Chương 28: Thư Thư độc nhất vô nhị

Lâm Việt căn bản không nghĩ tới Tần tranh sẽ bắt lấy cánh tay Trầm Thư, cau mày đem hai người vốn đang lôi kéo tách ra, sau đó ôm bả vai Trầm Thư dựa vào trong lòng ngực của mình, đối với Tần Tranh lạnh lùng nói: “Tiểu Tần tổng sợ là nhận nhầm người, đây là bạn gái của tôi —— Trầm Thư.”

Những người biết đến Lâm Việt đều biết, tuy rằng bạn nữ của anh ta hận không thể mỗi ngày đổi một người, nhưng anh ta không bao giờ thừa nhận người phụ nữ nào là bạn gái của anh ta.

Tần Tranh khϊếp sợ nhìn người phụ nữ nho nhỏ trước mắt này, sau đó thật cẩn thận đánh giá trên dưới, ừm, eo nhỏ mông vểnh, ngực còn lớn, lớn lên lại thanh thuần như vậy, người đàn ông nào có thể cầm lòng được a.

Chỉ là, trông cùng Bạch Giản cũng là quá giống.

Người phụ nữ đột nhiên đi vào đó sau khi thấy Tần Tranh nhìn chằm chằm người phụ nữ khác đánh giá trên dưới, hận không thể tiến lên xé nát mặt Trầm Thư, nghĩ người phụ nữ này quả nhiên là hồ ly tinh, thật sẽ quyến rũ người.

“Tần Tranh! Anh đang làm gì! Anh quen người phụ nữ này a!” Người phụ nữ kia lôi kéo Tần Tranh, trừng mắt Trầm Thư phẫn nộ nói.

Tần Tranh nhìn thấy tình cảnh xấu hổ này giống như khó có thể cứu vãn, chỉ có thể ôm lại người phụ nữ kia, cười ha ha: " Để ông chủ Lâm chê cười, mắt tôi vụng về! Mắt vụng về!”

“Tiểu Tần tổng hôm nay thật là làm tôi lau mắt mà nhìn, xem ra tôi thực sự không cần lo lắng việc tư của cậu, nhưng tôi như thế nào nhớ rõ nhà họ Tần luôn có ý làm cậu đính hôn với con gái nhà họ Tiêu a?” Lâm Việt xem người phụ nữ trong lòng ngực Tần Tranh, tràn đầy ghét bỏ nhíu nhíu mày.

Quả nhiên người phụ nữ trong lòng ngực Tần Tranh vừa nghe đến Tần Tranh lập tức muốn đính hôn, lập tức lớn tiếng nháo lên.

Lâm Việt đều không muốn nhiều bố thí liếc mắt một cái, lôi kéo Trầm Thư liền đi ra ngoài.

Mới vừa đi ra cửa rạp chiếu phim, Lâm Việt đột nhiên hôn hôn mặt Trầm Thư, sau đó nâng mặt Trầm Thư lên nói: “Đừng nghe tên không quan trọng kia nói bừa, Thư Thư là độc nhất vô nhị.”

Trầm Thư bị ánh mắt nóng cháy của Lâm Việt nhìn chằm chằm có chút thẹn thùng, dùng tay nhỏ đẩy anh ra, sau đó đỏ mặt: “Lâm heo heo anh nói cái gì, em đương nhiên là độc nhất vô nhị!”

Lâm Việt lái xe đưa Trầm Thư trở về nhà, tới dưới lầu, cô bảo anh nhanh chóng trở về nghỉ ngơi, nhưng Lâm Việt một hai phải đưa cô đến trên lầu .

Cái chung cư này thật sự là quá nát lại vừa nhỏ. Trong đầu Lâm Việt đột nhiên xuất hiện ý tưởng này, bạn gái của Lâm Việt anh sao có thể sống ở nơi như này?

Chờ đưa đến cửa nhà, Lâm Việt ôm chặt Trầm Thư, nghiêm túc nói: “Thư Thư, anh có một căn nhà để trống, là mấy năm trước mới mua, lớn hơn chỗ này một chút, em có muốn suy xét dọn qua hay không."

Trầm Thư thật ra cũng không muốn đổi nơi ở, bởi vì cô cảm thấy nơi này bị nguyên chủ làm đến thực ấm áp, hơn nữa một người cô ở, chung cư này không lớn không nhỏ, đối với cô mà nói vừa vặn tốt.

Nhưng Trầm Thư biết Lâm Việt chỉ là muốn quan tâm đến mình, cho nên cũng không nghĩ làm anh mất mặt, chỉ có thể tạm thời đồng ý đi xem, đến lúc đó lại tìm lý do nào đó qua loa lấy lệ cho qua.

Lâm Việt thấy cô buông lỏng, nội tâm đã vui vẻ đến đang phân tích nên chọn căn nhà nào thích hợp nhất để hai người bọn họ cùng nhau chung sống.

Mà ở rạp chiếu phim lại là một cảnh tượng khác, thẳng đến Tần Tranh đưa thẻ đen cho người phụ nữ kia, mới thật vất vả thoát khỏi sự làm phiền của cô ta, vừa mới yên tĩnh lại, Tần Tranh mới kịp phản ứng cô gái tên Trầm Thư này dường như anh đã điều tra qua, hình như là người phụ nữ tình một đêm cùng Hoắc Đình Sâm??? Khi anh vừa mới biết đến còn đặc biệt đăng ký một tài khoản nhỏ giả bộ mình là người thông báo tuyển dụng, gửi thêm bạn tốt cho Trầm Thư.

Anh bị ý nghĩ của mình làm hoảng sợ, rốt cuộc Lâm Việt nói đây là bạn gái anh ta nhưng người phụ nữ này lớn lên lại cùng Bạch Giản giống nhau như đúc, lại gọi là Trầm Thư.

Anh giống như lại phát hiện một bí mật động trời.

—————————

Không chủ yếu tiểu Tần tổng: Tôi giống như phát hiện ra một bí mật động trời có thể hay không bị liên hợp gϊếŧ chết

Thư Tử: TMD thì ra anh chính ra hoa hồng đen có gai!