Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xuyên Thành Pháo Hôi Tình Địch Của Nam Thần

Chương 164

« Chương TrướcChương Tiếp »
Nữ sinh thắt bím lúc này lớn tiếng nói: ” Thưa thầy, là bạn học mới Trang Thâm! Cậu ấy hôm được thầy Khâu dẫn đến vẽ ạ! “

Thầy giáo nhìn khuôn mặt xa lạ duy nhất chưa từng xuất hiện trong phòng học, trong mắt hơi lóe sáng. Y khẳng định nói: ” Bức tranh của em, vẽ rất tốt! “

Mọi người trong phòng đều im lặng.

Thầy của bọn họ là người nghiêm khắc, việc khích lệ học sinh không thường xảy ra. Bình thường rất ít bài vẽ được thầy khen ngợi, thường thường chỉ nói lỗi là nhiều.

Nhưng ngày hôm nay, Trang Thâm lại được thầy đánh giá cao như vậy.

Bên kia, Trịnh Hục mở to mắt thật lớn.

Trang Thâm nói không hề học qua một trường lớp nào, chỉ vẽ báo tưởng?

Không lẽ cậu ta lúc nãy cậu ta nói dối?

Vừa rồi, y nhìn thấy bức tranh kia đều cho rằng đó là thầy giáo vẽ, không nghĩ đến Trang Thâm là người lẽ bức tranh ấy.

Chỉ như vậy thôi, nhất định vị trí thứ nhất lần này thuộc về Trang Thâm, nhóm ba người bọn họ ngày hôm nay đều đứng nhất,

Thầy nhìn một lúc, rốt cuộc trong ánh mắt mong chờ của mọi người. Mà cầm lên chậm rãi đem đến vị trí đầu tiên để.

Nhưng không có dừng lại, y tiếp tục đi lên phía trước. Đem bức tranh của Trang Thâm vẽ, trực tiếp để lên đầu. Những bức tranh họ đằng sau đều theo đó xếp lại thứ tự.

Trang Thâm xếp hạng cao nhất đứng ở trung tâm.

Mọi người sau khi phản ứng được chuyện gì đang xảy ra đều hít thở thật sâu.

Trang Thâm dùng kỹ thuật của mình vượt xa tất cả mọi người.

Điều này từ trước đến nay đều chưa từng xuất hiện.

Vốn là Trịnh Húc xếp ở vị trí thứ hai, hắn sầm mặt.

Bức tranh Trang Thâm vẽ xếp vị trí thứ nhất, mà hắn lại ở vị trí thứ ba.

Mụ nội nó, chuyện quái gì vậy?

Những người khác tuy đều có phần không thể nói, nhưng đều là tâm phục khẩu phục.

Vị trí mà Trang Thâm đang đứng, họ không thể đạt được. Thầy xếp như vậy ngược lại rất công bằng.

Hơn nữa, Trang Thâm vẽ cùng một phòng vợi bọn họ. Sự chêch lệch này bọn họ nhìn mắt thường cũng có thể thấy.

Không bằng cách xa cậu, có khi sẽ dễ thở hơn một chút.

Hiện tại tất cả mọi người đều biết, Khâu Lăng vì sao lại đặc biệt quan tâm đến cậu như vậy.

Người ta tài giỏi như vậy, xứng đáng để thầy có thể nghìn dặm mà cất công đi tìm.

Thầy tránh xa một chút, mọi người đều có thể nhìn rõ được bức tranh: ” Hiện tại, chúng ta cùng thảo luận về bức tranh xếp vị trí thứ nhất này! Ưu điểm là gì, các em nói thầy nghe! “

Mọi người kích động xôn nổi mở miệng: ” Kết cấu, bố cục tranh rất khóe léo! Con mắt ở trung tâm như được đo đếm, tỉ lệ vàng! “

” Bối cảnh xung quanh hư hư thật thật, nhưng lại rất hài hòa…”

Lúc này ở lầu một.

Thẩm Văn từ ngoài cửa đi vào, lễ tân vừa nhìn thấy anh ngay lập tức lễ phép mỉm cười: ” Thầy Khâu đang được anh ở phòng vẽ tranh. “

Thẩm Văn gật đầu, nhấc chân theo con đường quen thuộc mà đi tìm Khâu Lăng.

Khâu Lăng đang cầm một quyển sách xem, nghe được tiếng gõ cửa, cho là Thẩm Văn đến.

” Sắp có một hội đấu giá từ thiện! ” Khâu Lăng từ trong ngăn kéo lấy ra hai tấm thiệp mời: ” Thầy ngày đó không có thời gian, em nếu rảnh đi xem thử đi! “

Thẩm Văn nhận lấy tấm thiệp, nâng mắt: ” Có ai vẽ? “

Khâu Lăng cố ý đưa cho anh, đoán chừng có mượn cơ hội để đề cử cho anh tác phẩm nào đó.

Khâu Lăng nắn nắn chuỗi ngọc phật, cười cười một cách thần bí. Trong mắt mang theo sự ấm áp: ” Người ấy không nổi danh, con hôm đó đến sẽ biết. Bên trong nhất định sẽ có một bức tranh khiến con có cảm tình…”

Thẩm Văn cúi đầy nhìn lấy tấm thiệp mời đỏ thẫm trong tay, thấp giọng nói: ” Đã biết, tôi sẽ đi! “

Anh đem thư mời cất đi, cùng Khâu Lăng trò chuyện hai câu mới rời đi.

Đi ngang qua phòng vẽ tranh lớn, bên trong đang nhao nhao tranh luận.

Chuông tan học vang lên, cửa phòng được người mở ra.

Có người đẩy cửa ra, Thẩm Văn không khỏi đánh mắt nhìn qua. Nhìn được người bên trong.
« Chương TrướcChương Tiếp »