Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xuyên Thành Pháo Hôi Tình Địch Của Nam Thần

Chương 128

« Chương TrướcChương Tiếp »
Phạm Thịnh dù trước đây hay bây giờ. Trên mặt lúc nào cũng mang dáng vẻ cao ngạo, không ai so được với hắn. Đi bộ cũng như mang theo gió.

Dường như hắn còn đang rất hài lòng với thái độ của mọi người trong lớp.

Hắn ném cặp sách lên trên bàn, ngẩng đầu nhìn xuống cuối lớp.

Trang Thâm cúi đầu, thái độ trên mặt của cậu không rõ ràng. Nhưng không cần nói cũng biết cậu không để ý đến hắn.

Phạm Thịnh thấp giọng “Hừ” một tiếng, kéo ghế ngồi xuống

Trong một nhóm nhỏ, gồm chục người trong lớp. Không tiếng động bàn tán.

[ Phạm Thịnh đi học! ]

[ Tớ nghe mấy người bên lớp ba nói. Trang Nhược Doanh đến bây giờ vẫn chưa đến trường. Không biết là có chuyện gì xảy ra? ]

[ Tôi cho là chỉ với sự kiện hắn ta làm trên diễn đàn trường, sẽ bị đuổi học. Không nghĩ đến, trong trận chiến này người thắng lại là hắn ta! ]

Từ Học Hải mang theo giáo án đi vào trong lớp học. Nhìn xung quanh lớp trên mặt nở nụ cười tươi , cất giọng nói: “Các em thật là có tinh thần học tập. Không đến mấy ngày nữa là thi tháng, các em phải vững tinh thần này.”

Dưới lớp bắt đầu có tiếng oán than: “Sao lại đến kỳ thi tháng nhanh vậy chứ?”

“Không đề cập đến kỳ thi tháng, thì chẳng còn gì để nói.”

“Tôi bắt đầu mong đợi đại hội thể thao. Thi tháng đến, đại hội thể học sẽ không còn xa.”

Từ Học Hải cười ha hả nói: “Được rồi, các em dọn dẹp sách vở đi. Sau đó, chúng ta sẽ xuống sân trường chuẩn bị làm lễ. Hôm nay, có thể sẽ lâu. Có thể mang theo một quyển từ điển hay sách văn học, hoặc bất kì cái gì có thể vừa nghe vừa đọc.”

Những người chưa chép trong bài tập, chỉ có thể cầm theo bút cùng đống bài tập xuống sân.

Trang Thâm mới đứng lên, đã thấy Phạm Thịnh đứng ở chỗ báo tường ở cửa sau.

Trang Thâm liếc mắt nhìn hắn, cũng không có bất kỳ biểu cảm gì, im lặng đi ra khỏi lớp. Kết quả, Phạm Thịnh nhấc chân, chặn cậu lại.

“Mày có phải tự cho rằng mình rất giỏi?” Phạm Thịnh cúi đầu, trên khuôn mặt lộ rõ vẻ châm chọc: “Chỉ là lẽ một tấm bảo tường, còn nghiêm túc như vậy?”

“Lên làm tay sai cho Thẩm Văn đúng là khác ngay, đảo mắt đã làm cho đàn em phản bội tao.” Hắn giận dữ nhìn chằm chằm vào Trang Thâm, thấp giọng giễu cợt cậu: “Ôm bắp đùi của cậu ta…”

“Tôi không biết bắp đùi của anh ta ôm có được hay không.”

Phạm Thịnh bị cậu chặn ngang, còn muốn nói gì đó. Trang Thâm đột nhiên giương mắt. Hàn ý trong con mắt cậu như hóa thành thực thể: “Nhưng nếu cậu còn thêm một cậu nào nữa, chân cậu nghĩ cũng đừng nghĩ nó còn lành lặn.”
« Chương TrướcChương Tiếp »