Chương 22: Không lên nổi

“Phải không?” Lý Cẩn Ngọc chậm rì rì hỏi: “Quý phi chỉ là uống chén cháo vốn nên là cháo trẫm uống, sao lại thành trẫm hại chết?”

“Ngươi đã biết, hà tất giả ngu?” Hai mắt Diệp Lâm đỏ bừng, độc do gã tự hạ, tự nhiên biết lượng độc bao nhiêu, nữ nhi gã sủng trong tay sợ rơi, đừng nói độc dược, ngay cả khổ cũng chưa cho nàng ăn qua, lúc này so với người nằm trên giường gã còn đau hơn gấp trăm lần.

Diệp Lâm khóc rống, bàn tay lại lặng lẽ rũ xuống sườn eo, từ bên hông rút ra chủy thủ, nhào tới Lý Cẩn Ngọc.

“Mau bắt lấy!!!” Tôn Bình An lớn tiếng thét chói tai: “Hộ giá!! Hộ giá!!”

Tay trói gà không chặt Diệp Lâm căn bản không tới gần Lý Cẩn Ngọc, rất dễ dàng đã bị thị vệ bắt lấy. Diệp Lâm cầm không vững chủy thủ, lòng bàn tay cắt một đao, lông tóc không tổn hại gì hết.

Tống Dương lặng lẽ vỗ vỗ ngực.

【 làm ta sợ muốn chết, thiếu chút nữa chết ở chỗ này. 】

Y trốn sau bọn thị vệ run bần bật.

Không biết vì sao, Lý Cẩn Ngọc không nhìn thấy y nhào lên bảo hộ, có điểm thất vọng. Trong lòng nhịn không được thầm mắng một câu đồ nhát gan.

Diệp Lâm cực kỳ thất thố, bị thị vệ kéo đi còn chửi ầm lên, mắng hoàng đế keo kiệt khắc nghiệt, mắng hoàng đế không thường đến hậu cung mới không có con nối dõi sợ là không lên nổi. Mắng đến thị vệ cũng nghe không nổi che miệng lại, không cho mắng thành lời.

Tống Dương: 【 kinh, loại sự tình này Diệp Quý phi cũng nói cho cha nghe. 】

Lý Cẩn Ngọc lạnh lùng nhìn kẻ điên Diệp Lâm hoàn toàn biến mất, rõ ràng cảm giác được có người đánh giá hắn, hắn quay đầu lại, phát hiện Tống Dương thu hồi ánh mắt.

【 khó trách hoàng đế đến bây giờ chưa có con cái, thật đáng thương. 】

Y sẽ không thật sự hoài nghi chứ? Lý Cẩn Ngọc nghe tiếng lòng tiểu thái giám, thiếu chút nữa không nhịn nổi đánh chết y.

Trong đầu tiểu thái giám đều là mấy suy nghĩ lung tung rối loạn? Nhiều lần mạo phạm quân uy, còn hay mê sảng, thật sự cho rằng hắn…… không lên nổi.

Lý Cẩn Ngọc nghĩ thầm, chỉ là không có hứng thú làm chuyện đó, về sau nếu sủng hạnh hậu phi, phải kêu tiểu thái giám đứng bên cạnh quan sát, nhìn thử hắn có giao hợp được hay không.

Diệp Lâm thua không phục do từ đầu tới đuôi hành động chót lọt, còn có người trong cung nội ứng. Lý Cẩn Ngọc không thể không thừa nhận, nếu không phải nghe được tiếng lòng Tống Dương, bằng Diệp Lâm nhiều năm đeo mặt nạ trung thần, có khả năng hắn đã sớm chết ở lần hạ độc ở thôn trang.

Diệp Lâm liên lụy tru di chín tộc.

Hoàng thượng lệnh Tống Dương chạy nhanh truyền lệnh.