Chương 20: Màn dạo đầu thang máy play

Hoắc Đình nhìn đến người trước mặt thật sự là người phụ nữ mà anh suy nghĩ trong lòng kia, không phải đang nằm mơ, thật sự là cô, trong ánh mắt đã để lộ ra đè ép không được du͙© vọиɠ khống chế, thật sự hận không thể đem người nhìn chằm chằm xuyên qua, sau đó chặt chẽ nắm ở trong lòng bàn tay.

Trầm Thư đang ở cùng Hà Nhất tình cảm mãnh liệt tranh cãi, kết quả vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy được Hoắc Đình Sâm xuất hiện ở trước mặt, đột nhiên có một loại cảm giác xấu hổ không trang điểm ăn mặc lôi thôi lếch thếch xuống lầu ném rác lại ngẫu nhiên gặp được ngày thường liền tính tỉ mỉ trang điểm cũng gặp không được nam thần.

Anh nhìn lướt qua Hà Nhất, giả vờ không chút để ý làm Hà Nhất đi trước xử lý chuyện khác, sau đó đợi lát nữa để cậu ta tự mình đi văn phòng cùng chính mình giải thích chuyện này rốt cuộc là như thế nào.

Tiếp theo liền đem ánh mắt chuyển sang Trầm Thư, dừng lại ở trên mặt cô. Hôm nay cô vì muốn gặp mình mà còn đặc biệt trang điểm nhẹ, rất hợp với bộ quần áo cô mặc hôm nay, không tệ, anh thực vừa lòng.

"Không biết Trầm tiểu thư cùng trợ lý của tôi đã cãi nhau vì chuyện gì, nhưng là Trầm tiểu thư có lẽ cũng biết, công ty chúng tôi về lĩnh vực thưa kiện còn chưa từng thua qua.” Hoắc Đình Sâm vẫn như cũ dùng lời nói hùng hổ doạ người cùng với dáng vẻ cao cao tại thượng kia.

Trầm Thư trong lòng rất là không lời để nói, cô chỉ là tới đây để nhận lời mời, cô lại không có vi phạm pháp luật, vì cái gì một người hai người đều đến nói với cô mấy câu không thể hiểu được.

Trầm Thư căn bản không muốn giải thích, xoay người liền đi, nội tâm oán giận nghĩ đây là cái nhiệm vụ hỏng gì a, thật không muốn làm.

Bởi vì Trầm Thư có chút mù đường, hơn nữa vừa rồi tức giận đến đầu óc choáng váng, cho nên cô căn bản không biết mình đi tới nơi nào. Cũng may đột nhiên ở chỗ rẽ nhìn đến một cái thằng máy độc lập, tuy rằng có chút kỳ lạ, nhưng là nghĩ đi xuống dưới trước lại nói sau. Chính là đợi một lúc, thang máy giống như cũng không có ý định sẽ mở ra, tâm trạng của cô càng thêm buồn bực.

Đột nhiên cảm giác phía sau có người đi tới phía cô, cô vừa mới chuẩn bị quay đầu, đã bị kéo vào một vòng tay to rộng mang theo nhàn nhạt mùi thơm của gỗ. Mùi hương gỗ này thật sự là quá quen thuộc, buổi tối ngày đó mồ hôi của anh dường như cũng có chứa chút mùi hương này.

Hoắc Đình Sâm mới đầu căn bản không nghĩ tới cô sẽ quay đầu liền đi, anh vốn cũng không phải người có tính tình tốt gì, nhưng nghĩ lại Trầm Thư hôm nay đặc biệt tỉ mỉ trang điểm để đến đây tìm anh, liền cố gắng nhịn một chút đi. Sau đó anh đi đến lối vào thang máy công cộng nhưng lại phát hiện cô cũng không ở, gọi điện thoại hỏi văn phòng giám sát, mới biết được cô đã đi đến lối vào thang máy này.

“Như thế nào mới mấy ngày không gặp, tính tình lại tăng lên rồi." Giọng nói quen thuộc của Hoắc Đình Sâm vang lên trên đỉnh đầu.

Trầm Thư định thần lại, muốn từ trong lòng ngực anh tránh thoát, lại bị Hoắc Đình Sâm ôm càng thêm chặt.

“Hoắc tổng, tuy rằng ở đây là công ty của anh, nhưng là anh lôi lôi kéo kéo như vậy thì có chút khó coi đi." Trầm Thư cố ý nói ra rất khó nghe, nhưng đối với Hoắc Đình Sâm cô lại giống như là một con mèo con đang xù lông.

Anh đưa một bàn tay ôm lấy eo Trầm Thư, một bàn tay sờ sờ đầu Trầm Thư nói: “Thật đáng yêu.”

??Nơi nào đáng yêu?? Trong đầu Trầm Thư có một vạn cái dấu chấm hỏi rít gào mà qua, trong lòng âm thầm nghi ngờ tinh thần Hoắc Đình Sâm khả năng có chút thất thường... Cô nghĩ không thể lại cùng một người không quá bình thường dây dưa ở bên nhau, nhưng lại không thể tránh thoát được, chỉ có thể yếu ớt nhắc nhở: “Hoắc tổng, tôi muốn đến thang máy đi xuống.”

Hoắc Đình Sâm không nói gì, một bàn tay nắm lấy tay nhỏ của cô, một cái tay khác dùng ngón trỏ ấn vào khu vực cảm biến ở phía trên nút tháng máy, thang máy ngay lập tức mở ra.

Trầm Thư càng thêm chấn kinh rồi, cô chỉ từng thấy qua thang máy yêu cầu quẹt thẻ, còn chưa từng gặp qua thang máy yêu cầu xác thực dấu vân tay.

Hoắc Đình Sâm biết cô chắc chắn rất khϊếp sợ, lôi kéo người vào thang máy, chậm rãi giải thích nói: “Cái thang máy này chỉ có người chức vụ cao trong công ty mới sử dụng được, cho nên là dùng vân tay mới được vào.”

—————————

Chó Hoắc: Vợ tôi thật đáng yêu!!

Thư Tử: Tôi đề nghị anh nên đi khoa thần kinh kiểm tra một chút, có chứng ảo tưởng anh em