Chương 11: Giấu trời qua biển

Ngự giá đi 5 ngày. Đi nửa lộ trình, Diệp Lâm phái bồ câu đưa thư, nói tình hình đã khống chế bước đầu, an bài bá tánh thỏa đáng, tu sữa lại nhà cửa.

Lý Cẩn Ngọc nhẹ nhàng thở ra, lúc này mới nhớ tới vài ngày chưa nghe tiếng lòng tiểu thái giám, liền gọi Trương Lộ Thuận tới hỏi chuyện.

“Tiểu thái giám trực ban lần trước đâu?”

“Bệ hạ nói Tiểu Đức Tử sao?” Trương Lộ Thuận giả vờ nghe không hiểu người Lý Cẩn Ngọc muốn tìm là ai.

Lý Cẩn Ngọc không vui híp mắt, không nghĩ tới Trương Lộ Thuận to gan như vậy, dám đổi người.

“Là tiểu thái giám ăn giò heo.”

Trương Lộ Thuận bày ra bộ dạng bừng tỉnh đại ngộ: “Hồi bệ hạ, hai ngày trước canh gác không chuyên tâm phạm sai lầm, nô tài phạt y đi rửa vó ngựa.”

Loại sự tình này thường xuyên xảy ra trong cung, ai khiến hoàng đế ra mặt, thuộc hạ sẽ tìm cơ hội kéo xuống, huống chi Trương Lộ Thuận là thái giám ngự tiền tổng quản. Không thích trước mặt hoàng đế có thái giám nổi bật, mấy năm nay ngấm ngầm thay thế không ít người của mình.

Nhưng Tống Dương không giống.

Tống Dương không phải người bình thường, cũng không phải hoàng đế tâm huyết dâng trào tùy tay thưởng một chén canh. Mà là tiểu thái giám quỷ dị đoán trước tương lai.

“Đưa người về, ở bên cạnh trẫm làm việc.”

Lý Cẩn Ngọc sinh ra đã là Thái Tử nhưng mẫu hậu không ở bên nên không được sủng ái. Lúc ấy không thiếu thái giám bắt nạt, càng biết rõ thủ đoạn dơ bẩn trong cung. Bọn thái giám tuy địa vị thấp hèn nhưng ở dưới tầm mắt chủ tử dám làm ra chuyện giấu trời qua biển.

Sau khi Tống Dương trở về dập đầu tạ ơn Lý Cẩn Ngọc, trong miệng không ngừng nói về sau nhất định cẩn thận hành sự, tận tâm hầu hạ Hoàng Thượng.

Mấy lời đó Lý Cẩn Ngọc đã nghe nhiều, xua xua tay cho y lui nhưng tiếng lòng Tống Dương lại kịp thời hấp dẫn chú ý.

【 ha ha ha, tiểu hoàng đế là người tốt, đồ chết bầm Trương Lộ Thuận hại ta buổi tối không được ngủ đi lau vó ngựa, thiếu chút nữa bị ngựa đá bay. 】

Lý Cẩn Ngọc nghe tiếng lòng vui vẻ, thầm nghĩ xứng đáng, tiểu thái giám vừa nhìn là biết kiểu người hận đời, thẳng tính, không thích lấy lòng người khác. May mắn hôm nay rảnh rỗi nhớ tới tiểu thái giám, nếu muộn hai ngày, sợ tiểu thái giám đã bị ném ra đội ngũ. Có thể trở lại hoàng cung không còn chưa chắc đâu. Cho dù về hoàng cung, cũng sẽ không xuất hiện trước mặt hắn.

Nhưng y rất hữu dụng. Lý Cẩn Ngọc muốn biết ai tạo phản, còn muốn biết ai là trung thần.

Thật mau, Lý Cẩn Ngọc như ý nguyện đã biết.