Chương 19: Thăng cấp dị năng cấp hai (1)

Nghe thấy tiếng di động kêu, ba người khác trong phòng lộ ra vẻ mặt mừng như điên, đến gần xem.

Di động của bọn họ không có tín hiệu, sau đó điện cũng bị cắt mất, cảm thấy không còn tác dụng gì thì ném luôn ở tầng hai.

Tần Thụ Lan vẻ mặt lo lắng, nói :”Bạn học này, cô cho tôi mượn điện thoại dùng một chút đi, tôi muốn gọi cho người nhà.”

Quý Quang Nhạc cũng nhanh chóng tiếp lời: “Tôi cũng muốn dùng!”

Thấy hai người muốn vươn tay ra cướp lấy, Nguyên Ấu Sam nhăn mày lại, giơ tay nâng di động lên cao, trở tay nhặt gậy lên để ngang người mới ngăn cản được động tác của hai người bọn họ.

Cô lấy tin nhắn ra đọc một lần, ánh mắt sáng quắc, :”Sóng điện thoại và internet có thời gian duy trì hoạt động, chắc chắn không được lâu. Không đến mười phút nữa chính phủ sẽ phát thông báo cứu trợ, trước mắt những tin tức hữu dụng mới là thứ quan trọng nhất đối với chúng ta.”

Tần Thụ Lan nóng nảy, khóc nghẹn ngào nói: “Tôi chỉ cần năm phút!”

Nhưng Nguyên Ấu Sam không tin những lời cô ta nói, cũng không tin hai người trước mặt này.

Cô không nghi ngờ một chút nào, nếu đưa điện thoại di động cho bọn họ, hai người này có thể ôm điện thoại khóc lóc kể lể nửa giờ.

“Mấy người đọc số điện thoại, tôi sẽ bấm gọi bật loa ngoài, mỗi người có thời gian năm phút. Có chuyện gì thì nói nhanh lên, hết giờ tôi sẽ tắt máy.”

Tần Thụ Lan dậm chân, cuối cùng vẫn phải đồng ý.

Chỉ tiếc ba mẹ hai người họ cũng không nhận máy, đoán rằng cũng đã lành ít dữ nhiều.

Nháy mắt hai người sắc mặt trắng bệch, như rơi vào tuyệt vọng chịu đả kích cực lớn.

Nguyên Ấu Sm nhìn Cố Văn Anh bên cạnh, “Bà không muốn gọi cho người nhà sao?”

Cố Văn Anh cười nhẹ lắc đầu, giọng nói rất nhẹ: “Tôi không có người thân.”

Cô gật đầu, bàn tay thò vào trong ba lô, trên thực tế đang bí mật lấy sạc dự phòng từ trong không gian ra.

Trong khoảng thời gian này, điện thoại di động vẫn luôn được mở ở chế độ tiết kiệm pin, nhưng lượng pin vẫn bị hao hụt đi nhiều, bây giờ chỉ còn khoảng 20%.

Để đảm bảo chút nữa thông báo của chính phủ không xảy ra vấn đề, cô phải sạc thêm pin.

Cố Văn Anh bên cạnh nhìn thấy, hơi nhíu mày, trong mắt xẹt qua tia tìm tòi nghiên cứu, nhưng cũng không mở miệng hỏi.

Trong lúc chờ thông báo phát ra, Nguyên Ấu Sam thử đăng nhập vào mấy tài khoản. Hầu hết đều vì mấy công ty đó đã sụp đổ mà không thể sử dụng, chỉ có một bộ phận nhỏ của công ty điện lực, dựa vào lượng điện dự trữ mới có thể duy trì hệ thống.

Đã có không ít người bắt đầu gửi tin nhắn cầu cứu, lo lắng chờ đợi cứu viện đến.

Mạt thế đến đột ngột, cơ hồ đều không ai kịp chuẩn bị, trong một đêm cả thành phố bị virus lây nhiễm tràn lan.

Xem được một lúc, Nguyên Ấu Sam phát hiện hơn một nửa số người đều bị vây nhốt đều đang ở trong tình trạng thiếu thốn vật tư.

Cô nghĩ đến không gian của mình, cùng với viên tinh thạch kia, âm thầm đặt việc thăng cấp dị năng và tích trữ vật tư lên hàng đầu.

Thời gian trôi qua rất nhanh, cô lên trang thông báo. Thấy một người đàn ông trung niên, mặc một bộ quân trang vô cùng trang nghiêm.

Đây là quân nhân chính phủ của thế giới này.

Trong từng ngóc ngách của đất nước, vô số người sống sót thông qua màn hình nhỏ này, nhìn người quân nhân đối diện, sự tuyệt vọng và sợ hãi trong lòng dần dần được trấn an.

Rất nhanh thông báo đã liệt kê ra những nhược điểm của tang thi, chỉ ra cách đối chiến với tang thi, còn có tránh né như thế nào, chạy trốn, dự trữ đồ khô.

Ông cũng cận lực an ủi cảm xúc của người dân.

Sau mấy ngày đầu của mạt thế, quân đội đã điều chỉnh lại trạng thái, bắt đầu tiến hành cứu viện.

Nhưng mỗi thành phố lại xảy ra những sự cố khác nhau, lực lượng quân đội không đủ, tiến độ cứu viện bị chậm lại rất nhiều.

Vị quân nhân trong màn hình trầm giọng nói:

“Chúng tôi sẽ không từ bỏ bất kỳ một người dân nào, nhưng việc cấp bách nhất lúc này là mọi người đều có thể thoát ra khỏi nơi bị vây, học cách đối phó với tang thi, cố gắng thu thập vật tư ở xung quanh, tự cứu chính mình.”

“Mong những người xem được tin tức này, những người nhận được tin nhắn, hãy thông báo cho những người sống sót xung quanh, chính phủ vĩnh viễn ở phía sau hậu thuẫn mọi người!”

Nguyên Ấu Sam cũng tán đồng.