơn là nghe nói qua Vị Đại Tiểu thư này có một vị hôn phu, hình như là người thừa kế của tập đoàn Nguyên Hoa nhưng nghe nói đã từ hôn, xem ra không phải!

Đè kinh ngạc trong lòng xuống ,chị lập tức trả lời: “tôi biết, mặt khácbiệt thự mới bên kia đã sửa sang lại, Tiểu thư tùy thời cũng có thể qua đi.”

“Vậy tốt rồi.” Diệp Y Nhất bên cạnh nghịch di động, thuận miệng nói: “ em bây giờ trở về thu dọn đồ đạc, cũng không cần mang gì, dọn một lần hẳn là có thể toàn bộ mang đi.”

Thuận tiện lấy thêm ít tiền tới, coi như quyên ra ngoài, cũng không thể tiện nghi cho đứacon riêngkia!

Về đến nhà, để Trần Viện ở phòng khách đợi cô, Diệp Y đang chuẩn bị đi lên lầu thu dọn đồ đạc, lại nhìn thấy Lý a di từ phòng bếp đi ra bộ dạng muốn nói lại thôi dường như không nghĩ tới cô sẽ trở về.

“Ba của cháu đâu?” Cô bỗng quét mắt nhìn đôi giày cao gót không phải của mình ở cửa.

Lý a di ấp úng nửa ngày cũng không nói ra một cái chữ tới, Diệp Y dứt khoát chính mình lên lầu, một đường đi tới cửa phòng ba cô, còn không có gõ cửa liền nghe được bên trong truyền đến đủ loại âm thanh “ừ a a”

Trong phút chốc cô giơ tay lên không biết có lên gõ cửa hay không.

Cô còn chưa dọn đi, ba cô đã đem người mang về đây cũng quá không đem cô để trong mắt!

Hít một hơi thật sâu, cô trực tiếp đưa tay gõ cửa hai cái, bên âm thanh bên trong mới dần dần an tĩnh lại, không bao lâu, cửa phòng bị đẩy ra, chỉ thấy ba cô Âu phục tiêu sái đi ra, lại cấp tốc đóng cửa lại, có thể Diệp Y vẫn là thấy được bên trong nằm trên giường là một người phụ nữ, lại là Ninh Tư cầm giải ở nước ngoài, dù sao cũng là đại hoa của phái thực lực, phim gì mà không nhận được? Sao lại còn muốn cùng lão nam nhân như ba cô trộn lẫn không cảm thấy biệt khuất sao?

“Ba ba chỉ là gặp dịp thì chơi, con không cần để ở trong lòng.” Diệp Vĩ Minh ho nhẹ một tiếng, cũng không cảm thấy lúng túng, trực tiếp đi xuống lầu đi .

Diệp Y mắt nhìn phía sau cửa, chỉ có thể chậm rãi theo sau, ngữ khí yếu ớt, “ con ngược lại hy vọng ngài có thể tìm được tình yêu đích thực , ba cứ loạn chơi khó trách ông tức giận.”

Nghe được cô nói vậy, Diệp Vĩ Minh cảm thấy mất mặt, dứt khoát đổi một chủ đề, “ hôm qua con vì sao không về nhà ?”

“Chủ tịch.”

Nhìn thấy hắn xuống, Trần Viện Dã lập tức thức thời đi ra.

Ngồi ở trên ghế sa lon, Diệp Y ôm gối ôm miễn cưỡng mắt liếc đối phương, “người bây giờ mới nhớ tới con hôm qua không có về nhà?”

Nghe vậy Diệp Vĩ Minh lại tằng hắng ho khan một tiếng, trước đây con gái cũng thường xuyên không về nhà, hơn nữa bên cạnh đều có Trần Viện đi theo, cho nên ông không nghĩ nhiều, vốn cho rằng cô là đi quay phim . Ai ngờ cô đột nhiên trở về.

Nhận nước trái cây Lý a di đưa Diệp Y uống một ngụm, đột nhiên cảm thấy không biết mình cùng Phó Cẩn Sinh quan hệ tốt có ảnh hưởng gì không, nghĩ tới đây cô nói khẽ: “ con đi Phó gia.”