Chương 40

Trang Thâm nhíu mày, cậu không nghĩ đến Thẩm Văn lại phản ứng nhanh đến vậy. Hơn nữa sau khi đẩy anh ra cũng không kịp thu tay lại, không thể không cùng Thẩm Văn đọ sức!

Vấn đề là đối phương không chịu thu lực, nếu cậu thu lực lại không phải sẽ thua hay sao? Hơn nữa còn có thể bị thương.

Thầy thể dục kiên nhẫn, mặt không cảm xúc nhìn chằm chằm hai nam sinh đứng ở hàng cuối.

Dưới sự tầm nhìn của thầy, không chỉ nữ sinh quay lại ngắm nhan sắc. Còn có nam sinh sôi nổi quay lại nhìn.

Liền thấy giáo bá cùng học sinh chuyển trường nín lực, tay cầm tay. Không biết đang làm gì?

Nhìn con thật…Ừ

Thầy thể dục không thể nhìn được nữa, cười tủm tỉm nói: ” Hàng cuối, hai học sinh kia nắm tay nhau có vui vẻ không? “

Trang Thâm: ” ..? “

Cậu ngẩng đầu lên liền phát hiện tất cả mọi người đều quay lại nhìn cậu.

Thẩm Văn đột ngột thu lực lại. Lúc buông tay ra, ngón tay khẽ lướt qua mu bàn tay của cậu.

Đối diện với gương mặt có chút nổi giận của nổi giận của thầy thể dục. Anh bình tĩnh như thường, thờ ơ cười một tiếng: ” Thầy! bọn em chỉ đang luyện cổ tay, bẻ ngón tay trước! “

” Được! Được! ” – Thầy thể dục dường như hài lòng gật đậu một cái, chỉ chỉ phòng dụng cụ cách sân không xa: ” Vậy hôm nay hai em đi dọn dụng cụ. Hoạt động thêm một chút! “

” Vâng thầy! Không thành vấn đề! ” – Thẩm Văn trả lời

Trang Thâm: ” … “

Ba lớp chiếm nửa già sân, đồng loạt nhìn về phía hai người đang đi đến phòng dụng cụ.

Một người cao ráo, đẹp trai mặc một bộ quần áo đen với vẻ ngoài lười biếng.

Một người mang khuôn mặt lạnh lùng, áp suất không khí thấp quanh quẩn xung quanh, cau mày tinh tế nhuộm màu băng sương.

Vấn đề là tại sao Thẩm Văn không dùng một quyền đem người khuyến khích anh đạp xuống đất?

Ngược lại, người khıêυ khí©h anh lại trông rất giận dữ, như muốn đạp anh xuống đất.

……………………………………………………………

Bên trong phòng dụng cụ, Trang Thâm muốn đẩy một chiếc xe đựng bóng chuyền đi. Thẩm Văn đột nhiên đè đầu xe lại: ” Chờ chút! “

Trang Thâm dừng lại, sau đó Thẩm Văn đặt một chồng vợt cầu lông lên xe của cậu và thân thiết nhét thêm một xô cầu lông.

Vẫn chưa kết thúc, và lấy một cuộn dây thừng lên.

Lại thả thêm hai quả tạ lên

Lại…

Cuối cùng ấn thêm ba tấm thảm lên, vỗ tay một cái.

Thẩm Văn rũ mắt xuống quan sát phòng dụng cụ không còn một thứ gì.

Chắc chắn dụng cụ đã cầm hết, mới chậm rãi thu tay: ” Được rồi! Đi thôi! “

Anh vừa mới nhấc chân đi đến chỗ Trang Thâm. Trang Thâm lưng thẳng tắp quay mặt nhìn anh, trong mắt mang theo hơi lạnh: ” Đêm đồ anh cầm lên để xuống! “