Chương 19: Cháo độc

Tác phong Diệp Lâm khá nhanh, Ngụy Tắc Cương tới báo nói có thể đi thị sát, Lý Cẩn Ngọc dặn Diệp Quý phi từ từ khởi hành.

Lý Cẩn Ngọc đi trước một bước, dưới sự bảo vệ trong tối ngoài sáng của Ngụy Tắc Cương, đoàn quân an bài ở một thôn trang bỏ hoang dựng lều trại, triều đình mỗi ngày phát cháo trắng thịt vụn màn thầu và dưa muối.

Gia đình đang êm ấm, bởi vì một hồi bão Cuồng Phong, nhà cửa sụp đổ, cây cối bật gốc, hoa màu ngập nước, đây là nhẹ, nhiều người còn mất đi thân nhân.

Ở cổ đại, hoàng đế không coi trọng nhất là tính mạng bình dân áo vải, hiện tại không ngừng phát cháo dựng nhà, hoàng đế còn đích thân tới thăm hỏi. Đừng nói tiên đế, mấy trăm năm qua chưa nghe cũng chưa có hoàng đế tốt như vậy.

Dân chúng nhìn thấy hoàng đế đồng thời quỳ rạp xuống đất, hô to Ngô hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế.

Có lão nhân tuổi khá lớn, nắm lấy tay Lý Cẩn Ngọc, lã chã rơi lệ, nói có hoàng đế yêu dân như con, gặp thiên tai cũng không sợ.

Tống Dương lần đầu tiên thưởng thức hoàng đế quyết định đúng đắn đến phương nam.

Trong truyện gốc, Lý Cẩn Ngọc là một hoàng đế tốt, còn nam chủ vì mua vui cho nữ chủ thường làm ra rất nhiều chuyện hao tài tốn của. Tiểu hoàng đế sẽ không bỏ mặc bá tánh, Lý Cẩn Ngọc nên ngồi trên ngôi vị lâu dài.

Không khí đang tốt đẹp ấm áp, Diệp Lâm bưng hai chén cháo đến trước mặt Lý Cẩn Ngọc, khom người nói: “Bệ hạ, nạn dân ăn cháo này.”

Đây là bưng tới để Lý Cẩn Ngọc nếm thử. Đây cũng không phải chuyện gì hiếm lạ, tiên hoàng cũng từng ăn qua cháo cứu tế, vì muốn nếm thử bên trong có trộn lẫn thứ khác cho đủ số lượng hay không.

Lý Cẩn Ngọc nhìn lại, phát hiện trong chén cháo không ít thịt vụn và lá cải trắng, so cháo tầm thường của bá tánh điều kiện tốt hơn nhiều. Quan viên phụ trách phát cháo tiến lên nói, mỗi ngày đều phát như thế, bảo đảm nạn dân có thể thuận lợi vượt qua cửa ải khó khăn.

【 ta cảm giác Diệp Lâm không có ý tốt. 】

Hệ thống: “Trực giác ký chủ thật chuẩn, trong cháo có độc.”

Cho rằng Diệp Lâm chỉ tham tài không nghĩ tới lá gan lớn đến mức lặp đi lặp lại nhiều lần hành thích, lấy mạng Hoàng Thượng!

【 làm sao bây giờ, nhìn bộ dáng hoàng đế giống như muốn uống cháo, có độc đó? Uống xong sẽ chết mất? 】

Diệp Lâm nhìn bên người Lý Cẩn Ngọc, phát hiện không có bóng dáng Trương Lộ Thuận, cong lưng hỏi: “Định nhờ Trương công công giúp vi thần lấy muỗng, không ngờ Trương công công không ở đây, công công bận chuyện khác sao?”

Nửa câu sau hỏi Lý Cẩn Ngọc đứng ở bên người Tống Dương, Tống Dương mỉm cười gật gật đầu: “Đúng vậy, Trương công công bận xử lý chuyện khác.”

“Thì ra là thế.” Trên mặt Diệp Lâm ấm áp tươi cười, một chút cũng nhìn không ra ý đồ hạ độc hoàng đế.

“Làm phiền công công cùng ta đi một chuyến, đến chỗ lấy muỗng và đũa.”