Quyển 2 - Chương 1.3

Bởi vì trên người Dương Vân có mặt dây chuyền ngọc bích của cậu, mà sau đó cường giả đứng thứ nhất cùng với đồ đệ và nhân tài mới xuất hiện Long Ngạo Thiên bắt đầu tranh giành tình yêu của Dương Vân, vì cô ta mà thi nhau đập đầu vào tường, cũng không quan tâm là giới dị năng vẫn còn cần bon họ đến bảo vệ những người bình thường khỏi những con dị thú xâm nhập.

Cô ta vô tình bị bong gân chân, không nỡ rời xa sự bồi bạn của ba người, vì thế tiền tuyến lại gặp phải sự cố, dị thú không xuất hiện trong kế hoạch đã đột phá phòng tuyến.

Khiến người bình thường phát hiện ra sự tồn tại của dị thú, thế giới dị năng bị phơi bày ra ánh sáng, nhân loại thương vong nặng nề, sinh linh đồ thán.

Mà Dương Vân lại không chịu ảnh hưởng chút nào, với sự giúp đỡ của ba người bọn họ cô ta đã lớn lên thành một dị năng giả đứng đầu.

Tuy nhiên sự xâm lược của dị thú quá mức nghiêm trọng, giới dị năng quyết định thăm dò hang ổ nơi những con thú kỳ lạ trong truyền thuyết được sinh ra và tìm ra nguyên nhân chúng nó được sinh ra, nhưng nhiệm vụ lần này là cửu tử nhất sinh, nhưng tất cả những cường giả ở trong giới dị năng đều tham gia.

Nữ chủ tìm thấy rất nhiều thông tin do những người tài ba nghĩa sĩ từ thời cổ đại để lại trong hang ổ của dị thú, cô ta là người đầu tiên phát hiện ra biện pháp có thể tiêu diệt dị thú.

Nhưng lại bởi vì lo lắng rằng sau khi tiêu diệt hết dị thú thì sự tồn tại của dị năng giả sẽ không còn đặc biệt nữa, thế mà cô ta thậm chí còn công khai phá hủy tư liệu, âm thầm theo ba người trở về tổ chức dị năng giả.

Những dị năng giả thất vọng mà về chỉ có thể tiếp tục chiến đấu chống lại dị thú, suy sút đối mặt với vận mệnh và cái chết có thể đến bất cứ lúc nào, trong khi những con người bình thường thì sống trong nỗi sợ hãi đề phòng mỗi ngày.

Sau khi trở về tổ chức Dương Vân đã quyết định chấp nhận tình yêu của cả ba người, đúng lúc sau khi cô ta đạt được tài liệu tu luyện, đã bước lên vị trí cường giả số một, lại lựa chọn rửa tay làm canh, làm một cô vợ nhỏ, chờ đợi ba người yêu về nhà?!

Linh hồn của nguyên chủ chứng kiến

hết thảy, cậu hung tợn trợn tròn con mắt,

không thể tin được Dương Vân sẽ coi tất cả thống khổ như không có gì, lại còn khoa trương biến bản thân trở thành một cô vợ nhỏ?!

Diệp Húc nhìn xong trực tiếp lắc đầu, quả nhiên 025 nói nguyện vọng của nguyên chủ cũng không nhiều lắm, chính là cắt đứt quan hệ thầy trò với Dương Vân cùng với chấm dứt tình huống khi bị dị thú xâm chiếm không ngừng ở thế giới này.

Nói đến cái sau thì còn tốt, nhưng nói đến cái trước, Diệp Húc cảm giác được thân thể nguyên chủ còn có chút phát sốt, nhìn đồ đệ còn đang ở ngoài cửa truyền tin cho những tổ chức dị năng khác, liền biết chặt đứt mối quan hệ thầy trò bây giờ cũng sẽ không ngăn cản được Dương Vân muốn làm hại nguyên chủ, suy cho cùng cũng không phải một mình Dương Vân đào hố chống lại nguyên chủ.

Dựa theo mạch truyện ban đầu, nguyên chủ vừa mới đối phó với người mà ở phòng thí nghiệm chuyên môn tìm tới cửa nơi mà ngày hôm trước đồ đệ của cậu bại lộ dị năng.

Mặc dù đã đẩy lùi đối phương nhưng nhóm người này cũng nhân cơ hội đó mà tiêm thuốc vào cơ thể nguyên chủ, trong cốt truyện nguyên chủ cũng không biết đó là thuốc gì, sau khi về nhà lại sốt cao đến hôn mê.

Trước khi ngủ thϊếp đi đã nhờ Dương Vân đi mua thuốc hạ sốt.

Dương Vân rất không kiên nhẫn, nhưng nếu Diệp Húc xảy ra chuyện gì vào lúc này thì đó sẽ là lỗi của cô ta.

Vì vậy cô ta đứng dậy đi ra ngoài cửa, vào lúc đi mua thuốc thì tình cờ gặp phải Long Ngạo Thiên đang bất tỉnh nhân sự.

Dương Vân vốn là không định để ý đến hắn, vừa nhìn đã biết là một tên phiền phức, nhưng khi đi ngang qua Long Ngạo Thiên lại kéo ống quần của cô ta làm cô ta ngã xuống.

Tức giận đứng dậy cởi chiếc áo khoác dính đầy máu ném ra ngoài, lúc này cô ta mới phát hiện trên người Long Ngạo Thiên có một mặt dây chuyền bằng ngọc bội, cô ta liền cầm lấy nó làm phí bồi thường cho quần áo đã bị bẩn.

Sau đó, khi Long Ngạo Thiên xuất hiện trở lại cũng là lúc nghịch tập thành công, vì thế Dương Vân liền cầm ngọc bội đi đến nhận người, nói là lúc đó mình không có tiền vốn muốn lấy ngọc bội để đi tìm sư phụ cầu cứu.

Ai ngờ sư phụ lại nói ngọc bội này là đồ tốt, tự mình giật đi, còn không cho cô ta đi cứu người.

Nguyên chủ lúc đó đã chết, tự nhiên là không có cách nào phản bác lời nói của Dương Vân.

Chẳng qua bây giờ Diệp Húc đã tới, thì kế hoạch của Dương Vân làm sao có thể thành công, cậu mang theo sốt cao đi ra khỏi phòng, Dương Vân nghe thấy âm thanh trước đó vội vàng đặt điện thoại di động xuống, giả vờ như đang ngồi xếp bằng tu luyện.

Cô ta biết khi Diệp Húc nhìn cô ta tu luyện thì sẽ không bao giờ quấy rầy, quả nhiên Diệp Húc vừa thấy cô ta vẫn đang tu luyện liền do dự một chút, cuối cùng vẫn là lấy mặc áo khoác ở bên cạnh mặc vào rồi đi ra ngoài:

“Buổi chiều có làm cơm, còn ở trong tủ lạnh, tôi đi mua chút thuốc, con tu luyện xong lúc đói có thể hâm nóng rồi lại ăn.”

Dương Vân thậm chí còn không cả mở mắt ra, chỉ thản nhiên gật đầu, liền nghe thấy tiếng Diệp Húc mở cửa rời đi.

Sau khi rời khỏi phòng, Diệp Húc dựa theo trí nhớ của nguyên chủ đi đến của hiệu thuốc, quả nhiên cậu nhìn thấy [Phạn Kiều] Long Ngạo Thiên trong một con hẻm nhỏ.

Dựa theo tính cách mềm lòng của nguyên chủ, Diệp Húc tiến đến ngồi xổm xuống hỏi Phạn Kiều: “Tỉnh tỉnh, còn có thể đứng lên được không?”

Phạn Kiều cả người mơ mơ màng màng ngẩng đầu nhìn lên liền nhìn thấy một thanh niên tuấn tú đội mũ trùm đầu màu đen, trên mặt vẫn còn có chút đỏ bừng sau cơn sốt cao.

Chóp mũi khẽ động, ngửi thấy một mùi thơm thoang thoảng của người đi đến, hắn không kìm lòng được, túm lấy cổ áo người đi đến kia gặm lên cổ cậu một ngụm, sau đó ngã xuống rơi vào tình trạng hôn mê.

Mà đúng lúc này Diệp Húc cảm thấy bụng dưới truyền đến một trận nóng như thiêu đốt.

Cậu cau mày, thân thể lắc lư, thiếu chút nữa là đứng không vững, ít nhất là cậu cũng bắt được Phạn Kiều.

Sau này thường xuyên qua lại nhiều rốt cuộc cậu cũng hiểu, nguyên chủ bị tiêm thuốc ở trong tiểu thuyết không nhắc tới.

Bây giờ nó đã hình thành một thế giới độc lập, thuốc của nguyên chủ cuối cùng cũng đã có cách chữa trị, Diệp Húc đoán cậu đang trúng thuốc kí©ɧ ɖụ©, nhìn Phạn Kiều vừa rồi mới đầu còn đề phòng cậu cắn cậu một ngụm hung tợn.

Diệp Húc trong lòng huýt sáo một cái, vốn dĩ cậu chỉ muốn ngăn cản mối quan hệ giữa Dương Vân với nam chính tương lai là được, nhưng xem ra hôm nay cậu còn phải mượn dươиɠ ѵậŧ của thằng nhóc này dùng một chút rồi.