Chương 125

Trang Thâm nhíu mày, nghiêng đầu nhìn anh, gằn từng chữ: “Bạn trai?”

“Ừ.” Thẩm Văn không luống cuống cũng không hoảng sợ gật đầu: “Sao vậy? Bạn trai.”

Trang Thâm nắm chặt tay lại.

Cậu thật sự rất muốn đấm một phát vào cái người này. Nhưng vì cậu vẫn còn đang ở trong nhà của Thẩm Văn. Hơn nữa, bên cạnh còn có người, cho nên cậu gắng nén cơn tức giận xuống.

Vẻ mặt kinh ngạc của nữ sinh dần biến mất. Dễ nhận ra rằng lúc nãy cô còn tin chuyện Thẩm Văn nói là thật!

Cô ngồi lên ghế sa lông đối diện, không vui vẻ nhìn Thẩm Văn: “Tớ đã sớm biết cậu lừa tớ. Thẩm Văn, cậu rốt cuộc muốn tớ làm thế nào mới chấp nhận tớ? Cậu năm nay cũng đã mười bảy rồi, qua năm sau sẽ không được tính là yêu sớm nữa. Cậu sẽ không còn cơ hội để từ chối tớ đâu.”

Giọng nói của nữ sinh vừa mềm mại lại vừa lanh lảnh. Không ngờ, cô lại dám to gan tuyên bố như vậy. Trang Thâm không nhịn được nâng mi mắt lên nhìn nàng một cái.

Phải có bao nhiêu can đảm mới có thể nói ra những lời này?

Thẩm Văn ờ ờ mấy tiếng vô cùng thuần thục, rõ ràng đây không phải lần đầu tiên gặp phải mấy chuyện như thế này.

“Cho nên, tôi không yêu sớm. Tôi nhất định phải học tập thật tốt.” Vẻ mặt của anh rất nghiêm túc, quay sang đối diện với ánh mắt của Trang Thâm hỏi: “Có đúng không?”

Trang Thâm: “……..”

Có cái đầu ấy, anh trốn học so với cậu còn nhiều hơn.

Nữ sinh cau mày, cũng không tức giận đáp: “Thôi được rồi, anh cố gắng học tập cho giỏi. Tớ đợi đến khi cậu lên đại học.”

Thẩm Văn nhíu mày, vẻ mặt anh lộ ra vẻ khó chịu hiếm thấy, nói: “Lâm Nghiên, cô nhìn xem chỗ tôi còn có người. Cô cũng nên cho tôi một chút mặt mũi, kết thúc đề tài này.”

Lâm Nghiên đứng lên, liếc nhìn Trang Thâm vẫn luôn ngồi bên cạnh không nhúc nhích. Sau đó, mới quay sang nói với Thẩm Văn: “Ông nói anh nói anh về nhà một chuyến. Một học kỳ qua anh không có về nhà, ông muốn gặp anh.”

Thẩm Văn rũ mắt, nhàn nhạt đáp: “Ừ.”

Thành công đuổi người đi. Thẩm Văn đứng trước giá vẽ nhìn chằm chằm vào những nét vẽ trên tranh mấy phút. Sau đó mới rời tầm mắt nói với Trang Thâm: “Hôm nay tiếp tục.”

Thời gian trôi qua rất nhanh. Trước khi tiễn Trang Thâm, Thẩm Văn nói: “Bức tranh này gần xong rồi! Cậu bao giờ muốn trở về? Nói, khi đó tôi đưa cậu đi.”

” Không cần, tôi có thể tự đi.” Trang Thâm nói: “Có chuyện gì có thể gọi cho tôi.”

Trang Thâm từ chối lời đề nghị của anh, Thẩm Văn cũng biết mình không có cách nào thay đổi quyết định của cậu, chỉ có thể đồng ý: “Vậy chuyện này đã xong. Một ngàn năm mươi ngàn. Một lát nữa tôi chuyển tiền vào tài khoản của cậu.”

…………………………………………………………………………….

Trang Thâm vốn là muốn tự mình quay về. Không biết sao Trang Trần Húc lại biết tin, lập tức bỏ hết công việc tự mình đưa cậu đến sân bay.

Lúc cậu về đến trường thì đã hơn chín giờ, Trang Thâm vừa bước vào ký túc xá đã nhìn thấy một cái hộp lớn. Cậu mở ra nhìn, bên trong chính là đủ loại màu vẽ được sếp ngay ngắn chỉnh tề.

Trang Thâm cũng không quên việc mình đồng ý với Khâu Lăng. Trong thời gian ở Kinh Thành, cậu cũng đã nghĩ xong sẽ vẽ cái gì.

Cậu đẩy hộp lớn qua một bên. Ngày mai, cậu mới bắt đầu chuẩn bị vẽ. Như vậy khi kết thúc kỳ nghỉ lễ có thể hoàn thành.

Trang Thâm tắm xong đi ra, có chút nhàm chán mở điện thoại di động chuẩn bị làm đề.

Trước đây, cậu không thấy những loại app như vậy. Cậu trực tiếp vào kho đề thi vào đại học mà làm từng đề một. Cho đến bây giờ, gần như đã làm xong toàn bộ, cũng có phần buồn chán,

Cậu nhìn xuống dưới, nhìn thấy được một dòng chữ.

PK hai người

Đầu ngón tay cậu dừng lại, ấn xuống dòng chữ ấy.

Cũng không đến mấy phút sau, trên diễn đàn trường có người đăng lên một đoạn video.

[ Đại lão, hôm nay người làm sao vậy? Tại sao không cô độc chiến đấu như ngày thường? Lại bất ngờ đến đấu trường? Tôi cũng người ghép cặp ba lần!!!! Đều thua thảm hại!!! Đại lão còn là con người sao? ]

Một trận PK hai người gồm mười câu hỏi. Ai làm trước người đó thắng. Sau đó, có thể bắt đầu một trận thi đấu mới.

Mặc dù, bên kia không bị cưỡng chế out ra, Nhưng nếu đối thủ quá nhanh, vậy không cần nói chính là bị thực lực làm cho nhục nhã.

[ Cái gì??? Cậu ấy đang ở chỗ PK? Lão nương lập tức đến!!! ]

[ Không cần nói nữa! Ta cũng phải đi ghép cặp thi đấu!!!! ]

[ Đậu má??? Tôi cũng vừa mới ghép cặp thi đấu với cậu ấy xong. Tôi mới chỉ làm được ba câu, ngẩng đầu nhìn lên cậu ấy đã làm xong hết??? Hơn nữa, tất cả đều chính xác!!!! ]

[ Chỉ có khi chân chính nhìn thấy thành tích của ngài ấy trên app luyện đề. Tôi mới có thể tỉnh táo mà nhận ra rằng, tôi cùng với Thẩm lão đại đang học cùng một trường! ]

[ Các cậu không cảm thấy, dạo gần đây cậu ấy thường xuyên xuất hiện ở trường học sao? Học kỳ trước không xuất hiện được mấy lần. ]

[ Tôi cũng phát hiện. Hơn nữa, đều là cùng đi cùng về với hoa khôi trường. ]

[ Hoa khôi trường? Ai? ]

[ Tối hôm qua, số phiếu của Trang Thâm tăng mạnh. Ngoại trừ cậu ấy ra thì còn có thể là ai nữa? ]

[ Hai người này lại còn là bạn cùng bàn của nhau nữa. Quả thật lãng phí!!! Chia sẻ cho lão nương một người cũng được!!! ]

[ Chỉ cần một chút cũng được! ]