Tống Dương nghe âm thanh truyền đến, theo bản năng ngẩng đầu, thẳng tắp nhìn thẳng ngón trỏ Lý Cẩn Ngọc, đầu ngón tay rõ ràng chỉ y. Tống Dương ngơ ngác nâng một ngón tay, chỉ về phía mình, vẻ mặt nghi hoặc.
【 a? Ta sao? 】
Lý Cẩn Ngọc gật đầu: “Chọn ngươi.”
Tống Dương quá mức ngây người, không phát hiện Lý Cẩn Ngọc đang trả lời câu hỏi trong lòng y.
Lý Cẩn Ngọc bồi thêm một câu: “Đi thu thập hành lý, sáng mai xuất phát.”
【 ( thô tục ) ta không muốn đi ( thô tục ). 】
Quân vô hí ngôn, tuy không tình nguyện, Tống Dương chỉ biết trong lòng điên cuồng chửi bới không còn cách nào khác.
“Tạ bệ hạ.”
Tống Dương tạ ân xong, không tình nguyện trở về thu thập hành lý, trong đầu đều là các câu chửi thô tục. Hệ thống nghe không nổi nữa, ở trong đầu không ngừng an ủi: “Ký chủ đừng lo lắng, hệ thống luôn đồng hành bên ngài!”
Tống Dương ở trong đầu hỏi: Đồng hành có ích gì? Có thể bảo vệ hay biến ra vũ khí phòng thân?
“Cái này, tiểu Mãn tạm thời không làm được.”
Tống Dương:? Tiểu Mãn là ai?
“Ký chủ, tôi là hệ thống mãn nguyện, tên gọi tắt tiểu Mãn.”
Tống Dương: Hoàng đế điên đến hệ thống cũng điên.
Tống Dương ngửa mặt lên trời thét dài.
“Ký chủ đừng lo lắng, tuy rằng tiểu Mãn không thể tự mình bảo hộ ngài nhưng tiểu Mãn có thể đoán trước nguy hiểm, sau đó nói với ngài!”
Lời này cũng không làm Tống Dương vui vẻ lên.
Y gấp vài bộ quần áo ít ỏi, chuẩn bị trước khi trời tối thu thập xong hành lý rồi ngủ —— đi Giang Nam mệt nhọc, khả năng không dễ ngủ.
Không nghĩ tới Tống Dương vừa dọn đồ xong, nghe hệ thống phát cảnh báo.
Hệ thống: “Cảnh báo cảnh báo, nửa giờ sau hoàng đế té ngã.”
Tống Dương: Ngã thì ngã, ngã một chút thì sao, ông đây buổi sáng sốt ruột đi làm còn té ngã một cái đây.
Hệ thống: “Sẽ dẫn tới thân thể hoàng đế không hoàn hảo, nửa người dưới chỉ có thể ngồi trên xe lăn, mấu chốt là lúc này chưa có xe lăn……”
Tống Dương:…… Tiểu hoàng đế làm bằng gốm sứ sao?
Hệ thống thúc giục, Tống Dương không tình không nguyện đi đến Ngự Hoa Viên —— tiểu hoàng đế và phi tần đang dạo hoa viên.
Y khẽ meo meo tránh mặt sau một ngọn núi giả.
“Thần thϊếp muốn theo bệ hạ đến Giang Nam du ngoạn.” Người đi theo Lý Cẩn Ngọc là Diệp Quý phi, là khuê nữ Diệp Lâm.
Hai người một bên ngắm hoa một bên tản bộ. Theo hệ thống nói, mười phút sau tiểu hoàng đế vướng một viên đá ngã, đầu đập xuống đường sỏi đá.
【 chờ lát nữa tiểu hoàng đế té ngã Diệp Quý phi ấn đầu hắn xuống đất vài cái……? Oán hận chồng chất đến mức nào mới ra tay tàn nhẫn thế hả? 】