Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xuyên Thành Pháo Hôi Tình Địch Của Nam Thần

Chương 116

« Chương TrướcChương Tiếp »
Ở trong lòng y, Trang Thâm tuy không phải con nít nhưng đừng nói đến việc nấu sủi cảo. Y nghĩ ngay cả lò vi sóng cậu cũng sẽ không dùng.

Cho nên chuyện tối hôm nay thật sự làm y rất ngạc nhiên.

Từ lúc nào, Trang Thâm bắt đầu học nấu ăn?

Lúc trước, Trang Thâm một thân một mình ở ngoài trường. Có phải giống như bây giờ một mình đứng trước bếp nấu cơm?

Hình ảnh này rõ ràng rất ấm áp, nhưng hốc mắt y có chút ướt.

Những năm gần đây, y quá mức bận rộn. Cũng không biết em trai y bên ngoài sống như thế nào! Có khổ không? Trang Thâm vốn dĩ mười ngón tay không dính nước xuân, nay lại có thể tự mình xuống bếp.

Trang Thâm khống chế lửa vô cùng chuẩn xác. Dùng thời gian nhanh nhất đã nấu xong, múc ra bát.

Trang Trần Húc tự nhiên bưng hai cái chén đặt lên bàn.

Hai người ngồi đối diện nhau, sủi cảo mới nấu xong vẫn còn nóng. Trang Thâm chờ nó nguội mới ăn. Cậu ngẩng đầu lên nhìn y, Trang Trần Húc gắp một miếng sủi cảo lên, trực tiếp cắn.

Trang Thâm nhìn thôi cũng cảm thấy miệng có chút nóng.

Y nhắc nhở: ” Em không thêm gia vị vào, anh muốn ăn như thế nào thì sự thêm vào! “

Trang Trần Húc không đợi kịp, nhanh chóng ăn hết miếng sủi cảo kia. Khuôn mặt vô cùng trang trọng, tựa như đang thưởng thức mỹ vị nhân gian. Tỉ mỉ nhai rồi cảm nhận mới nuốt xuống.

” Không cần! Như vậy là được rồi! ” Y ngẩng đầu y cậu. Ánh mắt hiện lên đằng sau lớp khói vô cùng dịu dàng: ” Em làm rất ngon! “

“…” Lời khen của y không khỏi quá giống nịnh nọt, cậu chỉ dùng nước nấu qua thôi mà!

Trang Thâm ăn cái gì cũng thong thả nhai nuốt, như vậy mới tốt cho đường tiêu hóa.

Nhưng sau khi cậu ăn xong ngẩng đầu lên nhìn, Trang Trần Húc mới chỉ ăn ba cái. Lại nhìn chén sủi cảo của y, xem ra phải ăn rất lâu.

Năng suất cũng không quá tốt.

Trang Thâm bưng chén của mình lên nói: ” Em đi ngủ! “

Trang Trần Húc dừng động tác trong tay, đứng lên nói: ” Bát em cứ để đấy đi! Ngày mai sẽ có người dọn dẹp! “

Trang Thâm nhìn y: ” Ừm! “

” Em nhớ ngủ sớm! ” Trang Trần Húc nhìn bóng lưng của cậu, thanh âm nhẹ nhàng nói: ” Ngủ ngon! Tiểu Thâm! “

Bảy giờ sáng hôm sau. Trang Nhược Doanh đi ra từ quán bar. Đi về phía tiểu khu cách đó không xa.

Ả mỗi buổi sáng sẽ cùng Trang Trần Húc ăn sáng. Sau đó, đi theo y đến công ty. Ở trong phòng làm việc để thiết kế đề mục. Có gì không hiểu đợi y rảnh sẽ đi hỏi.

Đây là lần đầu tiên, ả có nhiều cơ hội ở bên cạnh Trang Trần Húc như vậy. Một ngày nào đó không xa, ả chắc chắn sẽ chiếm được một vị trí vô cùng quan trọng trong lòng y.

Ả nhấn chuông cửa. Trang Trần Húc rất nhanh đã đi ra mở cửa cho ả.

” Anh, chào buổi sáng! ” Trang Nhược Doanh khôn khéo cùng y chào hỏi.

” Chào buổi sáng! ” Trang Trần Húc nở nụ cười ôn hòa với ả.
« Chương TrướcChương Tiếp »