Chương 32-2

1528 Chữ Cài Đặt
Chương 32 (b)

Editor: Lyl

Beta: Tân Sinh

Liêu Định Hiên cong cong khóe miệng, như đang cười nói: "Tôi không cần cạnh tranh với cậu, cô ấy là vợ tôi, tôi là chồng cô ấy, mà cậu là cái gì?"

Ôn Hạo cảm thấy ngực mình như bị trúng một mũi tên, anh lạnh lùng hừ lạnh một tiếng, trong giọng nói đã pha chút tức giận, "Cậu có nghĩ tới không, vạn nhất cô ấy không thích cậu, cậu lại ép buộc cô ấy ở bên người thì có ích gì chứ?"

Liêu Định Hiên không hề có chút tức giận nào, ánh mắt anh bình tĩnh nhìn anh ta, giọng điệu lại nhẹ nhàng, "Cho dù hiện tại cô ấy không thích tôi, nhưng tôi sẽ nghĩ hết mọi cách làm cô ấy thích tôi."

Ôn Hạo cảm thấy người này thực nực cười: "Liêu Định Hiên, cậu cho rằng làm Bạch Thiến Thiến thích cậu giống như hoàn thành công việc sao? Cậu nói được thì nhất định có thể làm được à? Cô ấy là người, cô ấy có suy nghĩ của riêng mình, không phải vật phẩm, không phải cậu muốn thế nào thì sẽ thế đó."

Nhưng anh vẫn như cũ là biểu tình kiên định bất di*: "Tôi sẽ làm cô thích tôi."

*vững vàng

"..."

Ôn Hạo cảm thấy biểu tình mọi thứ đều nằm trong khống chế trên mặt người này đáng giận muốn chết, anh không thoái nhượng, anh cũng không chịu thua, "Cậu cảm thấy tôi nghe được lời này sẽ sợ, sẽ lùi bước sao?"

Anh hơi nheo mắt, một tay vuốt ve chén rượu bên cạnh không biết suy tư cái gì.

"Cậu từng thích bao nhiêu người rồi?" Trầm mặc hồi lâu, anh đột nhiên mở miệng hỏi Ôn Hạo.

Ôn Hạo nhíu nhíu mày, kinh ngạc nhìn anh, không rõ dưới tình huống này anh đột nhiên hỏi làm gì.

"Cậu muốn nói gì?"

"Nói cho tôi, cậu từng thích bao nhiêu người."

"..."

Ôn Hạo trầm mặc một lát, thật ra anh đang nghiêm túc nghĩ lại: "Khi còn nhỏ thích chị gái ở nhà bên cạnh, lên sơ trung thích cô bé ngốc ngốc ngồi cùng bàn, trung học thích hoa khôi của lớp, lên đại học thích một em khóa dưới dịu dàng khả ái, về sau thích một người nổi tiếng bán quần áo trên mạng." Anh ý vị thâm trường nhìn Liêu Định Hiên: "Hiện tại thích vợ cậu."

"..."

"Tôi nói cậu hỏi cái này làm gì? Chúng ta quen biết lại không phải một hai ngày, những việc này cậu đều biết, sao còn hỏi tôi?"

Anh đi đến bên cửa sổ, dùng tay khảy Thiên Trúc quỳ trồng trên bệ cửa sổ, như nói chuyện phiếm nói: "Cậu thích qua nhiều người như vậy, nhưng tôi lại chỉ thích qua một cô gái, sống nhiều năm như vậy, chỉ thích qua một người." Anh quay đầu nhìn anh ta, ngữ khí kiên định, nói năng có khí phách, "Cô ấy chỉ là một trong số những người cậu từng thích, nhưng với tôi, cô ấy lại là duy nhất. Nhiều năm như vậy, thật vất vả gặp được một người tôi thích, với tôi mà nói cỡ nào khó có được, tôi sẽ nghĩ mọi cách nắm thật chặt, tuyệt đối sẽ không để cô chạy thoát từ trong tay tôi, cho nên cậu buông hay không buông tay cùng tôi không có quan hệ gì, bởi vì cậu vốn không có cơ hội cướp lấy cô ấy từ trong tay tôi."

Ôn Hạo phát ra một tiếng hừ lạnh từ trong lỗ mũi, anh chậm rãi điều chỉnh hô hấp, làm dịu đi ngọn lửa giận bùng lên vì sự khinh thường tuyệt đối của Liêu Định Hiên.

"Được rồi, chuyện này tạm không đề cập tới, chúng ta nói về việc Hứa Mạn Ni đi." Ôn Hạo cảm thấy nếu tiếp tục nói chuyện với anh ta, có thể anh sẽ không nhịn được mà động thủ đánh anh ta. Mọi người đều là người trưởng thành rồi, không cần thiết giống như những đứa trẻ động một tí thì đánh nhau.

Liêu Định Hiên cũng cảm thấy chuyện này không có gì để nói tiếp, vì thế anh ngồi xuống ghế sô pha, thần sắc nghiêm túc, hiển nhiên hoàn toàn chuyển tới nói công việc chính.

Ôn Hạo như không có việc gì đã phát sinh nói: "Tôi điều tra được trước một ngày Hứa Mạn Ni phát Weibo đã đưa con gái duy nhất của cô ta ra nước ngoài."

Liêu Định Hiên nhíu mày trầm tư suy nghĩ.

Ôn Hạo đi đến đối diện anh ngồi xuống trên sô pha, hỏi anh, "Cậu có ý kiến gì không?"

Vẻ mặt Liêu Định Hiên tự nhiên dựa vào sô pha, đốt ngón tay thon dài theo quy luật gõ gõ lên đầu gối, "Có người chống lưng phía sau cô ta."

Ôn Hạo tán đồng gật gật đầu, "Tình huống hiện tại của cô ta, cơm ăn áo mặc đều không đủ, không cần thiết lại làm cái việc vô nghĩa này, nếu không có người ở sau sai khiến cô ta tuyệt đối không dám gây sự như vậy."

Liêu Định Hiên giương mắt nhìn anh, "Cậu cảm thấy sẽ là ai?"

Ôn Hạo nhún nhún vai, "Tôi làm sao mà biết được?" Nghĩ đến cái gì anh lại nói: "Nhưng cậu có thể đi điều tra xem gần đây cô ta tiếp xúc với ai, điều tra ở lĩnh vực này cậu lành nghề nhất mà."

Liêu Định Hiên không nói chuyện, trầm mặc một lúc lâu liền trực tiếp đứng lên nói: "Nói đến đây thôi, tôi đi trước."

Ôn Hạo đã quen với tính cách vội vàng này của Liêu Định Hiên, cũng không giữ anh lại, chỉ nhìn cánh cửa đóng lại phía sau Liêu Định Hiên Ôn Hạo nhíu mày, thở dài thườn thượt.

Anh cũng không hoài nghi năng lực điều tra của Liêu Định Hiên, chỉ là vẫn chưa kịp phục hồi tinh thần về việc Liêu Định Hiên cũng thích Bạch Thiến Thiến.

Bạch Thiến Thiến cảm thấy cô cần phải đáp trả lời vu khống của Hứa Mạn Ni, nhưng khẳng định không thể từ cô đáp lại, thứ nhất sẽ làm cho một số người có cảm giác chó cùng rứt giậu, thứ hai, Hứa Mạn Ni vừa bôi nhọ cô, cô đã hấp tấp đáp lại cũng có vẻ cô quá để mắt tới Hứa Mạn Ni rồi.

Cho nên cô cần tìm một người giúp cô lên tiếng, người này còn phải có sức ảnh hưởng nhất định ở Weibo.

Lần trước cái vị nổi tiếng trên Weibo kia khẳng định không được, người đó đã giúp cô một lần, vừa thấy sẽ biết các cô là một nhóm, nên cô phải tìm một cái mới.

Nhưng ở Weibo cô cũng không có quen biết nhiều người, nghĩ tới nghĩ lui chuyện này còn phải nhờ Bạch Như Phong giúp đỡ.

Bạch Thiến Thiến gọi điện thoại cho Bạch Như Phong, đầu kia thực mau liền bắt máy, Bạch Thiến Thiến còn chưa kịp khách khí chào hỏi mấy câu, người ở đầu dây bên kia đã trực tiếp nói: "Có gì nói thẳng."

"..."

Bạch Thiến Thiến sờ sờ chóp mũi, "Chị à.. Chị có quen ai nổi tiếng trên Weibo nào không?"

Bạch Như Phong nhanh nhạy ngửi thấy có gì không ổn: "Xảy ra chuyện gì?"

Bạch Thiến Thiến kể đơn giản một lần chuyện Hứa Mạn Ni bôi nhọ cô, đầu kia điện thoại trầm mặc trong chốc lát mới nói: "Chị nhìn thử xem, em chờ một chút." Nói xong trực tiếp cắt đứt điện thoại.

Mãi đến buổi tối Bạch Như Phong còn không gọi lại cho cô, Bạch Thiến Thiến cũng không vội, biết công việc cô (BNP) vội. Mà cô cũng có việc mình cần làm, cô chụp lại hình Hứa Mạn Ni phát Weibo, lại thu thập chứng cứ cô ta đã từng đạo văn của cô (BTT), đạo văn xong lại bôi nhọ, đủ cho cô ta ăn một hồ*.

*bị thua lỗ

Hứa Mạn Ni đến chết cũng cắn cô không bỏ, vậy lần này cô cũng sẽ cùng cô ta đấu đến chết. (khô máu)

Bạch Thiến Thiến rửa mặt xong, đang muốn đi ngủ thì Bạch Như Phong gửi tin nhắn tới, nội dung tin nhắn rất đơn giản, nói cho cô tên của người nổi tiếng trên Weibo. Bạch Thiến Thiến trực tiếp click mở Weibo tìm tòi, lại thấy người nổi tiếng kia mấy phút trước mới phát weibo.

Người nổi tiếng này là nhà phê bình điện ảnh trứ danh, lấy ngôn ngữ sắc bén hài hước nổi tiếng trên mạng, trên Weibo cũng có một đống fan.

Anh trực tiếp chuyển phát Weibo Hứa Mạn Ni cũng đáp trả "Có bằng chứng thì đưa ra, không thì đừng nói bậy, cẩn thận người ta tố cáo cô tội vu khống."