Chương 58

” A…” Triệu Hiểu Hạ gò má càng đỏ hơn, kích động xen lẫn ngượng ngùng nói: ” Là…cậu có nhìn diễn đàn của trường học chúng ta không? Gần đây mọi người trên diễn đàn đang thảo luận về hoa khôi trường….cậu, cậu đứng nhất bảng! “

Cô nói xong, liền xoay người lên. Không nói gì nữa!

Trang Thâm: ” ? “

Cậu có biết diễn đàn của trường!

Nhưng mà hoa khôi trường thì có liên quan gì đến cậu chứ!

Tại sao cậu lại đứng nhất bảng?

Trang Thâm mở điện thoại di động, lục tìm trên diễn đàn trường.

Vừa vào liền thấy một hot top một diễn đàn.

Mỗi năm một lần, cuộc bình chọn hoa khôi trường lại bắt đầu! Mau đến bình chọn cho thí sinh mà bạn hài lòng nhất đi! Năm người có phiếu bầu cao nhất sẽ tiến vào vòng chung kết.

Lúc đầu mọi người thảo luận rất bình thường. Mọi người hoặc là thảo luận, hoặc là giẫm đạp nữ sinh trong trường. Cũng không ít người đem hình đi so sánh.

Trang Thâm dứt khoát kéo đến trang cuối cùng, phát hiện toàn bộ hướng gió đều thay đổi!

[ Tôi đột nhiên cảm thấy Trang Thâm lớp 10 cũng rất đẹp nha! Không ai nhìn thấy vẻ mặt lãnh khốc cũng rất đẹp sao? ]

Vân vân!

[ Đây không phải cuộc thi bình chọn hoa khôi hay sao? Nam sao có thể tham gia chứ? ]

[ Nam làm sao không thể tham gia? Kỳ thị giới tính à? Đi lật lại mấy năm trước đi, xem nam sinh có thể tham gia bình chọn hoa khôi hay không? Dáng dấp đẹp thì tại sao không thể làm thí sinh? ]

[ Tôi phải nói! Cậu ấy có gương mặt cùng khí chất so với những người trên kia còn tốt gấp trăm lần! Nói nhiều cũng vô ích! Lên hình! [ hình ảnh ] [ hình ảnh ]]

[ Ngọa tào! Tôi theo! Cái cảnh lúc gần ném bóng vào rổ thật sự đẹp! Cậu ấy viết chữ cũng thật đep mắt! Tôi yêu mất rồi! ]

[ Không phải nói hoa khôi phải cùng giáo thảo xứng đôi hay sao? Các người mau nhìn một chút bước ảnh này! Ôm kiểu công chúa! [ Hình ảnh ]]

[ Khỏi nói nữa! Tôi đồng ý cuộc hôn nhân này! Hoa khôi trường nhất định phải chọn cậu ấy!!! Tôi một câu oán hận cũng không có! ]

[ Không cần cậu cảm thấy! Tôi muốn! Tôi cảm thấy! Tất cả đều phải nghe tôi! Vị trí hoa khôi nhất định là của cậu ấy! ]

Hình ảnh có chút mơ hồ, không rõ ràng. Nhưng Trang Thâm liếc một cái cũng có thể nhận ra hai người trong đó! Chính là cậu cùng Thẩm Văn!

Khuôn mặt Thẩm Văn rất dễ bị nhận ra. Anh cúi đầu, tầm mắt rơi xuống nam sinh được ôm trên tay. Rũ mắt xuống, không thể thấy rõ được vẻ mặt của anh. Môi mím thành một đường thẳng, cơ hồ không mấy vui vẻ!

Lúc này Trang Thâm mới tưởng tượng được rằng sức lực của anh có bao nhiêu lớn, ôm cậu một chút cũng không nhíu mày.

………………………………………………….

Tại nhà

Trang Nhược Doanh vừa về đến nhà liền chạy về phòng thử son môi mới mua. Tâm tình không tệ nhìn về phía gương soi một cái. Sau đó, mới điện thoại nên mở diễn đàn của trường ra xem.

Nhìn thấy không ít bạn học cùng trường khen sắc đẹp của ả. Đôi môi bôi son của Trang Nhược Doanh khẽ cong lên. Vẫn là một nụ cười ngọt ngào.

Sau đó ả kéo xuống, vẻ mặt rất nhanh liền thay đổi. Ả cắn cắn môi.

Tại sao lại là Trang Thâm?

Sau hiệp đấu bóng rổ tốt, diễn đàn trường có không ít bài thảo luận về cậu. Thậm chí còn có học sinh ở trường khác. Tâm tình Trang Nhược Doanh không tốt. Ả thậm chí mấy ngày liền đều không mở diễn đàn trường lên xem. Mới vừa nãy, ả còn muốn vào bài bình chọn hoa khôi trường để tâm tình vui vẻ một chút. Không nghĩ đến lại có sự tham gia của Trang Thâm.

Trang Thâm mua thủy quân hay sao?

Trang Thâm ngoài gương mặt đó thì có cái gì chứ? Chẳng qua gen tốt hơn thì sao?

Trang Nhược Doanh không có tâm trạng tắt điện thoại di động đi.

Nếu như ả cũng có gen tốt như của Trang Thâm thì tốt rồi. Lúc đó ả cũng có thể được chào đón gấp ngàn lần Trang Thâm.

Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa.

Trang Nhược Doanh nhìn lại gương mặt đẹp của mình. Xác nhận trên mặt có tâm trạng không tốt, mới mở cửa.

Dì Tuệ đứng ở bên ngoài, cầm một tờ giấy trên tay lật qua lật lại, nhìn qua như bị xé rách từ một quyển sổ: ” Tiểu thư! Hôm nay người làm vườn nhặt được cái này, tiểu thư có còn cần không? “

Trang Nhược Doanh tùy ý nhìn một cái, mấy cái kiểu tờ giấy đơn giản như vậy ả không có: ” Cái này không…”

Ả đột nhiên nhìn thấy công thức trên tờ giấy, có chút quen thuộc. Ánh mắt đột nhiên ngừng lại. Từ tay dì Tuệ lấy đi tờ giấy kia.