Năm trăm năm trước, chính tay Kinh Trầm Ngọc trấn áp Ma Tôn Dạ Nguyệt Miên dưới đáy Lưu Quang Hải, bản thân hắn cũng bị thương không nhẹ.
Bây giờ năm trăm năm đã trôi qua, tu vi Kinh Trầm Ngọc đã là Hóa Vũ cảnh, nhưng người của Ma giới chưa bao giờ từ bỏ Dạ Nguyệt Miên, bọn họ không ngừng tấn công Lưu Quang Hải, lén lút vận chuyển oán khí cho Dạ Nguyệt Miên, nếu hắn thật sự phá vỡ phong ấn mà ra, tu vi chắc chắn sẽ không thấp.
“Bây giờ phải làm sao, Kiếm Quân đang bế quan, chúng ta không thể quấy rầy.” Hoa Khuynh hỏi bốn vị trưởng lão phía dưới, “Mọi người thấy thế nào?”
Sơn Minh trưởng lão tính tình nóng nảy nhất đập bàn đứng dậy: “Thấy thế nào? Lão phu dùng mắt để nhìn! Từ khi Trấn Ma Uyên trấn áp Dạ Nguyệt Miên, năm trăm năm nay có năm nào được yên ổn không? Là do các ngươi tự chuốc lấy cực khổ! Nếu nghe lời lão phu, trực tiếp diệt cỏ tận gốc, san bằng Ma giới, không cho Dạ Nguyệt Miên cơ hội thở, phái mười mấy lão hòa thượng của Mạn Thiên Tông ngày đêm tụng kinh, dù không gϊếŧ chết hắn cũng có thể làm phiền chết hắn!”
Hoa Khuynh day day trán: “Nói nhỏ thôi, khi nào thì ngươi mới sửa được cái tật xấu nói to này hả?”
Sơn Minh trưởng lão vuốt vuốt bộ râu được chải chuốt gọn gàng: “Ta sợ nói nhỏ thì người già như ngươi sẽ không nghe thấy!”
“……” Ngươi mới già, lão tử chỉ hơn ngươi có một trăm tuổi thôi được không?
Hoa Khuynh rất ghét người khác nhắc đến tuổi tác của mình, hung hăng trừng mắt nhìn Sơn Minh một cái, quyết định mặc kệ hắn, quay sang hỏi ý kiến
Thiện Ninh trưởng lão, người có suy nghĩ hợp ý hắn nhất.
“Ngươi thấy sao?” Hắn dùng ánh mắt ra hiệu.
Thiện Ninh trưởng lão nhận được ánh mắt của hắn, cười hì hì nói: “Bần đạo cho rằng, lời này của Sơn Minh sư huynh thật không hào hiệp, tông chủ không phải không muốn dẹp yên Ma giới, mà là do đám lão hòa thượng của Mẫn Thiên Tông kia kìa, bọn họ cứ ra rả cái gì mà từ bi vi hoài, nói Dạ Nguyệt Miên đã chuộc tội rồi thì không cần phải tạo thêm sát nghiệt nữa, bao nhiêu năm rồi cũng chẳng thấy bọn họ độ hóa được người nào trong Ma giới, nếu Sơn Minh sư huynh tức giận như vậy, sao không đi tìm bọn họ mà thúc giục tiến độ?”
Sơn Minh trưởng lão tức giận đến mức mặt đỏ bừng, Cầm Sắt trưởng lão bên cạnh vội vàng giữ hắn lại: “Được rồi, được rồi, mọi người đừng vừa tụ tập đã cãi nhau, tông chủ gọi chúng ta về là để cùng nhau nghĩ cách.”
Mặc Quang trưởng lão, người luôn đứng ngoài xem náo nhiệt lập tức nói: “Đúng đúng đúng, Cầm Sắt nói đúng, mọi người đừng cãi nhau nữa, có gì đâu mà cãi, hôm nay chúng ta tụ tập ở đây là vì muốn cùng nhau đối phó với kẻ thù chung Dạ Nguyệt Miên, khiến hắn nhanh chóng mục nát, quan trọng nhất là phải nghĩ cách!”
“Mặc Quang lão tặc, cả ngày chỉ biết bắt chước Cầm Sắt nói chuyện, nịnh hót Cầm Sắt, ngươi nịnh nhiều năm như vậy cũng chẳng thấy Cầm Sắt thèm liếc mắt nhìn ngươi lấy một cái, mất mặt!”
Sơn Minh bắt đầu công kích bừa bãi, Mặc Quang cũng không vui, Hoa Khuynh ném ra một luồng sáng ngăn cách bọn họ, thành công ngăn chặn cuộc cãi vã.
“Được rồi.” Hoa Khuynh xắn tay áo lên, bất mãn nói, “Đừng nói nhảm nữa, nói rõ tình hình hiện tại đi, Kiếm Quân bế quan, kết giới Trấn Ma Uyên nới lỏng, chúng ta nên làm gì bây giờ?”
“Chuyện cỏn con như vậy mà cũng không sắp xếp được còn làm tông chủ gì nữa, lão đạo ta ưm ưm ưm ——”
Sơn Minh còn chưa nói hết câu thì không nói được nữa, hắn sờ sờ miệng mình, phẫn nộ trừng mắt nhìn Hoa Khuynh, Hoa Khuynh liếc xéo hắn: “Nếu ngươi muốn đánh nhau, thì đợi nói xong chuyện rồi ra ngoài đánh, bổn tọa tuyệt đối sẽ không nương tay.”
Sơn Minh hừ lạnh một tiếng, phát ra âm thanh bất mãn, ngồi xuống ghế kiên nhẫn chờ đợi.
Chờ lão đạo đánh chết ngươi! Hắn dùng ánh mắt nói với Hoa Khuynh.
Hoa Khuynh trợn trắng mắt, nói thẳng: “Xem ra các ngươi cũng không đưa ra được kiến nghị gì hay, vậy thì trước tiên cứ để người của các tiên tông khác đến Cửu Hoa Kiếm Tông tập hợp, cùng nhau quyết định xem nên làm như thế nào.”
Cửu Hoa Kiếm Tông là đệ nhất tiên tông, có Kinh Trầm Ngọc trấn giữ, đại đa số mọi chuyện chỉ cần bọn họ phân phó xuống dưới, các tông môn khác đều sẽ nghe theo, trừ phi là chuyện cực kỳ khó giải quyết thì mới cần phải cùng nhau thương lượng.
Hiện tại Kinh Trầm Ngọc bế quan, lại thêm chuyện liên quan đến tai họa ngầm Dạ Nguyệt Miên, cần phải thương lượng cho kỹ càng.