Chương 115

Lại chủ động nói đổi phòng với y, Trang Trần Húc cảm thấy bên trong người y đang có thứ gì nhảy tung tăng.

Bọn họ đã lâu rồi không ở chung một mái nhà. Một là vì y và cậu cách xa nhau quá. Hai là vì Trang Thâm không muốn về nhà.

Y không nghĩ đến sẽ có một ngày như hôm nay…

Trang Trần Húc cảm động, giọng nói của y rất nhẹ nhàng lại dịu dàng: ” Không sao! Vốn chính là chuẩn bị cho em. Mấy ngày này, em cứ ở đây đi. Muốn dùng phòng tắm cũng tiện hơn! “

Trang Thâm thấy y không chịu đổi ý, chỉ đành ở lại.

Buổi chiều, Trang Trần Húc không biết bận rộn cái gì. Y dọn dẹp tủ quần áo sạch sẽ. Lại mua một cái tủ cùng quần áo mới. Từ quần áo đến đồ ngủ đều là đồ mới, vô cùng xa xỉ.

Sau khi được giặt rồi phơi khô trong nắng có hương thơm nhàn nhạt. Trang Thâm lấy ra một bộ đồ ngủ trong tủ, xoay người đi vào phòng tắm.

Buổi chiều ngồi im một chỗ lại duy trì một tư thế quả thực rất mệt mỏi.

Sáng sớm hai giờ, Trang Thâm đói tỉnh giấc.

Cậu vén chăn, đứng lên nhẹ nhàng bước chân đi đến phòng bếp.

Trong tủ lạnh có đầy đủ thức ăn, Trang Thâm có hơi bất ngờ.

Cậu tìm được sủi cảo đông lạnh. Cậu đổi nước vào nồi bật lửa, chờ nước sôi sẽ cho sủi cảo vào.

Nhưng chưa chờ được nước sôi, cửa phòng bếp bị ai đó nhẹ nhàng mở ra. Trang Trần Húc ăn mặc chỉnh đề đứng ở trước cửa. Thấy cậu đứng trước bếp. Vẻ ôn nhu trên khuôn mặt y nay lại thêm phần ngạc nhiên.

“…Tiểu Thâm, em đang làm đồ ăn sao? ” Lúc này, Trang Trần Húc cảm thấy mắt mình có vấn đề thật rồi hoặc là y lúc làm việc vô tình ngủ quên. Chuyện y nhìn thấy chỉ có ở trong mơ?

Trang Thâm ừ một tiếng: ” Đói, nấu ít sủi cảo ăn! “

Trang Trần Húc giống y như lúc buổi chiều. Cả người y ăn mặc chỉnh tề. Trang Thâm đoán y vừa rồi vẫn đang làm việc, nghe thấy tiếng động dưới phòng bếp mới chạy xuống xem.

Trang Thâm thấy y nhìn chằm chằm nồi trên bếp. Dù gì thức ăn trên tay cậu cũng là do y mua. Cậu lễ phép hỏi: ” Anh có muốn ăn chung không? “

Trang Trần Húc nghe được lời y nói, ngay lập tức tỉnh táo lại. Trong lòng có hơi do dự nhưng vẫn hỏi lại: ” Anh có thể ăn không? “

Trang Thâm nghĩ có phải do y làm việc quá nhiều nên đầu óc hơi chậm hay không? Thức ăn này vốn dĩ là của y. Trang Thâm tỉnh bơ trả lời: ” Được! Anh muốn ăn mấy cái? “

Trang Trần Húc suy nghĩ một lát, nhẹ giọng nói: ” Cho anh tám cái đi! “

Nước sôi, Trang Thâm thả mười ba cái sủi cảo vào bên trong nồi. Dùng muỗng khuấy lên, sau đó lấy vung nồi đậy lại.

Trang Trần Húc đi đến gần, phát hiện động tác của cậu không gấp cũng không mất kiên nhẫn nhìn…thật sự thuần thục.