Chương 145

Hơn nữa thành tích của Trang Thâm kia…đúng là cần củng cố thêm kiến thức cơ bản.

Chỉ là không biết kiến thức cơ bản này có gây khó khăn với cậu ấy không.

Vẻ mặt Thẩm Văn vô cùng tập trung, im lặng gõ chút rồi dừng lại, anh quay sang hỏi người bạn tốt một câu: “Cậu tới đây xem một chút, đọc thấy được không?”

Tưởng Hoài: “….”

Trước cậu có hỏi Thẩm Văn làm sao để tăng thành tích điểm tổng kết, thế mà vì sao không thấy người này động tay tới chứ!?

Nhưng nghĩ chút thì thành tích Trang Thâm thấp như vậy, điểm của bản thân cậu gấp Trang Thâm mấy lần, Thẩm Văn ban đầu cũng không muốn giúp có thể vì thành tích rất có hy vọng, có thể tự học!

Tưởng Hoài nghĩ thông suốt rồi sờ cằm, quay qua nhìn một cái: “Tôi xem thì hiểu, còn Thâm ca cậu ta.. hẳn đọc sẽ hiểu chứ?”

Cậu vốn rất tin tưởng Trang Thâm, nhưng lần thi tháng đợt này thành tích của Trang Thâm cũng quá khủng khϊếp rồi.. Cho nên câu nói của Tưởng Hoài cũng không được chắc chắn lắm.

Thẩm Văn nhìn trang giấy không thể ngắn gọn đơn giản thêm được nữa, đưa tay lên ấn trán một cái, trên mặt luôn hiện lên chút khổ não.

Anh đúng là có người bạn cùng bàn đẳng cấp thế giới.

Đau tim vì thành tích của bạn cùng bàn.

*

Mấy ngày kế tiếp Phạm Thịnh đều không tới trường.

Có lời đồn nói rằng hắn ta là đang trốn học.

Cũng có người đồn rằng, lần trước hắn cố ý vu hãm Trang Thâm, giờ đã đem mình vào nhốt mấy ngày.

Đến ngày thứ sáu, sau giờ tan học, trong phòng học ồn ào vô cùng. Hoàng hôn xen lẫn chút gió mang khí lạnh tới, thổi tung mấy tờ bài thi Trang Thâm tiện tay để trên bàn. Cậu ném mấy bài thi vào trong ngăn kéo, đúng lúc đấy điện thoại di động phát ra tiếng.

Thẩm Văn gửi cho cậu mấy cái tin.

Điện thoại của cậu rất ít người liên lạc, trừ Trang Huy Nghiệp có như vậy gửi tin ngắn không ngừng cho cậu mấy lần lúc bên ngoài, cậu rất ít khi nhận nhiều tin như vậy cùng lúc.

Trang Thâm nhấn vào, tin nhắn mới lập tức nhảy lên một cái.

“Muốn biết bằng cách nào trong vòng một tuần lễ, điểm số từ 0 lên 100 không?”

Trang Thâm: ?

Cậu tiếp tục nhìn xuống.

“Muốn biết bằng cách nào trong một học kì, vốn từ ba quyển sách thu lại một quyển không?”

Trang Thâm:….

“Muốn biết bằng cách nào từ trong vòng một thời gian ngắn, từ thứ nhất đếm ngược thành Trạng nguyên của tỉnh không?”

Trang Thâm nhìn mấy cái, không sai, chính là bạn cùng bàn của cậu!!!

Thẩm Văn, cái tên vớ vẩn này.

Tin vẫn chưa ngừng lại.

“Dùng tốc độ nhanh nhất giúp cậu đạt thành tích lý tưởng nhất có thể, giúp cậu không dám tưởng tượng đi thi cao khảo.”

“Không cần 10 năm, không cần 3 năm, nhiều nhất 8 tháng!”

“Bảo đảm cuối cùng lấy mục tiêu Thanh Hoa, chạy nước rút vào Harvard.”

“Bạn cùng bàn mạnh nhất của tôi, tôi dẫn cậu đi thi hạng nhất!”

Tác giả có lời muốn nói: Trang Thâm bị lôi kéo rồi!!!