Hoa tươi nở rộ, bên trên những đàn bướm tung tăng chạy nhảy, rồi nghỉ chân nơi những cánh hoa. Bên trên cùng tấm bảng được vẽ những đám mây với hình thù vô cùng phong phú. Chính giữa có một con chim bồ câu vươn cánh bay cao.
Ý nghĩa sâu xa.
Cho dù là những nét phụ tô điểm hay là những nét chính phác họa nên nội dung, đều được sắp xếp vô cùng đẹp mắt.
Mới chỉ nhìn một nửa nhưng có thể nói hiệu ứng ống kính được phát huy mười phần đặc sắc.
Rõ Ràng chỉ là cảnh sân trường quen thuộc. Nhưng lòng Khương chủ nhiệm không nhịn được lại rung động. Thậm chí hốc mắt y còn nóng lên.
Trang Thâm vẫn còn đang tô điểm cho vườn hoa, bút phận hạ xuống không có nửa điểm dúa, hết sức mềm mại. Ở nơi cậu đi qua, màu sắc lại càng tự nhiên và sôi động.
Cậu vẽ rất nghiêm túc, từ đầu đến cuối không chú ý có người ở bên cạnh.
Linh hoạt sử dụng những cây phấn trên tay mình.
Nếu không phải chính mắt mình nhìn thấy, Khương chủ nhiệm cũng sẽ không tin thật sự có một người có thể dùng phấn mà vẽ lên một bức tranh rực rỡ như thế.
Tuy rằng y đã gặp qua không ít tác phẩm vẽ tranh, nhưng chưa có một bức tranh nào có thể khiến Khương chủ nhiệm cảm động như vậy, chứ đừng có nói là dùng bảng đen để vẽ.
Hội họa, điện ảnh, truyền hình hay âm nhạc, những thứ này chỉ cần có chút nổi tiếng đều có thể bị người khác săn đuổi. Cũng là bởi vì những thứ đó có thể làm cảm động được lòng người.
Y không biết Trang Thâm đã học vẽ bao lâu rồi, nhưng nếu thiên phú của Trang Thâm mà bị truyền ra ngoài. Vậy những bức họa cậu vẽ ra có thể chính là những thứ mà người bình thường không bao giờ có thể mơ tưởng.
Khương chủ nhiệm khẳng định suy nghĩ của mình, gật đầu một cái. Hoàn toàn quên mất vì sao mình lại đến đây. Y quay về phía Từ Học Hải khen ngợi: ” Học sinh của lớp thầy thật giỏi, tài nghệ rất cao! “
Nhìn qua tấm bảng liền có thấy thấy báo tường được Trang Thâm vẽ lên nửa thực nửa ảo. Báo tường mang một phong cách tươi sáng. Thật khiến người ta mở rộng tầm mắt.
Không! Thứ này không thể nói là báo tường nữa. phải nói là tác phẩm nghệ thuật.
Nụ cười tràn đầy trên mặt Từ Học Hải, vui mừng tràn đến tận đỉnh đầu. Trên mặt đều không ngăn nổi hào quang của sự vui mừng: ” Cũng không phải là tất cả học sinh đều có sở trường. Đây là Trang Thâm của lớp tôi, là một đứa trẻ tốt! “
Ánh mắt nhu cầu rơi trên người Trang Thâm. Những câu nói phát ra đều là sự khen ngợi, hoàn toàn không để ý đến những thứ viết trong lý lịch trước kia.
Khương chủ nhiệm nhịn không được lấy điện thoại ra chụp một tấm, chuẩn bị gửi cho bạn của mình xem một chút tài năng của học sinh y. Lúc này mới hài lòng mà quay đầu: ” Chờ em ấy vẽ xong, tôi sẽ lại đến lớp lần nữa! “
Nhờ có Khương chủ nhiệm dẫn đầu, những lớp khác mới có thể thấy được trên tấm bảng đen vẽ cái gì. Độ ngạc nhiên không thấp hơn Khương chủ nhiệm.