Chương 148

“Được, mày đi đi! Sau này cũng đừng khóc đòi về nhà!” Trang Huy Nghiệp biết Trang Thâm là đứa phản nghịch không quản được, cũng sẽ không tiếp tục quản Trang Thâm nữa.

Trang Thâm nghe những lời này, cuối cùng cũng hài lòng chuẩn bị rời đi. Nhưng cậu vừa mới đi được hai bước, balo của Trang Nhược Doanh để một bên đột nhiên nghiêng đổ. Bên trong chứa đầy ắp sách vở, mất đi chỗ tựa, sách không ngừng rơi lung tung ra ngoài, vừa hay đυ.ng vào một bên chân Trang Thâm.

Quyển sổ được đặt trên bàn được mở ra một cách nhẹ nhàng, Trang Nhược Doanh mỗi nét bút đều viết vô cùng gọn gàng, theo một quy củ nhất định.

Người chỉ cần liếc mắt đều có thể biết trên đó viết những gì. Trang Thâm nhìn lướt qua, ngay lập tức nhớ nghĩ bên trong viết những gì.

Thế nhưng, quyển số này sao lại nhìn quen mắt đến vậy?

Lúc Trang Nhược Doanh làm rơi đồ đạc xuống đất, Trang Thâm nhặt quyển sổ ấy lên.Dùng đôi bàn tay xinh đẹp của mình mở đúng trang sách khi nãy mở ra đưa về phía ả. Cặp mắt xinh đẹp nheo lại: “Các này là cái gì? “

Trang Thâm khi nãy còn vo cùng bình tĩnh, nhưng bây giờ không còn như trước. Khí lạnh không biết từ đầu xông ra khiến người ta không khỏi nổi da gà.

Trang Nhược Doanh nhìn những dòng ghi chép của chính mình, trong nháy mắt ngây người không biết phải làm sao.

Trước đây, trong cuộc thi bình chọn hoa khôi giảng đường đã có những lần thuê người hack phiếu bầu. Sau khi, biết được đối phương bên kia cũng thuê hacker. Trang Nhược Doanh đã bỏ ra một số tiền lớn.

Để có được cách liên lạc với Thẩm Văn.

Chỉ cần bắt được vị trí hoa khôi trong tay. Không phải có thể đến gần Thẩm Văn hay sao? Nếu được như vậy, sau này mỗi lần người người nhắc đến giáo thảo Thẩm Văn, không phải sẽ nghĩ ngay đến hoa khôi giảng đường chính là ả ta hay sao!!!

Trang Nhược Doanh, mỗi bước tính của ả ta đều đã được tính toán thật kỹ lưỡng. Thẩm Văn luôn là niềm khát khao của toàn bộ nữ sinh trong trường. Chỉ cần có thể ở cùng Thẩm Văn chuyện xấu gì cũng có thể làm. Chỉ cần trở thành bạn gái của anh thì chuyện gì có thể bằng chứ?

Trang Nhược Doanh tìm đủ mọi cách, từ tay hacker lấy được số điện thoại cùng tài khoản trên mạng xã hội của Thẩm Văn.

Ả không dám gọi điện cho anh, có được số điện thoại hay điện thoại thì có làm sao?

Những điều ấy tựa như hòn đá chìm dưới đáy biển sâu. Ả ta không dám, đối phương cũng không biết được ả là ai!

Có những khi ả ta từng nghĩ, liệu có phải vì chuyện trên diễn đàn ngày ấy mà Thẩm Văn làm như không thấy ả?

Lúc này, bị Trang Thâm phát hiện ả dùng tiền để mua chuộc hacker, vừa thẹn vừa giận nói: ” Trả quyển sổ lại cho tôi! “

Viền mắt ả đỏ lên, chỉ còn thiếu một bước nữa để giả vờ e thẹn yếu đuối.

Trang Thâm cầm quyển sổ đi đến gần ả, quanh thân cậu tỏa ra một luồn khi thấp, khuôn mặt vô cùng lạnh nhạt: ” Cô từ đầu mà có những thứ này? “

Lúc này, cửa chính một lần nữa được mở ra. Quản ra thấp giọng nói: ” Hách tiên sinh, đến! “

Trang Huy Nghiệp lúc đầu còn muốn đi lên lầu, ông không muốn chen vào mấy chuyện linh tinh của mấy đứa trẻ trong nhà.

Một quyển vở màu hồng cùng máy vi tính rơi xuống bên cạnh cậu, trang sách chậm rãi mở ra, lộ ra một trang được đánh dấu.