Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xuyên Thành Pháo Hôi Tình Địch Của Nam Thần

Chương 119

« Chương TrướcChương Tiếp »
” Vậy tôi cho cậu mượn phòng ngủ một lát? Tranh cho người khác lại bảo tôi ngược đãi công nhân nhi đồng! ” Thẩm Văn biếng nhác dựa vào sau, không để ý nói tiếp: ” Tâm trạng cậu tốt, tôi mới vẽ tiếp! “

” Công nhân nhi đồng? ” Trang Thâm nâng mắt nhìn anh, bên trong đôi mắt tràn đầy vẻ không vui.

” Được! Không phải là công nhân nhi đồng. Nhưng cậu vẫn còn là vị thành niên, tôi cũng không thể chèn ép cậu! ” Thẩm Văn nhàn nhã nói: ” Phòng bên cạnh đã dọn dẹp xong rồi, cậu đi ngủ một lát đi! Bốn mươi phút sau, nếu cậu vẫn chưa dậy tôi gọi cậu! “

Đêm hôm qua, sau khi ăn sủi cảo Trang Thâm không ngủ được nữa. Cậu nghịch điện thoại di động đến ba giờ. Khi sáng dậy tỉnh dậy dùng bữa, đầu óc cậu vẫn còn mơ mơ màng màng chưa tỉnh táo hẳn.

Cậu cũng không từ chối, đi đến phòng bên cạnh nằm xuống.

Dường như nhắm mắt không được bao lâu cậu đã ngủ mất.

Thẩm Văn cũng không nhàn rỗi, anh tiếp tục hoàn thiện bức tranh của mình. Bốn mươi phút sau, anh đẩy cửa phòng bên cạnh ra.

Trang Thâm vẫn còn được ngủ. Cậu nằm ngủ rất quy củ, chăn ở giữa hơi co lại.

Những sợi tóc đen rơi trên gối bông mềm mại. Khuôn mặt ngủ say vô cùng tinh xào lại điềm đạm. Khiến cho người ta không lỡ lòng đánh thức.

Thẩm Văn dựa lưng vào cửa, đôi mắt nhìn chằm chằm lông mi cong của cậu.

Đợi thêm mười phút nữa.

Sau mười phút, anh sẽ đi đến gọi cậu.

Thẩm Văn nhẹ nhàng đi ra ngoài, tiện tay cầm di dộng lên xem.

Tưởng Hoài gửi cho anh mấy tấm hình, toàn bộ là ảnh chụp màn hình.

Tưởng Hoài: Anh Văn, anh xem chưa? Một đám tự xưng là học sinh trường Thất Trung chạy đến diễn đàn trường chúng ta đăng bài! Nói anh Thâm khi còn học ở trường bọn họ không có chuyện ác nào là không làm. Luôn chỉ biết đánh nhau, ngay cả nữ sinh cũng không tha! Còn nói, anh ấy ở trường chúng ta giả vờ lương thiện vô hại. Thật ra, trong đầu toàn mấy thứ xấu xa. Bọn họ rốt cuộc đang làm cái gì vậy? Diễn đàn trường chúng ta đều sắp bị họ làm cho ô nhiễm!

Thẩm Văn nhíu mày. Ngón tay nhanh chóng tìm, mở ra diễn đàn trường. Chớp mắt đã thấy được bài đăng không tốt lành gì.

[ Mấy người biết vì sao Trang Thâm phải chuyển trường không? Còn không phải cậu ta ngay cả con giáo viên cũng dám đánh! Mấy người còn dám thích cậu ta? Chờ đến lúc đến, các người sẽ bị đánh đến vụn xương cũng không còn! ]

[ Tôi là một học sinh của Thất Trung, cũng chỉ bởi vì tan học vô tình đυ.ng vào cậu ta một cái. Cậu ta đánh tôi đến gãy cả tay! Tôi bây giờ nhìn thấy cậu ta tay lập tức đau! ]

[ Trường học mấy người nhiều như vạy, sao lại phải chọn thứ như cậu ta làm hoa khôi trường học? Tao con mẹ nó cười sặc, đến lúc cậu ta trở mặt khi đấy cũng đừng có khóc lóc đòi đổi người! ]

[ Liếʍ một con chó, liếʍ đến cuối cùng chẳng còn mẹ gì cả! ]

Thẩm Văn nhìn lướt qua, ngay lập tức tắt điện thoại di động. Đứng dậy lấy laptop mở ra.

Bạn cũng bàn của anh, chính là một nhân vật quan trọng nhất!
« Chương TrướcChương Tiếp »