Chương 46: Hắn là Kỳ Tà (3)

Nguyên Ấu Sam vỗ vỗ cánh tay của bà, nở nụ cười, hai má hiện ra hai núm đồng tiền.

“Bà yên tâm đi, tôi có thể đảm bảo mình sẽ an toàn, không cần khuyên ngăn nữa. Động tĩnh lớn như vậy bên phía căn cứ không thể không nhận được tin tức, tôi chỉ muốn giữ chân nó lại chờ dị năng giả trong căn cứ đến liền rời đi.”

Đây chính là lời nói thật lòng của cô, so với việc luôn sợ hãi trốn chạy không bằng thử liều một phen.

Sợ hãi ban đầu cũng dần trở lên bình tĩnh lại.

Con tang thi tiến hoá này tuy rằng nguy hiểm, nhưng cho cô cảm giác chưa đến mức có thể làm hại đến tính mạng của mình. Nếu có thể chém gϊếŧ, nói không chừng tinh hạch của nó sẽ làm cô tăng lên dị năng cấp ba!

Có nguy hiểm nhưng cũng có lợi, đã gặp được thì cho dù thế nào cô cũng muốn thử một lần

Thấy thái độ kiên định của Nguyên Ấu Sam, Cố Văn Anh buông lỏng tay ra, “Vậy cô nhất định phải cẩn thận, tuyệt đối không được xảy ra chuyện!”



Trong một con hẻm chật chội của tiểu khu, người phụ nữ trong ngực ôm một bé gái tám tuổi, hai mẹ con run rẩy trốn sau thùng rác.

Có ánh sáng của mặt trăng từ bên ngoài hẻm chiếu vào, chiếu sáng mảnh đất trống bên cạnh bọn họ, bốn phía yên tĩnh chỉ có tiếng gió.

Bé gái vừa chính mắt nhìn thấy một người dì thân quen bị quái vật cắn đứt cổ, bây giờ vẫn bị doạ sợ khóc lên, nó lôi kéo vạt áo của mẹ, nhỏ giọng nói:

“Mẹ ơi, con rất sợ…”

Người phụ nữ sao lại không sợ, nhưng cô ta càng sợ con gái mình gặp chuyện không may hơn.

Đúng lúc này, một bóng dáng bị ánh trăng kéo dài vặn vẹo, chủ nhân bóng dáng thong thả di chuyển, tiếng lôi kéo đồ vật trên mặt đất tạo ra tiếng sàn sạt.

Cô ta trừng lớn mắt, nước mắt không khống chế được chảy xuống, bịt kín miệng con gái lại.

Hai mẹ con gắt gao nhìn chằm chằm bóng dáng đầu ngõ, điên cuồng cầu nguyện nó nhanh chóng rời đi, nhưng không như họ mong muốn.

Bóng dáng kia xoay người bỗng nhảy lên, lao nhanh vào bên trong.

Cứu mạng!

Có ai có thể đến cứu bọn họ không?

Trong lòng người phụ nữ điên cuồng kêu cứu, khủng hoảng cực hạn khiến thân thể cô ta run rẩy dữ dội, cuối cùng cô ta đem đầu con gái gắt gao ôm vào lòng, bản thân cũng nhắm mắt lại.

Đúng lúc này, một tiếng xé gió bỗng nhiên cắt qua bầu trời đêm, chỉ nghe tiếng ‘phốc!phốc!’ đâm vào da thịt, tang thi tiếng hoá ở đầu ngõ bị đâm một đao thật sâu.

Nó ngửa mặt lên trời rống giận, xoay mạnh người qua, đôi mắt trắng bệch nhìn chằm chằm thiếu nữ cách đó không xa.

Tuy rằng máu thịt tang thi đã bị virus ăn mòn, theo lý thuyết sẽ không cảm thấy đau, nhưng nó vẫn bị người này khıêυ khí©h hấp dẫn.

Xương lưng nó nhô ra cao ngất, tay chân tiến hoá quay người rời ngõ nhỏ, đem mục tiêu đặt lên người người dám chọc giận nó.

Bóng dáng vặn vẹo biến mất ở đầu ngõ, người phụ nữ run rẩy mở mắt, rồi sau đó cắn chặt răng ôm con gái không tiếng động khóc lên.

Dưới ánh trăng, Nguyên Ấu Sam cầm rìu, dưới chân chậm rãi chuyển động.

Khoảng cách rất gần, mượn ánh trăng cô mới nhìn rõ gương mặt của con tang thi tiến hoá này.

So với tang thi khác, vẻ ngoài của nó càng thêm đáng sợ.

Tuy vẫn còn hình dáng con người, nhưng di chuyển bằng tứ chi, tốc độ vô cùng linh hoạt.

Làn da bóng loáng, ngay cả trên đầu cũng không có một sợi tóc, trên người không rõ giới tính, phần đuôi do từng đoạn xương cốt tạo thành.

Nhìn thấy Nguyên Ấu Sam di chuyển, nó cũng chậm rãi chuyển động theo, từ yết hầu nó thỉnh thoảng lại phát ra tiếng thét chói tai.

Bỗng nhiên, quái vật hành động.

Nó không đủ kiên nhẫn, bỗng nhiên đánh về phía Nguyên Ấu Sam, cái miệng đầy máu há to cực hạn, hai hàm răng sắc nhọn đóng mở.

Sau khi hấp thụ năng lực của Triệu Lỗi, bản thân Nguyên Ấu Sam không chỉ tăng cường dị năng của mình, còn đạt được một ít dị năng hệ tốc độ của Triệu Lỗi.

Tốc độ phản ứng của cô tăng lên không ít, sau khi tránh thoát một kích này liền xoay người hung hăng chém xuống.

Rìu bổ từ tai xuống vai nó, máu tanh hôi văng khắp nơi chọc con quái vật kia tức giận thét lên.

Nguyên Ấu Sam rút rìu ra, nhanh chóng lùi về sau, thần sắc có chút ngưng trọng.

Cô nhìn tang thi tiến hoá đứng không xa đang nhếch miệng đe doạ, ánh mắt chậm rãi rời đến vết thương mới bị cô chém kia, cô đã dùng hết toàn lực chém xuống, vốn tưởng có thể chém đứt tay nó.

Không nghĩ lưỡi rìu chỉ vào một phần ba, đã không thể chém thêm được nữa!

Xương của nó quá cứng, thế cho nên rìu chỉ có thể chém ra vết thương mặt ngoài.

So với Nguyên Ấu Sam nghĩ còn khó giải quyết hơn không ít.

Nhưng cô không kịp suy nghĩ, con tang thi kia lại nhào tới.

Dần dần, sau vài lần né tránh cô đã bắt được điểm yếu của nó, chủ động đánh trả.