Chương 117

Trang Nhược Doanh đặt túi xách đeo lưng lên ghế salon ở phòng khách. Rồi đi đến trước bàn ăn nhìn một cái. Vừa ngạc nhiên vừa vui mừng nói: ” Bữa sáng hôm nay thấy thịnh soạn! Có chuyện gì sao anh?! “

Trước đây khi có hai người bọn họ cùng ăn. Tuy là không thiếu thức ăn, nhưng có có ba bốn món. Bữa sáng hôm nay thì khác, có rất nhiều món ăn. Hơn nữa, có đủ hình dạng.

Phong phú đến mức khiến ả không nghĩ ra đến là một bữa ăn bình thường.

Hôm nay, là ngày quan trọng gì sao?

Cũng không phải là sinh nhật của ả, cũng không phải sinh nhật của Trang Trần Húc. Lại càng không phải ngày lễ gì.

Trang Nhược Doanh nở nụ cười nhìn về phía y, tha thiết mong đợi câu trả lời của y.

” Em chờ một lúc! ” Trang Trần Húc cầm một ly sữa nóng, giọng nói mang theo sự vui vẻ: ” Tiểu Thâm vừa mới đến, em ấy vừa mới ngủ dậy. Đợi một lát, chúng ta cùng nhau ăn! “

Nụ cười của Trang Nhược Doanh cứng đờ.

Nụ cười trên khuôn mặt Trang Nhược Doanh hoàn toàn biến mất.

Ả vốn là muốn kéo ghế ngồi xuống. Nghe được câu trả lời của y, động tác trên tay ngừng lại. Xoay người đi đến phòng khách, ngây ngốc ngồi trên ghế salon.

Trang Tha…Tại sao Trang Thâm lại đến đây?

Quốc khánh mấy ngày này, rõ ràng Trang Trần Húc chỉ là anh của ả. Chính ả cũng không nghĩ đến Trang Thâm từ Giang thành xa xôi cũng chạy đến đây.

Hơn nữa, ngày đầu tiên ả đến đây. Trang Trần Húc chỉ đưa ả đi ăn nhà hàng. Bữa sáng cũng chỉ ăn như bình thường. Đâu có giống như hôm nay?

Trang Nhược Doanh đầu óc không được yên ổn, mở túi xách cầm lấy laptop của mình mở lên xem. Nhưng một chữ ả cũng không có tâm trạng để nhìn.

Ả dùng nhiều thời gian suy nghĩ, tính kế như vậy. Nhưng cuối cùng vẫn không bằng một kẻ không học thức như Trang Thâm. Tâm ả như có ai đó xát muối, khó chịu. Ngón tay bị ả nắm chặt đến tái nhợt.

Ả ngẩn người, lại nghe được tiếng của Trang Trần Húc vang lên: ” Em dậy rồi? Mau đến đây ăn sáng! “

Trang Nhược Doanh ngẩng đầu nhìn lên, thấy một thiếu niên từ trong phòng đi ra. Trên người cậu mặc một bộ quần áo ngủ hơi lớn. Tóc có lẽ vì mới vừa ngủ dậy nên không được gọn gàng. Sự lạnh lùng trên mặt không được thu lại. Hình như hình như tối qua cậu ngủ không được ngon.

Bàn tay cầm laptop của Trang Nhược Doanh đột nhiên siết chặt. Ả có hơi căng thẳng.

Trang Thâm ngủ ở phòng ngủ chính?

Đây không phải là phòng ngủ của Trang Trần Húc hay sao?