Chương 30: Học giả bí mật —— Tần Tranh

Anh nhưng không muốn bị ông nội xem thường, càng không muốn bị Hoắc Đình Sâm đánh bại...

Hoắc Đình Sâm người này như thế nào từ nhỏ đến lớn đều khiến người ta ghét như vậy a, từ nhỏ anh ta chính là đứa trẻ ngoan trong miệng những người lớn, không chỉ có thành tích xuất sắc còn âm nhạc a thể dục vận động a cái gì cũng biết, quả thực là mười hạng toàn năng, là đồ tồi siêu cấp vô địch trong mắt những đứa trẻ khác!!

Nhưng đối với những thiếu nữ đang trong độ tuổi dậy thì mà nói, kiểu người như anh có lực sát thương vô cùng lớn! Có thể so sánh với một giáo thảo vận động như mình ( tự phong )!

Nhưng chỉ có anh biết, cô gái duy nhất mà Hoắc Đình Sâm thích từ nhỏ đến lớn chính là con gái út của bảo mẫu nhà mình, cũng chính là Bạch Giản!

Hoắc Đình Sâm, Bạch Giản cùng anh đều học cùng một trường trung học, cho nên anh biết Bạch Giản.

Thực sự thì ngay từ đầu anh cũng không dám tin tưởng, cho đến khi có một lần anh mới vừa chơi xong bóng rổ chuẩn bị về nhà, bởi vì lúc ấy ba mẹ của anh đang mâu thuẫn chuyện ly hôn, cho nên căn bản là không ai quản anh, mỗi lần tan học anh thường tự mình một người đi trở về nhà.

Kết quả là vừa mới đi được một đoạn đường trời liền đổ mưa to, anh nghĩ đôi giày bóng rổ mới mua của mình tuyệt không thể bị ướt mưa, rơi vào đường cùng, anh quyết định nhanh chóng trở lại lớp học để thay một đôi giày, sau đó tùy tiện tìm mượn ô của một người nào đó.

Nhưng anh còn chưa đi đến lớp học của mình, lại gặp được Hoắc Đình Sâm cùng con gái út của bảo mẫu nhà anh ta ở lớp học của bọn họ lôi lôi kéo kéo, nói thật, còn gái út của bảo mẫu nhà Hoắc Đình Sâm thực sự lớn lên đẹp, tuy rằng hoàn cảnh nghèo khó, nhưng trung học cũng có không ít chàng trai thích cô.

Không biết Hoắc Đình Sâm vì cái gì lại cùng cô nảy ra tranh chấp, rồi lại cãi nhau, cuối cùng anh nghe thấy Hoắc Đình Sâm nói một câu: "Bạch Giản, cậu rõ ràng biết tôi thích cậu ..."

Anh khϊếp sợ rất nhiều nhưng vẫn không quên chạy nhanh trốn đi, giày gì đó cũng không quan trọng, anh đã biết được một bí mật động trời!

Vốn dĩ anh muốn thông báo khắp nơi, nhưng sợ hãi Hoắc Đình Sâm gài bẫy anh, anh liền chuẩn bị nắm lấy cái nhược điểm này sau đó chậm rãi thu thập một ít bằng chứng, chuẩn bị dùng để uy hϊếp anh ta trong tương lai.

Nhưng không bao lâu, trong kỳ nghỉ hè của năm thứ hai trung học, con gái út của người bảo mẫu kia đã chuyển đi, hình như là ra nước ngoài, chắc có lẽ là nhà họ Hoắc tài trợ, chuyện này liền không giải quyết được gì.

Lúc sau, Hoắc Đình Sâm không bao giờ động đến những người phụ nữ khác. Anh không chết tâm, cũng đưa đi qua rất nhiều phụ nữ, loại hình nào đều có đủ, thậm chí cũng có lớn lên trông cùng Bạch Giản khá giống, nhưng Hoắc Đình Sâm chính là Hoắc Đình Sâm, cấm dục giống như một hòa thượng.

Nhưng khoảng thời gian trước anh đột nhiên nhận được một tin tức nói Hoắc Đình Sâm có tình một đêm với một người phụ nữ gọi là Trầm Thư, đây thật đúng là xe đến trước núi chắc chắn sẽ có đường a, trời đã cho anh một cơ hội tuyệt vời để anh hạ bệ Hoắc Đình Sâm a, anh làm sao có thể bỏ lỡ.

Rốt cuộc anh đã hứa với ông nội rằng nhất định sẽ lấy được mảnh đất ở thôn Tích Viễn kia, nếu không anh thật sự sẽ phải kết hôn với người phụ nữ điên của nhà họ Tiêu kia, về sau sẽ không bao giờ có thể trái ôm phải ấp nữa.

Nhưng bởi vì ông nội nghi ngờ anh không muốn tiến bộ thêm, thu lại quyền quản lý của anh, còn cảnh cáo nhóm bạn bè xấu của anh không được giúp đỡ, cho nên dẫn tới anh phải bỏ ra số tiền lớn để cầu ông nội nói với bà nội mới có thể lấy được tài khoản WeChat của Trầm Thư.

Hiện tại như thế rất tốt, có WeChat cũng không có chỗ dùng.

Anh không cam lòng gửi cho Trầm Thư một câu “Cô có bạn trai chưa” làm giãy giụa hô hấp cuối cùng, anh thật sự rất muốn biết, làm anh chết cũng được chết một cách thoải mái chút đi.

Sau khi Trầm Thư chậm rãi tinh tế chăm sóc da xong, liền gửi WeChat cho Lâm Việt mấy câu làm nũng, tán gẫu đến rất vui, hoàn toàn không đếm xỉa tới Tần Tranh. Chờ khi trở lại giao diện chính của wx, mới phát hiện Zachary thế nhưng hỏi cô có bạn trai hay không????

Cô lập tức kết luận rằng mình chắc chắn là gặp phải quấy rối tìиɧ ɖu͙© nơi làm việc, trách không được người thông báo tuyển dụng của tập đoàn QZ này cứ vội vàng như vậy muốn cho cô đi phỏng vấn, chắc chắn là ỷ vào mình có một chút quyền lợi nhỏ, muốn sử dụng tiềm quy tắc, chuyên môn dụ dỗ phụ nữ độc thân mới vừa tiến vào xã hội.

Đợt thao tác này cô quá quen thuộc, vì thế ngựa quen đường cũ trả lời nói: Đã ly hôn, có hai con, không nhà không xe, chồng cũ nợ nần, ba thẻ tín dụng đã quá hạn, chỉ suy xét 180+ đẹp trai có tiền cơ bụng tám múi.

(*180: có nghĩa là cái ấy ấy...dài...tự hiểu...)

Tần Tranh nhìn thấy cô cuối cùng cũng trả lời, vốn dĩ mừng rỡ như điên, nhưng chờ đến sau khi nhìn thấy nội dung đã khϊếp sợ đến nói không nên lời một câu.

Anh dù như thế nào cũng chưa từng nghĩ đến Trầm Thư thế nhưng là một người phụ nữ đã ly hôn?? Còn có hai đứa bé?? Còn thiếu nợ?? Cô đây TM là một bước nhảy thần tiên a!! Chờ đã....

Cô là như thế nào có thể làm được một bước nhảy thần tiên cùng lúc với Hoắc Đình Sâm và Lâm Việt... Cũng quá lợi hại đi! Trách không được coi thường lời mời làm việc của tập đoàn nhà mình đâu. Không đúng, chẳng lẽ nói hai đứa bé kia đều không phải là con của chồng cũ, nếu một đứa là của Hoắc Đình Sâm, một đứa là của Lâm Việt, chuyện này cũng quá kí©h thí©ɧ đi....

Được, chỉ còn một biện pháp cuối cùng! Hi. Sinh. Chính. Mình!

Mấy điều kiện mà Trầm Thư đưa ra kia anh tự nhận là mình vô cùng phù hợp, chỉ cần anh lừa gạt thêm một chút, cô nhất định sẽ cắn câu!

————————

Thư Tử: Anh bạn nhỏ này theo tôi giải Nobel văn học không ai khác chính là của anh, thử hỏi xem trên đời này có vị nhà văn nào có sức tưởng tượng phong phú như anh...

Hoa hồng đen có gai: Tôi giống như lại biết được một bí mật động trời nào đó tại sao luôn là để tôi một người trên lưng gánh nặng nhiều như vậy a!